THẬP NIÊN 90 - TRỞ THÀNH VƯỚNG BẬN CỦA THIẾU TÁ


Ban đầu Tô Nhuyễn vô cùng choáng váng, cô từng cố ý hỏi thăm việc đính thân từ nhỏ kia, khi đó chẳng qua là Lý Nhược Lan nói đùa với Lâm Vi Vi mẹ ruột của Lộc Minh Sâm mà thôi.Khi con cái còn nhỏ, những gia đình có quan hệ không tồi đều thích thuận miệng nói đùa “Sau này lớn lên làm con dâu nhà tôi”: “Cho thằng bé tới cửa làm con rể nhà chị” linh tinh, ai lại con là sự thật?Huống chi sau này Lý Nhược Lan còn ly hôn về thành phố, Lâm Vi Vi cũng không chịu nổi đả kích vì chồng mình ly hôn, bệnh tim phát tác qua đời.


Mười mấy năm qua hai nhà đều không lui tới, bây giờ đối phương bị liệt lại nói là từng đính thân từ bé sao?Kiếp trước nghe xong, Tô Nhuyễn lại càng thống hận Lý Nhược Lan, cũng lần đầu tiên ý thức được sợ là Tô Văn Sơn cũng không phải thật lòng yêu thương cô như lời bà cụ Tô vẫn thường nói.Nhìn Đỗ Hiểu Hồng hứng thú bừng bừng chuẩn bị của hồi môn, Tô Nhuyễn đã chuẩn bị sẵn kế hoạch tìm người vay tiền chạy trốn rồi, nào ngờ đột nhiên Tô Thanh Thanh lại như uống nhầm thuốc, trực tiếp chạy tới cửa nhà họ Lộc trước khi Tô Văn Sơn tới bàn chuyện hôn nhân, đứng trước mặt công chúng nói với ông cụ Lộc, chị họ Tô Nhuyễn của cô ta đã có bạn trai, sắp kết hôn rồi, cô ta bằng lòng gả thay chị họ, thực hiện hôn ước.Sau lần đó Tô Thanh Thanh đã đắp nặn được hình tượng người con gái có tình có nghĩa, còn Tô Nhuyễn lại ôm hình tượng thất tín bội nghĩa trên lưng.Nhà họ Lộc nghe xong lập tức chặt đứt ý định xin cưới Tô Nhuyễn, nhưng lại thả ra lời nói chắc chắn sẽ tham ra hôn lễ của Tô Nhuyễn.Cho nên mới có chuyện nhà họ Tô tích cực giới thiệu đối tượng cho Tô Nhuyễn, chuẩn bị gả cô ra ngoài.Bà cụ Tô càng nghĩ càng giận: “Dù nhà họ Lộc có cần một đứa con dâu thật, nhưng ban đầu chúng mày nói là Nhuyễn Nhuyễn không muốn, người ta đã tức giận ép Nhuyễn Nhuyễn phải gả chồng rồi, nhưng tốt xấu gì cũng coi như đã xong chuyện.”Bà cụ vươn ngón tay run rẩy chỉ vào Tô Thanh Thanh, mắng: “Bây giờ mày lại nói muốn từ hôn, mày định bức tử Nhuyễn Nhuyễn nhà chúng ta, hay mày định hại chết bác trai mày?”Liêu Hồng Mai nhíu mày nói: “Mẹ, Thanh Thanh còn trẻ vẫn chưa hiểu chuyện, trước đó do con bé hành động theo cảm tính chưa kịp suy nghĩ kỹ.”“Nó còn trẻ vợ chồng mày cũng còn trẻ à? Lúc ấy chúng mày không khuyên một câu, đều nghe theo nó, bây giờ chỗ tốt từ nhà họ Lộc đã nhận cả rồi, lại muốn từ hôn… Mày thử nghĩ xem nếu chuyện này xảy ra trên người chúng mày, chúng mày có vui không?”Đương nhiên là không vui rồi, Liêu Hồng Mai nhớ tới dáng vẻ cao cao tại thượng của người nhà họ Lộc, trong lòng cũng có chút thấp thỏm, nếu nhà họ Lộc kiên quyết không lui hôn, sợ là Thanh Thanh gả qua đó sẽ phải chịu khổ.Tô Thanh Thanh lại bình tĩnh như đã định liệu trước: “Bà đừng lo lắng chuyện này, cháu sẽ xử lý.”Bà cụ Tô không tin: “Mày định xử lý thế nào? Nhóc con chưa đủ lông đủ cánh không biết trời cao đất dày!”Tô Thanh Thanh không kiên nhẫn nói: “Dù sao cháu sẽ xử lý, bà cứ chờ xem là được.”Bà cụ Tô vẫn không tin như cũ: “Cách xử lý của mày chính là đẩy Nhuyễn Nhuyễn ra chịu trận có phải không? Tao nói cho mày biết, nghĩ cũng đừng nghĩ.”Liêu Hồng Mai cũng tức giận: “Mẹ, mẹ nói gì thế? Tô Nhuyễn là cháu gái mẹ, Thanh Thanh nhà chúng con là đứa trẻ nhặt được có phải không? Mẹ muốn nhìn thấy Thanh Thanh nhà chúng con sống thủ quả mẹ mới vui lòng à?”Bà cụ Tô nghẹn lời, không biết nói gì nữa.

lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bà cụ cũng muốn Tô Thanh Thanh gả cho người tốt, nhưng rõ ràng là cô ta khăng khăng đòi gả tới nhà họ Lộc, còn kéo cả Nhuyễn Nhuyễn xuống nước.

Bây giờ đổi ý lại muốn đẩy Nhuyễn Nhuyễn ra gánh trách nhiệm, nào có đạo lý này?Tô Thanh Thanh nói: “Bà yên tâm, sẽ không liên lụy tới chị ấy đâu, chỉ cần Lộc Minh Sâm tự mình nói không muốn, nhà họ Lộc tự đứng ra từ hôn không phải được rồi sao?”Lời này vừa nói ra, lại càng không có người tin, ngay cả Liêu Hồng Mai cũng kinh ngạc, hỏi lại: “Đây là biện pháp con nói trước đó? Sao có thể? Cậu ta là kẻ liệt, đang ước gì cưới được vợ sao có thể chủ động từ hôn?”Không biết Tô Thanh Thanh nghĩ tới điều gì, trên mặt hiện lên vẻ khó chịu, thẹn quá hóa giận nói: “Con nói được là được, mọi người đừng quan tâm! Con bảo đảm sẽ không liên lụy tới Tô Nhuyễn, như vậy được rồi chứ?”Nói xong cô ta đi thẳng về phòng đông, đóng cửa rầm một cái.Bà cụ Tô tức giận: “Làm bậy mà! Ban đầu chết sống đòi đính hôn với nhà họ Lộc chính là nó, bây giờ trở mặt đòi từ hôn cũng là nó, rốt cuộc nó đang nghĩ cái gì vậy…”Tròng mắt Liêu Hồng Mai xoay chuyển, nói: “Không phải vì trước đây thấy nhà đối phương cho nhiều lễ hỏi sao, còn có hộ khẩu thành phố và công ăn việc làm chính thức.”Bà ta kéo tay bà cụ, giọng điệu như muốn mê hoặc lòng người: “Mẹ, mẹ ngẫm lại xem, Lộc Minh Sâm kia bị liệt rồi, chỉ cần hầu hạ cậu ta hai năm rồi ly hôn, người khác cũng không thể nói được gì.”Đến lúc đó, Nhuyễn Nhuyễn có hộ khẩu thành phố, còn có công ăn việc làm, tuổi cũng chưa lớn, vẫn là con gái trinh trắng, không sợ không tái giá được, biết đâu còn có thể tìm được người thành phố tốt hơn Hoắc Hướng Dương.


Ước mơ lớn nhất trong đời phụ nữ, không phải là gả được cho người tốt sao?”“Đám con gái học đại học trong huyện chúng ta, đa số tốt nghiệp đều về huyện làm giáo viên, hoặc vào đơn vị nhà nước, gả người trong huyện, coi như Nhuyễn Nhuyễn tới nhà họ Lộc làm thuê hai năm đổi lấy một tương lai không tồi, mẹ nói xem có phải không?”Liêu Hồng Mai vừa nói vừa nhìn về phía Tô Nhuyễn, cười: “Nhuyễn Nhuyễn, thím hai thấy hình như cháu cũng không nhìn trúng Hoắc Hướng Dương, chẳng bằng lên thành phố tìm người tốt hơn.”“Thanh Thanh không có bản lĩnh bằng cháu, hơn nữa có mẹ kế và Điềm Điềm ở đó, cha cháu có thể chăm sóc cháu được bao nhiêu? Sau này không biết còn lăn lộn thế nào đâu.


Lên thành phố rồi, núi cao hoàng đế xa, dựa vào năng lực của cháu chắc chắn có thể sáng tạo ra được tiền đồ tươi sáng.”Nói tới nói lui cũng chỉ vì muốn cô đi chùi đít cho bọn họ?.


Bình luận

Truyện đang đọc