THẬP NIÊN 70: HẠNH PHÚC NHỎ



Còn về món chính thì là cháo trắng độn khoai lang, nguyên một nồi đầy, bên trong có một cái muỗng sắt, muốn ăn thì tự mình múc.

Lúc một nhà Vạn Kim Chi tới nơi, Lăng Mỹ Lệ đang chuẩn bị lấy chén cơm thứ hai cho mình, cô ta dùng muỗng lớn khuấy khuấy cái nồi, lúc sắp múc ra cô ta còn cố ý nghiêng muỗng chắt bớt nước ra, thế thì những thứ còn lại trong muỗng căn bản đều là cháo đặc và khoai, cô ta múc một muỗng đầy ngất ngư rồi bưng bát cháo về lại chỗ ngồi của mình, sau đó lại vội vàng gắp hai miếng trứng thật to, đĩa trứng vốn chẳng có mấy miếng trứng bị cô ta gắp như thế nên giờ chẳng còn thấy bóng dáng trứng đâu nữa.

Triệu Mai thấy thế thì tức lắm, cô em chồng này cả ngày chẳng làm việc gì, bây giờ những thứ cô ta ăn, cô ta dùng đều do hai vợ chồng cô ta kiếm, cả ngày còn già mồm cãi bướng, nếu không nể mặt mẹ chồng, cô ta đã sớm đuổi cổ cô em chồng này ra đường.


“Khẩu vị em nay tốt nhỉ.

” Cô ta cười khanh khách lời nói chĩa thẳng về phía Lăng Mỹ Lệ, chỉ là một đứa ăn ké mà lại không biết xấu hổ ăn tới hai bát, bình thường bảo cô ta rửa cái bát quét cái nhà cô ta cũng phải than đau bên này, xót bên kia, lúc ăn cơm thì lại khỏe như voi, chẳng phải cô em chồng cứ luôn chê cô ta và chồng vô dụng, không thể làm mát mặt cô ta như anh ba à, có bản lĩnh thì tới chỗ anh ba của cô mà ăn ké đi.

“Cũng tạm được, món cà tím này om hơi lâu, sắp khét đến nơi rồi, chị dâu à, lần sau làm cơm chị nhớ để ý chút nhé.

” Lăng Mỹ Lệ hoàn toàn không sợ chị dâu cả, mỗi năm bản thân cô ta cũng được chia khẩu phần lương thực, hơn nữa, cái nhà tổ này là của ba mẹ cô ta, mẹ nguyện ý cưng chiều cô ta, một người phụ nữ từ ngoài gả vào nhà như chị dâu dựa vào cái gì mà dám lên mặt với cô ta.

Nói khó nghe một chút thì, trong tương lai chị dâu chưa chắc đã là chị dâu nhưng cô ta vĩnh viễn là con gái của ba mẹ, là em gái của anh cả.

Để chọc tức Triệu Mai, Lăng Mỹ Lệ dứt khoát gắp hết trứng trong đĩa vào bát của mình, cô ta cũng không quên gắp cho hai ngọn núi chống lưng lớn nhất của mình là ông Lăng và Từ Ái Quyên một miếng trứng.

Triệu Mai bị hành động khiêu khích của cô ta chọc tức, hung hăng ghi sổ nợ cô ta trong lòng.


“Bây giờ nhà chúng mày còn có lòng đến đây cơ à, sao nào, gà vịt trong nhà không đủ ăn à?”Bà ta liếc mắt nhìn cô con dâu có sắc mặt không tốt ở bên cạnh, bà ta biết sớm muộn gì cũng có ngày bà ta và chồng bà nhắm mắt xuôi tay, tương lai của con gái chỉ có thể dựa vào các anh nó, đắc tội con dâu lớn sẽ không có lợi gì cho con gái, chỉ có điều bây giờ bà ta và chồng vẫn còn sống sờ sờ ở đây, con gái bà ta muốn ăn muốn mặc thế nào cũng được, hơn nữa, bà ta yêu thương con trai út và con gái nhất, theo tính toán của bà ta thì tương lai con gái phần nhiều sẽ dựa vào con trai út, thế nên dù con dâu lớn có bất mãn gì, bà ta cũng chẳng thèm để vào mắt.

Dù là thế nhưng bà ta vẫn phải vội vàng chuyển đề tài, không để cuộc cãi vã giữa hai người ngày càng lớn.

“Mẹ, sao mẹ lại nói thế, sao lại không đủ ăn cho được, hai con gà anh cả chị dâu cả dùng để bồi tội béo tốt lắm cơ mà, hầm canh, chiên xào, hay làm cơm thịt gà gì cũng ngon, nghĩ thôi cũng tưởng tượng ra được mùi vị đó đang tan trong miệng đây này, cái hồi mùa vụ bận rộn ấy cũng may là có hai con gà bồi bổ sức khỏe, cả nhà chúng con mới khỏe như vâm thế này.

”Vạn Kim Chi hình như không hề nghe ra ý tứ mỉa mai trong lời mẹ chồng, ngược lại cô ấy còn khen hai con gà mái béo tốt đó hết lời, khen một lượt từ phần mỏ gà đến tận phao câu cũng không chừa.


Thịt gà ngon thế nào người trong thôn ai cũng biết, quanh năm suốt tháng chỉ vào mỗi dịp đón tết hay ăn tiệc, ăn cỗ gì đó mới có lộc ăn thôi, giờ nghe Vạn Kim Chi miêu tả cặn kẽ, cả nhà họ Lăng không nhịn được nuốt nước miếng ừng ực, quay đầu nhìn mâm cơm tối đơn sơ của nhà mình, nào còn tâm tình ăn uống gì nữa.

Người con dâu này chắc chắn là tới đây khắc bà ta đây mà, Từ Ái Quyên tức giận cắn một miếng cải trắng luộc, nếm được mùi vị nhạt nhẽo trong miệng khiến bà ta càng thêm ấm ức.

.


Bình luận

Truyện đang đọc