THIÊN THẦN TRONG ÁC QUỶ


Chiếc xế hộp đen dừng trước thảm đỏ trải dài để đi vào trong tòa khách sạn xa hoa lộng lẫy ở cách đó không xa.

Rất nhiều người có địa vị cao quý thì hôm nay cũng đến đây để có thể chào hỏi nhau hay đơn giản là vì muốn tìm thêm mối làm ăn mới.
Davin đi xuống mở cửa xe bên phía Zane ngồi.

Anh chỉnh lại bộ suit rồi đưa tay về phía Kaylin.

Kaylin nhìn anh đến ngây người mà chẳng hiểu chuyện gì, đến khi Davin nhắc nhở thì mới nhớ lễ nghi trước đó.

Đưa tay nắm lấy tay anh rồi bước xuống.
Mọi người cũng chú ý tới hai vợ chồng “chênh lệch” lúc này.

Điều này làm Kaylin sợ hãi mà hơi nép sau Zane.

Cũng đúng thôi.

Cô bị anh bắt ở nhà không được giao tiếp với nhiều người, thế giới xung quanh cô đều chỉ có thể là sự hiện diện của Zane.

Những gì anh cho phép thì là những thứ quá đỗi bình thường.

Khi này được nhìn thấy nhiều người, được tham dự bữa tiệc làm cô có phần không thích nghi kịp.
- Đừng để tôi nhìn thấy vẻ hèn hạ này của cô.

- Zane vẫn bước đi, giọng nói trầm đủ để cho hai người nghe được.
Kaylin mím môi gật nhẹ đầu coi như đã hiểu.
Cứ nghĩ ở ngoài đã đông rồi, vậy mà ở trong sảnh đón tiếp khách còn đông hơn.

Đã vậy ánh mắt họ nhìn về cô chính là phán xét vì cô lần đầu xuất hiện với tư cách là vợ của Zane.

Từng ánh mắt đều làm cho Kaylin có dự cảm không tốt, da cô còn nổi gai ốc vì rùng mình.

Khi này đã có người đàn ông trung niên đi đến để bắt tay với Zane - đây cũng chính là người tổ chức bữa tiệc hôm nay.

Ông nhìn Zane rồi nhìn sang Kaylin với ánh mắt đang rè rụt cúi đầu thì cười cười, nói:
- Cảm ơn hai vợ chồng hôm nay đến dự bữa tiệc của tôi.

Không nghĩ bữa tiệc nhỏ như vậy lại được cô vợ trẻ của cậu để mắt tới.
- Davin.

- Zane lên tiếng gọi Davin đang đứng gần đó.
Vừa nghe hiệu lệnh thì Davin liền gật đầu mang quà vào cho ông.
- Chà, hai người đến đây là tôi thấy vinh hạnh lắm rồi.

Quà cáp làm gì cho nặng nhọc ra.
- Là vợ tôi tự tay chuẩn bị.

Phải không? - Zane giữ eo Kaylin, ép cô gần hơn làm Kaylin giật mình nhìn hai người mà gật đầu.
Vì thấy Kaylin không được tự nhiên lắm nên ông cũng tự biết ý chào hỏi vài câu rồi rời đi.
Thế nhưng ông rời đi thì cũng có người khác đến để chào hỏi Zane.

Bữa tiệc này vốn dĩ là để các ông lớn gặp mặt chào hỏi nhau.

Kaylin đứng bên cạnh Zane đương nhiên sẽ phải chịu nhiều ánh mắt đang dòm ngó rồi.
Tuy vậy thì hôm nay cô cũng rất đẹp, nếu không đi cùng Zane thì họ sẽ để ý vì nhan sắc của cô chứ không phải chú ý vì cô là vợ của Zane nữa.

Chiếc váy hai dây nhưng không hề hở hang để có thể che cho Kaylin những phần không mấy đầy đặn của cô.

Thế nhưng nó lại quá lộng lẫy, kiêu sa như nữ hàng mà Kaylin thì lại có vẻ đẹp của một công chúa hơn.

Màu đen điểm thêm kim tuyến làm làn da đã trắng của Kaylin bây giờ còn trắng phát sáng giữa đám người nơi đây.
Dù là thế thì chiếc váy lại rất hợp đôi với bộ suit hôm nay Zane mặc.


Khiến cho cả hai có phần ăn nhập hơn ngày thường.
Một số người cũng cầm ly rượu đi đến mà chào hỏi Zane.
- Không biết ngài Zane đây có thể uống với tôi một ly không? - Người đàn ông da trắng tươi cười nói.
Không chỉ có mình người đàn ông này mời rượu mà có kha khá người cũng vậy.
Zane thì vẫn nhàn nhạt cầm ly lên.

Nhưng sau đó liền lạnh giọng nói bên tai Kaylin:
- Vợ tôi có sức chịu đựng cũng không tồi.
Hai từ “vợ tôi” được thoát ra từ miệng Zane làm Kaylin càng lạnh người hơn.

Cô ngước lên nhìn anh, ánh mắt còn dè chừng trước biểu cảm như vậy của anh.

Thế nhưng đối diện với cô, xung quanh là nơi hội tụ của những kẻ máu lạnh, cô có thể không uống được chắc? Đưa tay cầm lấy ly rượu, màu hổ phách bị sóng sánh vì tay cô đang run lên.

Từ từ đưa ly rượu chạm vào môi, sau đó liền nhắm mắt uống hết một lượt.

Mùi vị hiện tại của rượu làm cô bị tê liệt vài giây.

Chất cồn nồng nặc, cổ họng cay rát không thể tả được.

Cô ho sặc sụa chảy cả nước mắt.
Mấy người gần đó thấy thế cũng hỏi:
- Phu nhân đây có ổn không?
Vì phải chịu đựng ảnh mắt đang uy hiếp của Zane, Kaylin sợ hãi siết tay vào váy của mình mà lắc đầu.
Cứ tưởng vậy sẽ xong, nhưng những ly rượu khác Zane đều đùn đẩy cho Kaylin.

Nước mắt cô vừa mới chớm khỏi mi dưới liền phải lau sạch.

Cố gắng nuốt từng ngụm đắng ngắt vào cổ họng của mình.

Vì thấy tình hình không ổn, Lorenzo từ đâu cũng đã đi ra để chào hỏi Zane.

Anh còn biết ý chúc Zane nhưng lại đưa cho Kaylin ly chanh đào đã được pha chế.

Cô cầm lên uống nhưng vị này không hề như các ly trước khiến cô hơi bất ngờ.

Một giọt trong ly cũng không bỏ.
- Cháu thấy cô ấy có vẻ say rồi, chú không định đi nghỉ sao? - Lorenzo để ý sắc mặt Kaylin mơ hồ mà hỏi Zane.
Thế nhưng Zane lại lạnh nhạt không trả lời câu hỏi đó của cháu mình.

Anh kéo Kaylin rời khỏi nơi đó.

Nhưng một lúc sau lại rời đi để mặc cô một mình.
Kaylin trong tình trạng không mấy ổn định.

Hai má đổ hồng, mắt cũng lơ mơ không nhìn rõ được nữa.
Khi này thì lại có mấy cô gái muốn đến bắt chuyện với Kaylin.

Chính bởi vì vị trí Kaylin đang có lại là điều họ muốn.

Bản tính con người vốn dĩ không hẳn là tốt hết.

Ban đầu bắt chuyện để có thể có thêm người cao quý vào trong danh sách “vàng” của họ.

Thế nhưng Kaylin khi này thì không để ý được cái gì, hơn nữa việc cô không trả lời càng làm cho họ cảm thấy cô kiêu căng, hách dịch đối với họ.
- Phu nhân, cô không phải còn quá trẻ để làm một người vợ hay sao?
- Lấy nhau gần một năm rồi mà sao chưa có tin vui vậy?
- Ah, nhìn dáng người cô như vậy, con gái còn chán, đừng nói đến ngài ấy…
Những lời châm chọc cứ đâm thẳng vào tai Kaylin.

Cô lắc đầu muốn rời đi, nhưng lại vì chệch chân mà làm đổ bàn nước vào chiếc đầm quý giá của cô tiểu thư nọ.

Trước mặt cô ta cố tỏ ra không có chuyện gì, nhưng vừa vào trong nhà vệ sinh thay đồ thì liền hét lên.

Chiếc đầm đắt tiền yêu thích của cô lại bị Kaylin làm bẩn.


Hơn nữa, cô ta bị câm sao mà không có một lời xin lỗi đối với chuyện lúc nãy?
Zane vì có quá nhiều người vây quanh lại không có bảo Davin để mắt tới Kaylin vì thế mà cô rời khỏi sảnh lúc nào không hay.
Đi ra đằng sau khu vườn sinh thái, nơi đây tuyết đang bao phủ dưới đất một màu trắng xóa.

Cơ thể cô lạnh run nhưng cũng nhờ cái lạnh mà cô tỉnh táo hơn một chút.

Thế nhưng vì nồng độ của rượu quá nặng mà cô thì lại là lần đầu uống nên không thể kiểm soát được việc gì.
Cô tiểu thư thay đồ đi ở hành lang thì lại nhìn thấy Kaylin đang lang thang ngoài đó.

Vì thấy không có ai, cô muốn đi tới đó để bắt Kaylin xin lỗi về việc vừa nãy gây ra cho cô.
Vừa đi đến gần liền nắm tay Kaylin xoay cô lại mà nói:
- Phu nhân, không phải cô nên có một lời xin lỗi về việc vừa nãy hay sao?
Kaylin chớp chớp mắt vẫn không hiểu.

Cô còn chả nhớ mình làm gì, hiện tại đầu cô đang đau như búa bổ không thể làm được gì.

Kaylin theo thói quen mà cúi đầu với cô tiểu thư để rời đi.

Thế nhưng cô ta vẫn không chấp nhận việc này.

Cho rằng Kaylin đang hống hách vì có chồng chống lưng cho nên không sợ gì.

Cô thì vừa ganh ghét nên rất tức giận trước việc đó.
Nhưng rồi Kaylin lại lăn đùng ra đất làm cô bất ngờ há hốc mồm.

Nhìn Kaylin bất tỉnh dưới tuyết trắng, cô ta ban đầu định gọi người tới giúp.

Thế nhưng lại thay đổi ý định ngay lập tức.

Cô ta chợt nhớ ra có kho để rượu ở sau vườn, liền kéo Kaylin đi về phía đấy.

Sau đó liền ném cô vào trong phòng đựng rượu còn cười mỉa mai cô rồi rời đi.
Kaylin cứ thế mà nằm trong kho lạnh không biết gì….


Bình luận

Truyện đang đọc