THẦY GIÁO TRƯƠNG VÀ THẦY GIÁO LÝ

Suốt mấy ngày còn lại của kì nghỉ hai người đều ở trong nhà, chắc là do vừa leo núi vừa lăn giường suốt hai ngày liền, nên eo Trương Trình đã bị thương một cách quang vinh trong chiến dịch cuối cùng.

Lái xe về đến nhà, một tay Trương Trình đỡ eo, một tay vịn tường chờ Lý Hoán lấy chìa khóa mở cửa ra, vừa hay có một đôi tình nhân bước ra từ cửa phòng đối diện. Trương Trình gắng gượng cái eo cứng đờ giơ tay chào hỏi, Lý Hoán mở cửa, nghe tiếng cũng xoay người mỉm cười nói một tiếng chào.

Đôi mắt sáng lóng lánh của cô gái quét từ trên người Trương Trình qua đến trên người Lý Hoán, để lộ vẻ hơi bất ngờ, chào hỏi hai người thật ngọt ngào rồi ôm bạn trai bước xuống lầu.

Trương Trình vào nhà là nằm tê liệt trên ghế salon, nhìn Lý Hoán thả balo xuống, xăn ống tay áo xuống nhà bếp xả nước nổi lửa. Tiếng chuông báo của WeChat vang lên, hắn móc điện thoại di động ra xem.

(WeChat/ wēixìn là một ứng dụng liên lạc phổ biến ở TQ, giúp mọi người trò chuyện với nhau thông qua tin nhắn thoại, tin nhắn văn bản hoặc hình ảnh)

Lý Na Na: Hóa ra anh là thụ.

Trương Trình: Không ngờ luôn phớ hôn. jpg

Lý Na Na: Vậy là thành một đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu thiệt rồi.

Trương Trình: Có là vậy thì bảo bối nhỏ nhà anh vẫn bằng lòng.

Lý Na Na:… Bạn trai tui chê tui nổi da gà đâm vô tay, tại anh hết.

Trương Trình: Nói cho em nghe cái bí mật này, anh không chỉ là thụ, mà còn là công.

Lý Na Na: Xía, không tin

Lý Na Na:………… Thiệt hả?!!!

Trương Trình đang định trả lời, điện thoại di động đã bị giật đi, vì mông còn đang dính trên ghế sa lon nên có duỗi dài cánh tay ra cũng không giành được.

Trương Trình: Đừng nghe anh ta nói bậy. Ra ngoài chơi vui vẻ, nhớ chú ý an toàn. PS thật ra ảnh nói cũng không sai.

Lý Na Na:………………

Lý Na Na ở trong lồng ngực của bạn trai cầm điện thoại di động giậm chân: “Bôi đen bôi đen!!!”

(Tức là kéo vào danh sách đen ấy)

Trương Trình yên tâm thoải mái hưởng thụ sự phục vụ của Lý Hoán, cơm nước xong mới cầm điện thoại di động về, ngồi trên giường nhìn câu cuối cùng trong cuộc trò chuyện mà cười đến nỗi ngu cả mặt.

Lý Hoán rửa bát xong lau sạch tay, ngồi bên mép giường giành điện thoại.

Trương Trình ném điện thoại di động đi, nắm lấy bàn tay lạnh buốt do rửa chén của y nhét vào trong ngực, tức thì bị lạnh hít đến mấy hơi. Bàn tay trong ngực cào nhẹ mấy cái trên eo hắn, Trương Trình cười ha ha xoay eo tránh né, trốn được một lúc là kêu ai da một tiếng ôm eo ngả đầu lên đùi Lý Hoán, cả người rúc lại hít hà hít hà lấy hơi tiếp.

Tay Lý Hoán ấp nhiệt cho hắn, dán lên trên eo hắn xoa nhè nhẹ, buồn cười bảo: “Lần này có thể đàng hoàng được mấy ngày rồi ha?”

Trương Trình kéo một tay y xuống thân dưới mình: “Cứng rồi.”

dương v*t vốn đã hơi cương dần dần sưng lớn lên trong tay Lý Hoán, Lý Hoán không thèm để ý tới hắn, ban ngày đã làm hai lần rồi, vì tính chuyện lâu dài, cứ để cho cái thứ kia tự mềm đi là tốt nhất.

Bình luận

Truyện đang đọc