THẺ BÀI MẬT THẤT

Chẳng mấy chốc đã hết năm phút, chiếc chuông nằm chính giữa bàn bài được gõ nhẹ phát ra tiếng "Đing" lanh lảnh, thiếu niên thu bộ bài Tây vào trong tay, nói: "Xin hãy chuẩn bị."

Mọi người đồng loạt nhìn về phía cậu ta.

Bàn tay xinh đẹp của thiếu niên bắt đầu tráo bài rất nhanh, 52 lá bài trong tay cậu ta chẳng khác nào một luồng sáng.

Cả phòng chìm trong yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng tráo bài.

Một lát sau, thiếu niên tráo bài xong, bình thản nói: "Trò chơi này không có nhà cái, bảy người tự chiến đấu phân cao thấp với nhau, ai lớn nhất người đó thắng."

"Trong quá trình chơi có thể bỏ bài bất cứ lúc nào, nhưng mỗi người chỉ có năm lần bỏ bài, sau khi sử dụng hết thì buộc phải tố. Trong bảy ván đấu chỉ được sử dụng ngọc đổi vận một lần, ngọc đổi vận sẽ cho bạn lấy được một trong những lá bài tốt nhất có thể, mong các vị chú ý tận dụng cơ hội này."


"Trò chơi bắt đầu, mời mọi người cược 1,000 kim tệ đầu tiên."

Tất cả mọi người rất hợp tác đặt một đồng vàng vào chiếc khay chính giữa bàn chơi.

"Vòng chia bài đầu tiên, bắt đầu từ số 1, lần lượt theo chiều ngược kim đồng hồ."

Bảy người khiêu chiến nhận được bài của mình, mặt bài bị úp sấp, mặt trái thuần một màu đen.

Tiêu Lâu khẽ hé một góc lá bài của mình lên – 2 Cơ.

Anh đưa mắt nhìn xung quanh, vì mọi người đều bị mặt nạ che kín nên không nhìn được biểu cảm, nhưng ánh mắt của vài người nào đó đã lộ rõ sự uể oải, có lẽ bài trong vòng chia đầu tiên rất kém.

Thiếu niên nói: "Vòng chia bài thứ hai, bắt đầu từ số 1, có muốn lấy bài không."

Tiêu Lâu: "Lấy bài."

Thiếu niên chia cho anh một lá bài.

3 Rô.

Tiêu Lâu nghĩ một chút, nói: "Tôi tố 1,000."

2 Cơ, 3 Rô, tổng điểm bài trên tay anh mới có 5, vẫn có thể chơi tiếp được.


Thiếu niên nói: "Số 2, xin mời quyết định."

Cô gái số 2 có làn da tái nhợt ngồi bên cạnh Tiêu Lâu, dáng người mảnh khảnh gầy yếu khiến người ta nhìn mà lo lắng, cô nhỏ giọng nói: "Lấy bài." Sau khi được phát bài, cô gái vừa mở ra nhìn đã run rẩy nói: "Bỏ, bỏ bài."

Bài cô lật ra là 9 Rô và 8 Cơ, cộng vào đã hơn 10.5 điểm, quả thực rất xui xẻo.

Số 3.

Ngu Hàn Giang bình tĩnh nói: "Lấy bài."

Thiếu niên chia bài cho hắn, sau khi Ngu Hàn Giang xem qua thì lập tức ném hai lá của mình vào khay bài bỏ giữa bàn: "Bỏ bài."

Sau khi người phụ nữ tóc xoăn số 4 lấy được bài, do dự một hồi rồi chị ta cũng đặt thêm một đồng kim tệ vào khay tiền thưởng: "Tôi theo."

Lúc này, số 2, số 3 bỏ bài, số 1 và số 4 cùng tố, khay tiền thưởng của ván này đã lên tới 9,000 kim tệ.

Số 5.

Chàng trai buộc tóc lấy bài, hắn nhẹ nhàng dùng ngón tay lật một góc của lá bài Tây lên, nhìn qua cả hai lá, sau đó bỗng làm một hành động khiến tất cả mọi người đều bất ngờ –


Người con trai này cầm toàn bộ kim tệ trong tay trút hết vào khay tiền thưởng chính giữa.

Hắn bình tĩnh nói: "All in."

Tiêu Lâu: "..."

Những người khác: "..."

Đm có nhất thiết ngay trận đầu đã chơi lớn vậy không?!

Phần lớn người chơi sẽ lựa chọn quan sát trong vòng đầu tiên, hơn nữa mới chỉ có hai lượt chia bài, vậy mà người này dám ALL IN toàn bộ kim tệ trong tay – cược hết. Nhỡ đâu mà thua thì anh ta sẽ bị người gác cửa áp giải tới mật thất ác mộng ngay lập tức!

Người bình thường không ai liều mạng như vậy cả.

Hắn cược hết, chỉ có hai khả năng –

Thứ nhất, hai lá bài hắn lấy được quá tốt, đáng để dốc hết vốn liếng một phen, ví dụ như lá đầu là 10, lá thứ hai là J, Q hoặc K, chưa gì đã có được set "Thập Điểm Bán". Tiếp theo hắn có thể không lấy bài nữa, buộc những người không có được tổng bài 10.5 phải tố theo hoặc bỏ bài.
Thứ hai, thực ra bài trong tay hắn không tốt, cố tình ép những người khác cùng cược theo, đây là cuộc chiến tâm lý.

Nếu là trường hợp thứ hai thì lối chơi của người này quá mức liều mạng!

Tiêu Lâu ngẩng đầu nhìn đối phương, qua lớp mặt nạ bạc, anh chỉ nhìn thấy ánh mắt của số 5.

Đó là một đôi mắt phượng hẹp dài, mắt một mí, đuôi mắt hơi xếch lên, ánh mắt bình thản không một gợn sóng tựa như nơi hắn đang ngồi không phải một bàn bài sinh tử trong thế giới mật thất mà là nơi mấy anh bạn thân rảnh rỗi tụ tập, uống rượu ca hát, nói chuyện phiếm và hát karaoke vậy.

Số 5 cược hết, không khí trong phòng dường như đặc quánh lại, cảm giác căng thẳng nhất thời bao phủ khắp nơi.

Cô gái số 2 lo lắng khẽ đảo mắt, số 3 Ngu Hàn Giang ngồi yên quan sát, còn lại Tiêu Lâu và người phụ nữ tóc xoăn số 4 cùng tố lập tức căng thẳng thần kinh.
Người gác cửa: "Số 6, mời lựa chọn."

Ông mập số 6: "Bỏ bài."

Cô gái tóc đuôi ngựa số 7: "Bỏ bài."

Người gác cửa: "Vòng chia bài thứ ba, mời số 1 lựa chọn."

Tiêu Lâu lật bài lên, 4 Bích.

Trước mắt bài trong tay anh gồm có 2, 3 và 4, cộng lại được 9 điểm, có thể dùng ngọc đổi vận để có được Ngũ Tiểu hoặc Thập Điểm Bán. Nhưng nếu anh tiếp tục theo thì tiền cược không thể thấp hơn người chơi trước – vì số 5 cược hết nên nếu muốn theo anh cũng sẽ phải cược all.

Sống chết ăn thua với số 5? Không đáng. Tiêu Lâu nói rành mạch: "Bỏ bài."

Người phụ nữ tóc xoăn số 4 cũng ném bài ra bàn: "Bỏ bài."

Số 5 điên như thế, chị ta không muốn liều mạng.

Tiêu Lâu có một cảm giác rất kỳ quái – có lẽ lúc này đằng sau lớp mặt nạ che kín kia là gương mặt tươi cười của số 5.
Vì số 1, 2, 3, 4, 6, 7 đều bỏ bài, số 5 cứ thế trở thành người chiến thắng trong ván đầu tiên.

Người gác cửa lật bài anh ta lên.

Bài gồm 7 Nhép, 2 Nhép, cộng lại là 9 điểm.

Bài của hắn hoàn toàn không đẹp, nếu thêm một vòng nữa rất có thể sẽ vượt qua ngưỡng 10.5.

Mọi người: "..."

Cái đm!

Có lẽ trong lòng mọi người đều đang chửi bậy.

Bài nát bét như thế mà dám cược hết, anh bạn muốn hù chúng tôi hay gì?!

Nhưng vừa rồi khi người con trai này đẩy toàn bộ kim tệ vào khay tiền thưởng, động tác của hắn rất dứt khoát, giọng nói bình tĩnh, ánh mắt kiên định, ai cũng tin sái cổ không hề nghi ngờ – bài của người này siêu tốt, thực sự có thể lấy được lá 10 hoặc J/Q/K, chưa gì đã đủ 10.5 rồi.

Kết quả thì sao, 7, 2, cộng lại là 9, bài còn tệ hơn cả mấy người bỏ bài nữa!
Tiêu Lâu và Ngu Hàn Giang liếc nhìn nhau.

Chắc chắn bọn họ đã gặp phải một người chơi bài cực kỳ to gan.

Bình thường Tiêu Lâu rất ít khi chơi bài, nhưng anh biết ở Macao có nhiều sòng bài chuyên nghiệp, rồi Florida cũng là nơi tụ hội của những thần bài trên thế giới, tiền cược một ván lên đến ngàn vạn là chuyện rất bình thường.

Chơi một ván bài, không nhất thiết bài phải đẹp, vấn đề là đấu tâm lý, làm tốt có thể bóp nghẹt đối thủ.

Rõ ràng số 5 rất giỏi chơi trò tâm lý, ván đầu đã cược all khiến mọi người bỏ bài, thắng được 9,000 kim tệ, tổng tiền trong tay hắn giờ đã lên tới 18,000, trong nháy mắt đã trở thành đại gia giàu nhất bàn.

Tiếp theo chỉ cần không chơi quá ẩu thì dù chơi kiểu gì cũng không phải lo chuyện thua hết sạch kim tệ, bị đào thải phải tới mật thất ác mộng chịu phạt.
Nếu hắn có ý định tiếp tục bòn rút tiền cược từ trong tay người khác thì mọi người sẽ lâm vào hoàn cảnh cực kỳ bị động.

Điểm đáng sợ nhất của mật thất bài Nhép không phải ở quy tắc chơi – mà là những đối thủ nằm ngoài tầm khống chế.

***

Người gác cửa lại tráo bài một lần nữa: "Vòng thứ hai, xin hãy chuẩn bị."

Tiêu Lâu ngồi thẳng dậy, đảm bảo bản thân phải tỉnh táo hết mức có thể.

Mỗi người lại bị ép phải nộp 1,000 kim tệ vào khay tiền thưởng giữa bàn bài, tiền trong tay đã càng ngày càng ít, mọi người sẽ căng thẳng hơn rất nhiều. Nếu đúng như Tiêu Lâu nghĩ, hẳn là ván này sẽ có rất nhiều người dùng ngọc đổi vận.

Người gác cửa phát xong bài vòng đầu tiên liền nhìn về phía cô gái gầy yếu: "Vòng thứ hai sẽ chia bài từ số 2 – số 2, xin hãy đưa ra lựa chọn."
Cô gái số 2 nơm nớp lo sợ, giọng nói run rẩy thút thít: "Bỏ bài." Bài của cô lại quá lớn, lá thứ nhất là 8, lá thứ hai là 5, tiếp tục quá 10.5, quả thực rất xui xẻo.

Số 3 Ngu Hàn Giang không bỏ bài mà quyết định cược: "Tôi tố 1,000."

Người phụ nữ tóc xoăn số 4 lật bài ra quân 7 và 8, cũng quá 10.5, bất đắc dĩ phải bỏ bài.

Đến lượt số 5.

Ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn về kẻ giàu nhất bàn cược.

Vốn tưởng hắn sẽ tiếp tục cược, ép cho những người khác phải bỏ bài, không ngờ lần này số 5 lại quyết đoán bỏ bài, điều này khiến tất cả mọi người đều ngẩn ra.

Lão béo số 6 hồi phục tinh thần, lật bài của mình lên nhìn rồi nói: "Tôi theo."

Cô gái số 7 bỏ bài.

Chỉ còn lại Tiêu Lâu là người cuối cùng.

Tiêu Lâu nhìn về phía Ngu Hàn Giang, ánh mắt hai người chạm nhau qua một chiếc bàn dài, không thấy được biểu cảm của nhau.
Nhưng từ sự bình tĩnh trong mắt người đàn ông kia, Tiêu Lâu đã nhận ra đối phương đang ở thế bắt buộc rồi – chắc chắn Ngu Hàn Giang đã dùng ngọc đổi vận.

Hiện tại mới ván thứ hai, Ngu Hàn Giang đã dự tính sẵn mọi việc, rõ ràng bài trong tay hắn rất tốt. Nếu không, với cá tính trầm ổn của người đàn ông này, chắc chắn hắn sẽ không tự nhiên cược ngay trong ván thứ hai như vậy.

Tiêu Lâu có được hai cây Át, bài đầu khá tốt. Nhưng nếu Ngu Hàn Giang đã muốn có được ván này thì anh chẳng việc gì phải đi đọ nhân phẩm với Ngu đội. Tiêu Lâu dứt khoát ném hai con Át trong tay vào khay bài phế: "Bỏ bài."

Hiện tại trên bàn bài chỉ còn Ngu Hàn Giang và số 6, cùng chờ đợi vòng chia bài thứ ba.

Ngu Hàn Giang thả kim tệ vào khay tiền thưởng: "Tôi tố 1,000."

Số 6: "Theo."

Vòng thứ 4, Ngu Hàn Giang tiếp tục lấy bài, tiếp tục cược thêm 1,000.
Giọng nói của hắn bình tĩnh lãnh đạm khiến số 6 phải chịu áp lực tâm lý cực lớn.

Số 6 lấy bài, hai tay đã bắt đầu run lên.

Cho tới lúc này, số 6 đã cược 2,000, cộng thêm 1,000 cược ban đầu, hiện tại đã đổ 3,000 vào khay tiền thưởng.

Trận này ông ta dùng ngọc đổi vận, bài trong tay có J Cơ, Q Bích, K Rô và J Rô. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì vòng thứ năm tới ông ta cũng có thể lấy được bài người, tạo thành set "Nhân Ngũ Tiểu" toàn JQK.

Nếu không nhờ sự giúp đỡ của ngọc đổi vận thì xác suất có được năm lá bài này cực thấp.

Chỉ có điều trên Nhân Ngũ Tiểu vẫn còn set bài cao hơn – Thiên Vương!

Cược hay không cược?

Hiện tại trong lòng của lão béo rất rối rắm, trận này ông ta đã dùng ngọc đổi vận rồi, những ván sau có lẽ bài sẽ không thể tốt như vậy nữa, mà nếu ván này sảy chân mất đi cơ hội thì những ván sau đừng hòng thắng lại.
Sau một hồi do dự, ngay trước khi mười giây đếm ngược kết thúc, lão béo cắn răng thả một đồng kim tệ vào khay thưởng.

Giọng nói của ông ta cũng run theo: "Theo."

Người gác cửa lạnh lùng nói: "Vòng cuối, mời số 3 lựa chọn."

Lúc này cả hai người đều đã có bốn cây, còn một lá bài nữa.

Từ đầu đến giờ Ngu Hàn Giang đánh bài vẫn vững vàng như Thái sơn, nhưng đến vòng cuối, hắn lại úp bài xuống, quyết đoán dốc toàn bộ kim tệ vào khay tiền thưởng: "All in."

Giọng nói đàn ông trầm thấp vang lên trong không gian yên tĩnh tựa như búa tạ gõ vào lòng từng người.

Khác với lối đánh phóng khoáng liều mạng của số 5, số 3 bình tĩnh đến đáng sợ.

Giống như hắn đã hạ lời nguyền chắc chắn sẽ thắng.

Thứ khí chất không tức giận nhưng vẫn tràn ngập uy phong khiến những người xung quanh phải run rẩy.
Đối diện với ánh mắt thâm thúy của Ngu Hàn Giang, trên trán số 6 liên tục toát mồ hôi lạnh.

Lúc này ông ta đã có thể chắc chắn ván này cả mình và số 3 cùng dùng ngọc đổi vận.

Người gác cửa chỉ nói với ông ta ngọc đổi vận có thể khiến bài trong ván đó trở thành bài đẹp, có được một trong những set bài đẹp nhất, nhưng không hề nói cho ông ta nếu có hai người cùng sử dụng ngọc đổi vận thì bài ai sẽ tốt hơn?

Đã đi đến nước này, buộc phải đâm lao theo lao!

Trong tay ông ta chỉ còn 5,000 kim tệ, nếu hiện tại bỏ bài thì sau đó sẽ không thể đánh được nữa, mỗi trận cược 1,000 cũng không đủ, đến ván cuối cùng sẽ bị đào thải!

Chỉ có thể cược một phen!

Số 6 hít sâu, cắn răng nói: "Theo!"

Tất cả người chơi trên bàn đều hít sâu, cục diện dùng ngọc đổi vận đấu nhau quả thực rất thảm, cả hai cùng All in, lúc này bọn họ đã hoàn toàn cháy túi – nếu không phải anh chết thì là tôi mất mạng.
Không ngờ cuộc đấu mới đi tới vòng thứ hai mà đã đấu đá kịch liệt như vậy.

Sự tồn tại của ngọc đổi vận vừa có lợi lại vừa có hại.

Người gác cửa lạnh lùng nói: "Ván bài kết thúc, mời lật bài."

Số 6 bắt đầu trải bài.

Tay ông ta run cầm cập, "xoạt" một tiếng, trực tiếp lật hết toàn bộ cả năm lá bài.

J Cơ, Q Bích, K Rô, J Rô... K Cơ.

Vậy mà ông ta có thể lấy được toàn bộ bài người!

Không khí trong phòng đã căng thẳng đến cực hạn.

Ánh mắt của tất cả đều đổ dồn về phía Ngu Hàn Giang.

Khác với lão béo vẫn chưa hết run, ngón tay thon dài có lực của Ngu Hàn Giang vẫn vững vàng như cũ.

Hắn nhẹ nhàng lật lá bài đầu tiên – là 2 Nhép.

Lão béo trợn trừng mắt.

Có thể là năm lá tổng nhỏ hơn 10.5 không? Nếu là Nhân Ngũ Tiểu thì tính ra sẽ kém bài của ông ta, cuối cùng ông ta sẽ thắng.
Ngu Hàn Giang lật lá bài thứ hai: 3 Nhép.

Lá thứ ba: 2 Rô.

Lá thứ tư: 3 Rô.

Tất cả mọi người như ngừng thở, lòng bàn tay Tiêu Lâu cũng đẫm mồ hôi, cảm giác như tim anh sắp ngừng đập.

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Ngu Hàn Giang bình tĩnh lật lá bài cuối cùng –

K Bích.

2, 3, 3, 2, K. Năm lá, cộng lại tròn "10.5".

Thiên Vương.

Bài mà Ngu Hàn Giang lấy được vậy mà lại là set mạnh nhất của trò chơi 10.5 này – Thiên Vương!

Hết chương 15.

Lời tác giả: Trò này vốn nên có nhà cái nhưng để ván bài căng hơn thì mật thất Nhép sẽ không có nhà cái, bảy người tự chơi với nhau.

Tôi đã cố gắng viết đơn giản nhất có thể, đọc mà không hiểu luật thì cảm nhận được không khí căng thẳng thôi là tốt rồi : )

Bình luận

Truyện đang đọc