THIÊN KIÊU



Nhân chi sơ, tính bổn thiện.

Nếu Hứa Thiên Kiêu không sinh ra trong hoàng thất thì từ nhỏ sống trong một gia đình tràn đầy yêu thương, có lẽ tính cách cũng không đối với người khác thiếu khuyết thiếu sự tín nhiệm.

Bởi vậy Tần Lộ cũng không trách nàng, từ tận đáy lòng đến cùng cũng thở ra một hơi.

"Công chúa quá lo lắng." Trên mặt Tần Lộ không tự chủ được dẫn theo một chút trào phúng cười, "Ty chức chỉ cầu công chúa đem Tần Đại Bảo điều đi, mặt khác tiểu thiếp cùng hài tử của hắn có muốn đi theo hắn hay không thì tùy ý bọn họ.

Về phần nương cùng với đại tỷ, nếu là công chúa không đuổi người, ty chức tự nhiên là hy vọng các nàng có thể tiếp tục lưu lại phủ công chúa làm hạ nhân!".

Hứa Thiên Kiêu nhìn ý cười Tần Lộ đáy lòng có chút ngượng ngùng.

Tần Lộ vốn là ngày xuân cứu nàng một mệnh sau là lặn lội đường xa đi một chuyến đến Hoài Nam Vương phủ còn thuận tiện cáo tri cho Hứa Thiên Kiêu rằng Ngô ma ma làm loạn.

Trải qua khoảng thời gian lâu như vậy tuy rằng đáy lòng còn có nghi hoặc nhưng Hứa Thiên Kiêu có thể xác định Tần Lộ có thể tin tưởng.

Mà nghĩ lại vừa rồi lại hỏi câu như vậy kỳ thật cũng là do thói quen mà ra!
Tần Lộ tiếp tục nói: "Còn tiểu muội ty chức nàng năm nay đã Thập tứ(14) rồi, ty chức nghĩ thay nàng tìm một gia đình.

Không biết điểm này cần phải báo cáo công chúa?"
Hứa Thiên Kiêu hạ mình đối với Tần Lộ nói lời xin lỗi là chuyện không thể nào! Nhưng mà Tần Lộ rõ ràng khiêu khích.

Khẩu khí thật lớn!? Thiên Kiêu chỉ biết nhịn xuống.

"Không cần." Nàng lạnh lùng nói ra: "Bổn cung đối với chuyện nhà của ngươi không có hứng thú."
"Ty chức đã hiểu.

Cái kia.....phụ thân sự tình..." Tần Lộ hỏi.

Hứa Thiên Kiêu nói: "Bổn cung cần suy nghĩ lại, qua hai ngày cho ngươi câu trả lời thuyết phục."
____________________________________

Đến giờ cơm tối, Tần Lộ rốt cuộc có cơ hội cùng Trần Nhiên ngồi cùng bàn nói chuyện: "Trần Nhiên, mẹ ngươi có định nữ nhi nào cho ngươi a?" Nàng cùng Trần Nhiên rất quen thuộc, cũng không vòng vo trực tiếp lên tiếng hỏi.

Trần Nhiên đến tuổi bắt đầu làm mai rồi, trước kia mẫu thân hắn còn lo lắng chuyện chung thân đại sự của hắn.

Nhưng từ lúc hắn làm thị vệ thân cận cho Hứa Thiên Kiêu từ đó có nhiều bà mối tìm đến mẹ của hắn nói chuyện mai mối.

Mấy ngày gần đây số lần mẫu thân hắn thúc giục nhiều hơn thậm chí còn muốn hắn trốn việc đi gặp con gái nhà người ta.

Trần Nhiên nghĩ tới đây không khỏi đỏ mặt.

"Còn không có.

Chẳng qua gần nhất đã bắt đầu nhìn mặt nhau rồi." Ngượng ngùng qua đi, hắn lại quan tâm Tần Lộ, "Tần Lộ ca, ngươi thì sao? Ngươi cùng vị Hồng Liên cô nương, ngươi thật sự muốn kết hôn với nàng sao?"
Tần Lộ thuận miệng phu diễn nói: "Ngươi đã biết, ta có một người muội muội.

Nàng so với ngươi nhỏ hai tuổi, là một cô nương rất tài giỏi, rất ôn nhu a!"
"Đúng! ta biết rõ, nàng làm bánh ngọt đặc biệt ăn rất ngon!" Trần Nhiên khoa trương nói.

Tần Lộ cười nhìn hắn.

Trần Nhiên lúc này mới hiểu được ý tứ Tần Lộ, hắn có chút kích động nói: "Tần, Tần Lộ ca, ngươi, ngươi nói là, muốn đem muội muội của ngươi, gả cho ta sao?"
Hắn mặc dù không gặp cái cô nương kia, nhưng chỉ là nhìn Tần Lộ ca, đã biết rõ cô nương kia nhất định lớn lên thanh tú không kém.

Còn có tay nghề đặc biệt làm bánh ngọt vô cùng tốt, thêu thùa cũng làm vô cùng tốt.....!Trần Nhiên nghe không ít lời Tần Lộ khoa trương muội muội nên đối với Tần Cầm ấn tượng một mực rất tốt.

Mặc dù không có ý nghĩ khác, thế nhưng là lúc này Tần Lộ nhắc tới, hắn cảm thấy việc hôn nhân với Tần Cầm cũng không tồi.

Nếu như hắn cưới muội muội Tần Lộ thì Tần Lộ ca liền làm ca ca của hắn rồi.

Tần Lộ đối với thái độ của Trần Nhiên rất hài lòng, gật đầu cười.


Trần Nhiên đang ăn cơm thấy Tần Lộ gật đầu, lập tức kích động đứng lên, "Cái kia, ta về nhà nói cho mẹ biết".

Nói xong xoay người bỏ chạy, chạy ra cửa lại vội vàng chạy ngược lại xấu hổ gãi gãi đầu, nói: "Ta đã quên, ta tối nay muốn trực đêm..."
Nguyên lai Tần Lộ cùng Trần Nhiên chỉ cần trực ban ngày sau khi từ Hoài Nam trở về Hứa Thiên Kiêu quy định hai người phải thay phiên đi trực đêm.

Tần Lộ nói: "Không có việc gì, ngươi trở về đi, tối nay ta thay ngươi."
"Cái kia vất vả ngươi rồi!" Trần Nhiên một điểm không trì hoãn khi Tần Lộ vừa mới nói xong hắn liền nhảy lên chạy ra ngoài.

____________________________________
Tuy là ban đêm nhưng phòng ngủ Hứa Thiên Kiêu lại là đèn đuốc sáng trưng sáng như ban ngày.

Lan Âm mang theo tiểu cung nữ Mặc Lan một tả một hữu xoa bóp chân cho Hứa Thiên Kiêu.

Thanh Âm nói, " Tin tức Tần Đại Bảo tham bạc hoàn toàn chính xác hơn nữa năm nay nhiều hơn năm trước.

Trương quản sự có được chứng cứ liền đuổi việc hắn.

Nô tỳ nghĩ đến, buổi tối hôm đó Tần Đại Bảo đã biết gì đó nên mới nổi giận đùng đùng đi tìm Tần thị vệ.

Chẳng qua, nghĩ đến Tần thị vệ là không đáp ứng giúp hắn."
Hứa Thiên Kiêu gật gật đầu, hỏi: "Ta nhớ được Trương đại quản sự có một nữ nhi.

Trước kia hình như là có hôn ước với Tần thị vệ?"
Thanh Âm nói: "Là hai nhà có ý định.....chẳng qua Tần thị vệ một mực không chịu.

Về sau hắn cứu được người sau đó làm thị vệ, mẫu thân hắn liền hủy hôn"
" Bọn hắn cụ thể nhao nhao cái gì?" Hứa Thiên Kiêu cũng chính là thuận miệng vừa hỏi, cũng không thèm để ý đáp án.

"Tìm không ra nguyên nhân!"
Thanh Âm lắc đầu nói: "Mới đầu huyên náo coi như rất lớn, nghe hạ nhân nói, phụ tử hai người giống như động thủ với nhau.


Nhưng rất nhanh Mai đại nương cùng hai cái nữ nhi đã tới, về sau tỷ muội Tần thị vệ canh giữ ở cửa ra vào, bên trong đang nói cái gì thì không có người biết.

Chẳng qua, Tần thị vệ đối với Tần Đại Bảo động thủ là sự thật, hôm nay nô tỳ gọi người đi xem, Tần Đại Bảo mặt mũi bầm dập không dám ra cửa đấy!".

Hứa Thiên Kiêu nhíu mày, nói: " Động thủ với chính cha ruột, lá gan của hắn đúng là lớn a."
Nàng còn tưởng rằng chẳng qua là cãi lộn không nghĩ tới rõ ràng động thủ còn nghiêm trọng như vậy.

Tần Đại Bảo mặc dù có phần không đúng nhưng Tần Lộ thân là nhi tử sao có thể làm ra sự tình đại nghịch bất đạo.

Nhưng hết lần này tới lần khác.

Hắn đây là không sợ người bên ngoài nghị luận sao?
"Công chúa, người nghĩ nhiều như vậy làm cái gì, nếu như Tần thị vệ thỉnh cầu, người thỏa mãn hắn là được." Lan Âm bênh vực kẻ yếu nói: "Cái kia Tần Đại Bảo tham lam nuốt bạc hắn cũng không phải là đồ tốt! Tần thị vệ đánh hắn, nên đánh!".

Hứa Thiên Kiêu cúi đầu ánh mắt quét qua nàng, Thanh Âm lãnh đạm không mang theo cảm tình mà nói: "Ngươi từng khắc luôn hướng về hắn."
Mặc Lan một bên đấm chân nghe xong lời này làm sợ đến toàn thân lạnh run.

Vội trộm nhìn Lan Âm, lại phát hiện Lan Âm hướng Thiên Kiêu công chúa cười cười.

Sau đó nghe nàng nói: "Công chúa ưa thích người ta như vậy! Nô tì tất nhiên sẽ đối hắn tốt một chút!"
Ưa thích hắn?
" Tần Lộ là gia nô phủ công chúa.

Nếu người muốn liền nói thẳng, dù sao công chúa là chủ tử hắn không dám cự tuyệt!"
Hừ! Ngươi thật lớn gan!? Hứa Thiên Kiêu tức giận bộc phát, đối với Lan Âm "Không cho phép nhắc đến hắn!"
Hứa Thiên Kiêu thật sự tức giận Lan Âm tự nhiên thu liễm "Được rồi! nô tì đã biết!." Nàng ra vẻ đáng thương nói.

Hứa Thiên Kiêu đá nàng một cước, nhịn không được cười mắng: " Bộ mặt đáng thương? Biết rõ ta sẽ không thật sự nổi giận với ngươi cần giả bộ cái gì?"
"Công chúa đau lòng ta nha!" Lan Âm bổ nhào qua ôm lấy Hứa Thiên Kiêu chân, hì hì cười nói.

Nhất kinh nhất sạ!....Mặc Lan toàn thân hãn đều ướt đẫm.Nhưng trong phòng những người khác cảm thấy hành động này hoàn toàn bình thường.

"Cái kia công chúa ý định xử trí Tần Đại Bảo như thế nào?"
Tần Lộ đã đề nghị, Hứa Thiên Kiêu không có ý định bác bỏ!
Nàng phân phó nói: "Thanh Âm, ngươi đi nhìn xem chỗ thôn trang vắng vẻ cằn cỗi đấy, nội trong hai ngày đem Tần Đại Bảo cùng ba cái di nương với hai đứa con trai đều đuổi đến đó."

Thanh Âm xác nhận lui ra ngoài.
Lan Âm cùng Mặc Lan hầu hạ Hứa Thiên Kiêu nằm xuống sau đó mới đi ra ngoài.

Ở bên ngoài có đặt chiếc giường nhỏ, Mặc Lan nằm chụm trên giường tâm mới tính là an ổn liền nhỏ giọng lo lắng hỏi Lan Âm "Lan Âm tỷ tỷ, ngươi, ngươi làm sao dám cùng công chúa nói chuyện như vậy? Nếu là chọc giận công chúa, nàng phạt ngươi thì làm sao bây giờ?"
Lan Âm thoải mái nằm ở trên giường nhẹ nhàng nở nụ cười.
"Công chúa sẽ không đâu." Nàng nói ra: "Công chúa xem ta là thân muội muội mà đối xử đấy."
____________________________________
Ngày kế tiếp luyện tập vừa kết thúc, Trần Nhiên hứng thú hừng hực chạy tới tìm Tần Lộ.

Trực đêm chỉ cần mỗi một canh giờ tuần tra một lần, hơn nữa sáng hôm sau được miễn luyện tập.

Bởi vậy lúc này Tần Lộ dùng điểm tâm mà Tần Cầm đưa đến trong phòng ăn.

"Tần Lộ ca, ta đã cùng mẹ kể qua rồi, mẹ ta phi thường cao hứng a!.

Nàng nói hai ngày nữa sẽ thỉnh bà mối tới cầu hôn, tiếp theo ta nên làm gì? "
Cổ đại cưới gả Tần Lộ cũng không hiểu rõ.

"Cái này ta không rõ ràng lắm, ta nghĩ ngươi hết thảy nghe mẹ của ngươi, hoặc là bà mối mà xử lý là được rồi." Tần Lộ nói ra, lại dặn dò hắn, "Mẹ ngươi tìm đến bà mối, làm cho nàng trực tiếp cùng ta mẹ nói chuyện là được."
Trần Nhiên gật đầu, thuận tay liền lấy trên bàn một cái bánh bao lớn trắng mập.

Cắn một cái rồi ngây ngô nở nụ cười sau đó liền nói: "Đây là bánh bao do Tần cô nương làm a? Ăn hảo ngon!"
Tần Lộ cười cười, chưa nói cho hắn biết này bánh bao là đầu bếp trong phòng làm đấy.

Bởi vì Trần Nhiên ăn ké bữa nay điểm tâm Tần Lộ chỉ ăn lửng dạ, chẳng qua việc mai mối của Tần Cầm có tin tức tốt, trong nội tâm nàng cũng cao hứng.

Ăn xong điểm tâm hai người cùng đi trực, Trần Nhiên kích động không giảm nói: "Tần Lộ ca, chờ ta thành em rể ngươi, ngươi có thể c làm ca ca của ta rồi!"
Tần Lộ nói: "Ngươi muốn không nên cùng muội muội ta giáp mặt?"
"Không cần, Tần Lộ ca ngươi lớn lên đẹp mắt như vậy, muội muội của ngươi khẳng định...." Đẹp mắt....hai chữ này Trần Nhiên không nói ra, hắn quay đầu có chút sợ hãi nhìn xem Tần Lộ.
Hắn ha ha cười nói: "Tần Lộ ca, ta không phải ý tứ kia...!Ý của ta là, đúng rồi.....!Tần Lộ ca, ngươi nói như vậy, có phải hay không Tần cô nương sẽ chướng mắt ta?"
Cũng may Tần Lộ là một nữ nhân, thật đúng là không để ý người bên ngoài, nói: "Sẽ không, muội muội ta đã xem qua ngươi.".

"Vậy là tốt rồi." Trần Nhiên vỗ ngực một cái, sau đó lại cao hứng lên.
______________________
Ed: Không hiểu có thể hỏi!.


Bình luận

Truyện đang đọc