THẬP NIÊN 90 CÔ CHỦ NHÀ CHỤC TỶ


Bạch Vận Liên cũng là người Uyển Thành, chị ta đi theo Diệp Định Quốc rất nhiều năm, năm nay vội vàng kết hôn, cũng vì con gái chị ta - Bạch Lộ năm sau thi đại học, Bạch Vận Liên phải kết hôn với Diệp Định Quốc thì hộ khẩu của hai mẹ con mới được chuyển đến Thâm Thành, nếu không Bạch Lộ phải quay về Uyển Thành thi đại học.

Em kế Bạch Lộ là nữ chính trong sách, thông minh tài giỏi, sau khi tốt nghiệp đại học danh tiếng, thừa kế sự nghiệp của cha Diệp Chiêu, sau đó lại gả cho quý công tử con nhà giàu có ở cảng phủ, là sự tồn tại mà nguyên thân phấn đấu cả đời cũng không thắng được.

Lần này Bạch Lộ không đi theo về, nghe đâu phải học thêm ở trường, không có ngày nghỉ.

Bữa liên hoan buổi tối rất náo nhiệt, ngoại trừ người nhà, còn có mấy người bạn thân của cha Diệp Chiêu và dì Bạch, người lớn một bàn, mấy đứa trẻ con cũng ngồi riêng một bàn ở bên cạnh.

Diệp Định Quốc ngoại trừ lúc vào cửa, bảo Diệp Chiêu đi mua một gói thuốc lá, sau đó thì hoàn toàn không liếc mắt nhìn cô.

Trong mắt của cha, Diệp Chiêu dường như trong suốt, không tồn tại.


Trong truyện còn có một chuyện khiến người ta lạnh lòng, hàng năm cha Diệp Chiêu đều cùng mẹ kế tổ chức sinh nhật cho em kế, nhưng từ trước đến giờ chưa từng chúc mừng sinh nhật Diệp Chiêu, sinh nhật của nguyên thân không ai nhớ, cả đời cô ấy cũng chưa từng được ăn bánh sinh nhật.

Cha con nguyên thân tình cảm xa cách, điều này vừa vặn cũng hợp với ý Diệp Chiêu.

Cô lớn lên ở cô nhi viện, chưa từng được cảm nhận tình thân, cũng chưa bao giờ mong mỏi và hướng về.

Cô sợ xử lý các mối quan hệ quá thân mật.

Diệp Chiêu lấy đầy một bát cơm, cô ăn rất nhanh, cũng nghe bạn của cha đang hỏi tình hình của mình trên bàn tiệc.


Chỉ nghe Diệp Định Quốc "hừ" lạnh một tiếng đầy khinh thường, tùy tiện nói:"Giả vờ ốm không đi thi đại học.

Dù sao cũng chẳng thi nổi, chỉ biết làm mất mặt.

"Diệp Chiêu nhân cơ hội làm rơi bát cơm, khiến Diệp Tiểu Cầm đang ăn một miếng thịt kho tàu lớn ở bên cạnh giật bắn mình, cô bé đáng thương vội vàng kéo áo chị.

Nghe tiếng bát vỡ, Diệp Định Quốc quay đầu lại trừng mắt nhìn Diệp Chiêu.

Diệp Chiêu kéo tay Diệp Tiểu Cầm ra, đi thẳng về phòng.

Lúc này Bạch Vận Liên cũng không dám đổ thêm dầu vào lửa, còn chưa lấy được giấy đăng ký kết hôn, người ta dù sao cũng là ruột thịt, một giọt máu đào hơn ao nước lã, chị ta đổ thêm dầu vào lửa trông có vẻ hẹp hòi, bèn lên tiếng giảng hòa:"Tiểu Chiêu bị ốm thật, đừng nghe ông Diệp nói mò.

".


Bình luận

Truyện đang đọc