THẬP NIÊN 80: XUYÊN THÀNH NỮ DỊ NĂNG



Bản thân cô khi ở nông trường căn bản cũng không học gì cả, từ đâu mà có được chứng nhận tốt nghiệp tiểu học, nếu như nói như vậy chỉ có thể về trường tiểu học trong thôn đồng thời tham gia cuộc thi cùng với học sinh tốt nghiệp năm nay, ngẫm lại thực sự là lãng phí thời gian.Đứng ở phía ngoài trường học có chút phiền muộn, cô vốn muốn cùng với học sinh năm nay tốt nghiệp cấp hai của công xã đồng thời thi vào cấp ba, xem ra phải tìm biện pháp khác.Cách đó không xa, Lục Nghị Thần nhìn cô gái nhỏ cúi đầu ủ rũ, trong lòng không khỏi có một tia thương tiếc.Hôm nay anh nhân lúc bên trong đại đội không làm việc, tìm chiến hữu trên công xã làm một số chuyện, không nghĩ tới đụng phải cô gái nhỏ ở đây.Chờ sau khi cô gái nhỏ rời đi, quỷ thần xui khiến liền đi tới.La Tiếu nghĩ hiện tại mới tháng tư, còn có thời gian nghĩ biện pháp khác, đi đường đàng hoàng không được liền đi đường tắt trực tiếp tìm đến nhà hiệu trưởng trung học, biện pháp đều sẽ có.Bên này xong xuôi mọi chuyện, xem thời gian cũng đến giờ cơm, phía trước chính là tiệm cơm Quốc Doanh, đang lo lắng muốn tiến vào ăn cơm hay là nên tìm một nơi không người từ không gian lấy ra chút gì đó ăn đối phó,  thì liền nghe phía sau truyền đến tiếng nói: "Đói bụng?"La Tiếu xoay người liền nhìn thấy Lục Nghị Thần đứng phía sau: "Lục đại ca, anh cũng tới công xã làm việc sao?"Lục Nghị Thần vừa nãy từ phòng gác cổng trường học dò thăm cô gái nhỏ này đến đây hỏi chuyện đến, có lòng cầu tiến rất tốt.Lục Nghị Thần nhìn về phía La Tiếu: "Đi thôi, cũng trưa rồi, dẫn cô đi ăn cơm." Nghe khẩu khí quen thuộc này, khiến người ta nghe thấy còn tưởng rằng bọn họ rất thân quen.La Tiếu không nghĩ tới Lục Nghị Thần sẽ trực tiếp liền nói dẫn cô ăn cơm, có chút ngượng ngùng nói: "Tôi có.


.

.

.


.

Tôi mang theo lương khô, không cần Lục đại ca mời."Vốn La Tiếu là muốn nói tôi có lương phiếu, nhưng tình huống của cô thế nào, Lục Nghị Thần rất rõ ràng, cô cũng không muốn tìm phiền toái cho mình, cho nên sửa lại lời nói.Lục Nghị Thần hướng về tiệm cơm Quốc Doanh đi trước, thấy La Tiếu không đi theo, quay đầu nhìn La Tiếu còn đứng tại chỗ: "Còn không cùng nhau đi."La Tiếu vốn còn muốn kiên trì, nhưng xem lông mày Lục Nghị Thần nhăn lại, chỉ có thể ngượng ngùng đi theo.Tiến vào trong cửa hàng, Lục Nghị Thần dùng ánh mắt hỏi La Tiếu muốn ăn cái gì.La Tiếu nhìn bảng đen trên tường một chút, hôm nay cung cấp: "Cho tôi một bát mì đi."Lục Nghị Thần gọi hai bát mì, một phần thịt kho tàu, một phần sợi khoai tây chua cay, còn gọi hai cái bánh bao.Nhìn Lục Nghị Thần thanh toán lương phiếu, phiếu thịt và tiền, lúc này mới lại đây ngồi xuống.La Tiếu thật ra là có chút xấu hổ, liếc mắt nhìn Lục Nghị Thần đối diện, nghĩ thầm vốn đang nghĩ buổi tối gói chút sủi cảo đưa đến trả ân tình, lần này lại ghi nợ, thở dài một hơi cúi đầu ra động tác kỳ quái.Ngoài ý muốn là động tác này vừa lúc bị Lục Nghị Thần ở đối diện ngẩng đầu nhìn vững vàng, nghĩ thầm cô gái nhỏ này cũng thật lắm trò.Không khỏi hỏi: "Hôm nay tới trên trấn làm cái gì?"La Tiếu nói: "Mua chút vật dụng hàng ngày." Ngẫm lại cũng không có cái gì mà che giấu, tiếp theo lại nói: "Đi đến trường trung học công xã hỏi chuyện đến trường."Lục Nghị Thần hỏi: "Cô muốn đến trường?"La Tiếu gật gù: "Có điều trung học công xã không dễ tiến vào, trước đây tôi ở nông trường theo một vài thầy cô giáo học xong chương trình học sơ trung, vốn muốn hỏi thăm có thể theo các bạn học năm nay tốt nghiệp đồng thời học lên hay không.


Nhưng người ở phòng gác cổng nói không được, hoặc phải có chứng minh tốt nghiệp tiểu học, trải qua cuộc thi trong trường học mới có thể xếp lớp, hoặc chính là theo ban tiểu học năm nay tốt nghiệp cùng thi lên."Lục Nghị Thần không nghĩ tới cô gái nhỏ này đã học xong chương trình học sơ trung, xem vẻ mặt cô gái nhỏ đầy vẻ không vui, do dự một chút mở miệng nói: "Tôi có một chiến hữu ở cục giáo dục huyện, khi trở về tôi giúp cô hỏi thăm xem có thuận tiện hay không.".


Bình luận

Truyện đang đọc