THIÊN SỨ TẦNG DƯỚI

Edit: Cháo

Kì nghỉ hè nghỉ đông hằng năm, lúc Lâm Cảnh rảnh rỗi sẽ dẫn Nguyên Nhạc đi du lịch.

Nhạc Nhạc của anh thích đi chơi, thích ngồi xe đụng, cũng thích ngồi máy bay.

Trước khi hai người quen nhau, Nguyên Nhạc chưa từng rời khỏi thành phố Z, cho nên mỗi lần đi chơi xa cậu đều rất hưng phấn.

Bọn họ đã đi rất nhiều nơi với nhau rồi, tới Bắc Kinh leo Trường Thành, đến Cáp Nhĩ Tân ngắm tuyết, đi thảo nguyên Tân Cương cưỡi ngựa, tới Vân Nam trải nghiệm phong tình của dân tộc thiểu số.

Trước kia đối với việc đi du lịch, thái độ của Lâm Cảnh là đi thì đi không đi thì thôi. Có tiền có thời gian rảnh đi một chút cũng được, nhưng anh không khoái cho lắm.

Cho nên trước khi hai người quen nhau, số lần đi du lịch của Lâm Cảnh cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Vậy nên những nơi đi cùng Nguyên Nhạc, cũng là lần đầu tiên Lâm Cảnh đến đó.

Đi chơi cùng người yêu, trong lòng mong đợi, cảnh vật dường như cũng khác hẳn.

Mùa hè này, kế hoạch của Lâm Cảnh là đưa Nguyên Nhạc tới Thượng Hải đi Disney Land trước, sau đó đi một chuyến qua Tô Hàng (Tô Châu + Hàng Châu).

Đến Thượng Hải, vừa xuống máy bay, Lâm Cảnh mang Nguyên Nhạc về khách sạn nghỉ ngơi trước.

Buổi tối, cơm nước xong, bọn họ lượn một vòng bên ngoài rồi mới về khách sạn.

Phòng ở hai người đặt chỉ có vòi tắm sen, cả hai vào tắm cùng nhau luôn.

Lâm Cảnh có hơi nhớ cái bồn tắm ở nhà, có thể tắm, ngâm mình, còn có thể thân thiết với Nguyên Nhạc được. Nhưng nếu như trong khách sạn có bồn tắm, anh cũng không dám cho Nguyên Nhạc dùng.

Bình thường ở nhà, Nguyên Nhạc cũng thích tắm với anh trai, cậu cảm thấy rất vui, nhưng mỗi lần ngâm mình, anh trai sẽ làm mấy chuyện xấu hổ thẹn thùng với cậu.

Mùa hè ở Disney Land toàn người với người, đến lúc người càng ngày càng đông, Lâm Cảnh nắm chặt lấy tay Nguyên Nhạc dù cậu có di động, trước đấy vì để bảo đảm, Lâm Cảnh còn mua cho Nguyên Nhạc đồng hồ định vị của trẻ em, nhưng anh vẫn không cảm thấy an tâm.

Cả ngày hôm nay, bọn họ phải xếp hàng khá lâu, thời tiết lại nóng, cũng may Nguyên Nhạc vẫn rất có tinh thần.

Nhìn thấy lâu đài và các nhân vật hoạt hình trong truyện cổ tích, Nguyên Nhạc cực kì sung sướng, còn chủ động đòi anh trai chụp ảnh cho.

Bình thường Lâm Cảnh vẫn luôn thích chụp ảnh cho cậu, chụp nhiều rồi, giờ khi chụp ảnh Nguyên Nhạc không còn gượng như trước nữa mà cười rất tươi rất tự nhiên.

Hiện tại trong điện thoại của Lâm Cảnh lưu hơn trăm bức ảnh chụp của Nguyên Nhạc, có bức chụp Nguyên Nhạc hưng phấn vì lần đầu tiên nhìn thấy tuyết, có bức cậu căng thẳng vì cưỡi ngựa, có bức cậu sung sướng vì được ngồi du thuyền, cùng một đống ảnh chụp những chuyện linh tinh lặt vặt trong cuộc sống.

Hình nền di động của Lâm Cảnh đương nhiên cũng là Nguyên Nhạc.

Trước đấy có một lần, Nguyên Nhạc nhìn thấy hình nền của anh, nháo nhào lên đòi ảnh của anh để làm hình nền di động cho mình, lúc ấy Lâm Cảnh và Nguyên Nhạc tự selfie một tấm tạm thời để Nguyên Nhạc làm hình nền di động, Nguyên Nhạc thích lắm, dùng mãi đến tận giờ.

Trong hành trình 2 3 năm này, Lâm Cảnh cũng sẽ nhờ những người đi du lịch khác chụp ảnh hộ bọn họ. Dần dà, hai người cũng có không ít ảnh chụp chung.

Chơi đã ở Thượng Hải rồi, Lâm Cảnh và Nguyên Nhạc ngồi tàu cao tốc đến Tô Châu chơi.

Hành trình đi chơi của hai người luôn chậm rãi. Không đi theo đoàn, chỉ tới vài điểm tham quan, chơi mệt rồi thì nghỉ, bọn họ cứ từ từ mà chơi cũng rất thoải mái.

Mấy năm qua, Nguyên Nhạc cũng tiết kiệm được kha khá tiền. Tuy bình thường cậu không kiếm được nhiều tiền, nhưng được cái không tiêu gì mấy, hơn nữa sinh nhật, ngày lễ hằng năm còn nhận được lì xì yêu thương của anh trai, giờ kho bạc nhỏ của Nguyên Nhạc cũng đủ để mua một khoảnh ban công ở thành phố Z rồi.

Vậy nên mỗi lần nhận được thông báo số dư trong tài khoản wechat là Nguyên Nhạc sẽ cười hi hi cả ngày, cậu cảm thấy mình có nhiều tiền lắm, rất muốn đưa tiền cho anh trai tiêu.

Nên là khi họ đi du lịch, vé máy bay, chỗ nghỉ chân, mấy thứ cần tiêu nhiều tiền đều do Lâm Cảnh trả, còn phần ăn uống Lâm Cảnh sẽ để Nguyên Nhạc thể hiện một chút.

Mỗi lần đi chơi, Nguyên Nhạc cũng sẽ mua chút đặc sản hoặc đồ lưu niệm về cho các đồng nghiệp trong tiệm bánh. Lâm Cảnh sẽ giúp Nguyên Nhạc chọn đồ, cũng cố gắng tránh những điểm đen mua sắm ở các khu du lịch.

Nguyên Nhạc và các đồng nghiệp trong tiệm bánh rất hòa thuận với nhau, Nguyên Nhạc cảm thấy họ đều là bạn của cậu. Giờ cậu có rất nhiều bạn đó.

Lần này Nguyên Nhạc nói với Lâm Cảnh rằng, cậu phải mang quà về cho bé cưng nhà anh Đông Minh.

Cuối năm ngoái Lý Đông Minh và La Tinh Tinh sinh một công chúa nhỏ.

Lâm Cảnh thường xuyên dẫn Nguyên Nhạc tới nhà Lý Đông Minh thăm bé, công chúa nhỏ dường như rất thích Nguyên Nhạc, mỗi lần thấy cậu thì sẽ cười a a, Nguyên Nhạc cũng rất thích cô bé, cảm thấy bé nhỏ xíu, rất dễ thương.

Muốn chọn quà cho bé cưng trong khu du lịch khá là khó, mãi bọn họ mới chọn được một cái trống bỏi, một mặt in con giáp cầm tinh của công chúa nhỏ, mặt kia in chữ phúc đỏ tươi, trông rất đáng yêu, món đồ chơi này giờ không còn bán nhiều trong thành phố, không biết công chúa nhỏ có thích không, nhưng bản thân Nguyên Nhạc thì thích lắm.

Lâm Cảnh và Nguyên Nhạc tản bộ trong công viên ở Tô Châu, Nguyên Nhạc đội mũ rộng vành, trên cổ đeo quạt điện mini, Lâm Cảnh mở chai nước suối, bảo Nguyên Nhạc uống nước bổ sung, cậu uống xong, Lâm Cảnh nhận lại chai cũng tự uống mấy ngụm, rồi bỏ chai lại vào trong balo đeo sau lưng.

Lâm Cảnh nắm lấy tay Nguyên Nhạc, kì nghỉ còn dài, phong cảnh rất đẹp, cứ từ từ thưởng thức thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc