THẦN Y PHỤC THÙ!

Chương 106

“Hí! Tập đoàn Trần thị ư, anh có phải đang nói đến tập đoàn Trần thị xếp hạng ở hai mươi vị trí đầu toàn bộ bộ Giang Châu đúng không? Nghe nói giá trị thị trường của tập đoàn Trần thị vượt qua 6 tỷ đấy!”

“Không phải hắn, còn có thể là ai?”

Mục Y Nhân liếc qua, không nhịn được hừ nhẹ một tiếng.

Không đợi Lăng Việt mở miệng, cô đã là tự mình mở miệng giải thích:

“Tên Trần thiếu này gọi là Trần Lễ Thạch. Trần gia tại Giang Châu thứ hạng không tệ, Trần Lễ Thạch cũng nước lên thì thuyền lên, cậu ta mượn nhờ ánh sáng Trần gia trở thành một trong tám thanh niên lừng lẫy tại Giang Châu! Nhưng trên thực tế, cũng chỉ là tên ăn hại mà thôi!”

Mí mắt của Lăng Việt khẽ nhúc nhích.

“Tôi thấy cô giống như rất ghét cậu ta?”

“Tên đó là một kẻ xấu xa, lúc trước anh ta muốn theo đuổi tôi, đáng tiếc bị tôi thẳng thừng từ chối. Sau đó anh ta lại nhiều lần làm ra những việc ngáng chân đối với tập đoàn Y Nhân, làm hại tôi phí không ít tâm huyết, mới khiến cho tập đoàn Y Nhân đứng vững được.”

“Có chuyện như vậy nữa sao?”

Ánh mắt của Lăng Việt híp lại, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn Trần Lễ Thạc, trong ánh mắt này của hắn có ẩn chứa sự lạnh lẽo đáng sợ.

Trần Lễ Thạch giống như là đã nhận ra ánh mắt sắc bén này của Lăng Việt, liền lập tức “Trần thiếu là người nào vậy a?”

“Trần thiếu mà anh cũng không nhận ra hay sao? Anh đúng người Giang Châu sao? Tôi nói cho anh biết nhé, Trân thiếu chính là Đại thiếu gia của tập đoàn Trần thị Giang Châu, là người thừa kế hợp pháp thứ nhất!”

“Hí! Tập đoàn Trần thị ư, anh có phải đang nói đến tập đoàn Trần thị xếp hạng ở hai mươi vị trí đầu toàn bộ bộ Giang Châu đúng không? Nghe nói giá trị thị trường của tập đoàn Trần thị vượt qua 6 tỷ đấy!”

“Không phải hắn, còn có thể là ai?”

Mục Y Nhân liếc qua, không nhịn được hừ nhẹ một tiếng.

Không đợi Lăng Việt mở miệng, nàng đã là tự mình mở miệng giải thích:

“Tên Trần thiếu này gọi là Trần Lễ Thạch. Trần gia tại Giang Châu thứ hạng không tệ, Trần Lễ Thạch cũng nước lên thì thuyền lên, hắn mượn nhờ ánh sáng Trần gia trở thành một trong tám thanh niên lừng lẫy tại Giang Châu! Nhưng trên thực tế, cũng bất quá là tên hỗn đản mà thôi!”

Mí mắt của Lăng Việt khẽ nhúc nhích.

“Tôi thấy cô giống như rất ghét cậu ta?”

“Tên đó là một kẻ xấu xa, lúc trước hắn muốn theo đuổi tôi, đáng tiếc bị tôi thẳng thừng từ chối. Sau đó hắn lại nhiều lần làm ra những việc ngáng chân đối với tập đoàn Y Nhân, làm hại tôi phí không ít tâm huyết, mới khiến cho tập đoàn Y Nhân chịu đựng được.”

“Có chuyện như vậy nữa sao?”

Ánh mắt của Lăng Việt híp lại, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn Trần Lễ Thạch một chút, trong ánh mắt này của hắn có ẩn chứa sự lạnh lẽo đáng sợ.

Trần Lễ Thạch giống như là đã nhận ra ánh mắt sắc bén của Lăng Việt, liền nhìn hướng về phía vị trí Mục Y Nhân, cậu ta nhìn thấy Lăng Việt liền tỏ ra thái độ cực kỳ khinh thường.

Nhưng sau đó, ánh mắt của cậu ta nhìn về Mục Y Nhân đang ở bên cạnh Lăng Việt, ánh mắt của cậu ta lập tức sáng lên.

Bình luận

Truyện đang đọc