THIẾU TƯỚNG PHU NHÂN LÀ PHÚC THẦN

Edit : Kim Ngọc

Nhìn rõ mấy món ăn trên khay Du Cẩn Lật đang bưng , không chỉ có Lưu Tinh Dã ngây dại, những người lúc trước còn ở đây cùng Lưu Tinh Dã và Liễu Nguyên Tô châm chọc khiêu khích hai người cũng đều ngây ngẩn cả người.

"Mệt mỏi quá nha, hai người mà không đến , mấy món ăn này sẽ rớt xuống đất hết mất ."Du Cẩn Lật một bên xoa mấy chỗ nhức mỏi , vừa nói: "Tuy rằng vẻ ngoài không được đẹp , mùi vị cũng không ngon lắm , nhưng tóm lại so với khu bên phải là tốt lắm rồi , để rớt xuống đất rất uổng phí đó.”

Du Cẩn Lật hoàn toàn không ý thức được lời nói của mình đối với người nghe ở đây có bao nhiêu đả kích .

Đây chính là bếp trưởng mà trường quân đội đệ nhất bỏ ra nhiều tiền mời tới làm, chỉ có các quý tộc mới có thể ăn được mấy món ăn đó , kết quả lại bị cậu phê bình vì vẻ ngoài không dễ nhìn, mùi vị ăn không ngon, này nếu như bị mấy học sinh trong  nhà ăn nghe được, phỏng chừng một người một ngụm nước bọt mắng có thể làm chết đuối cậu.


"Ây dà , sao nơi này lại có đồ nhà quê , khẩu khí lại không nhỏ như vậy  "Lý Thanh An nghe Du Cẩn Lật nói, tức thời trào phúng lên, nhiệt độ trên mặt đều không hề giảm xuống .

Hắn lúc nãy mới vừa nói  Lưu Tinh Dã hôm nay không cọ được bữa cơm này xong , kết quả Du Cẩn Lật liền đem tới mấy món ăn mỹ vị đến đánh vào mặt của hắn.

Đối với cái người chưa từng gặp qua này ,mới gặp mà đã khiến hắn bẽ mặt  , Lý Thanh An ghim kỹ vào trong lòng , cũng âm thầm quyết định, tuyệt đối phải cho cậu từng cái từng cái giáo huấn thật mạnh.

Du Cẩn Lật nhìn hai người đứng ở bên cạnh vẻ mặt không có ý tốt , nhìn nhìn Lưu Tinh Dã, ánh mắt kia tựa hồ muốn hỏi: Đây là bạn của cậu hả ?

Trên người hai người này đều bị sương đen nhàn nhạt quấn, tuy rằng cũng có sương đỏ , nhưng rất ít, đủ để thấy được lúc thường làm việc tốt quá ít .


Có người này làm bạn , đối với vận khí của mình cũng có ảnh hưởng rất lớn, không được không được, Du Cẩn Lật nhịn lại , ở trong lòng lắc đầu một cái.

"Không cần để ý tới bọn họ, những món ăn này sao cậu lấy được vậy? Thật lợi hại đó ." Lưu Tinh Dã căn bản không thèm để ý tới bọn Lý Thanh An, lực chú ý đều rơi vào các món ăn trước mặt.

Vốn tưởng rằng ngày hôm nay không được ăn, kết quả không nghĩ tới vận may cũng không tệ.

Bất quá, hắn vốn định là hôm nay dẫn bạn cùng phòng đến để ăn thử , kết quả  không nghĩ rằng có thể ăn được những món lại dựa vào người bạn cùng phòng mới này.

"Chính là lúc tớ vừa mới đi lên phía trước để nhìn xem có món gì ngon không , kết quả bếp trưởng kia liền trực tiếp cho tớ phần cơm." Du Cẩn Lật thành thật nói, kỳ thực lúc ấy bưng đồ ăn, cậu có chút khó hiểu.


Cậu định xem kỹ mấy món xong rồi mới gọi , kết quả không nghĩ tới trong giây lát liền bị nhét vào một cái mâm còn thúc giục cậu nhanh chóng chọn đi , chọn nhanh chút đằng sau còn rất nhiều người xếp hàng đấy.

Vì vậy, Du Cẩn Lật vẻ mặt ngốc ngốc không hiểu chuyện gì xảy ra bị bắt đi chọn món mình thích  , sau đó bưng hai cái mâm đồ ăn rời đi , thậm chí ngay cả chuyện trả tiền cơm ăn cũng đã quên mất.

Điều không ngờ nhất chính là, tựa hồ tất cả mọi người đều quên mất chuyện này, chắc là bên kia quá bận rộn đi. Bất quá, chuyện ăn cơm mà không trả tiền không phải là chuyện một Cẩm Lý tốt làm, sau khi Du Cẩn Lật đem mâm đồ ăn đưa cho Lưu Tinh Dã , lập tức vội vã chạy đi về trả tiền cơm .

Lưu Tinh Dã nhìn Du Cẩn Lật ánh mắt tức thời trở nên vi diệu hơn, ảo tưởng nói: "Vận may này cũng quá tốt rồi đi, cứ như vậy mà lấy được bữa com trưa này, vậy để lần sau tôi cũng đi đến phía trước nhìn thử xem, coi bếp trưởng có hay không cũng sẽ đưa cho tôi một phần cơm ."
"Tôi nghĩ rằng bếp trưởng sẽ cho cậu ăn một cái chảo !"Liễu Nguyên Tô bình tĩnh oán nói.

Lý Thanh An thấy ba người ở nơi đó vừa ăn vừa nói chuyện , hoàn toàn xem bọn họ trở nên vô hình , nhất thời càng thêm tức giận.

"Lưu Tinh Dã, mày chờ đi , ngươi sẽ không đắc ý được bao lâu đâu , tao ngược lại muốn xem xem kỳ chứng thực chế tạo sư, lớp F tụi mày sẽ có được mấy người chế tạo sư , chúng ta đi." Lý Thanh An nói ra những lời hung ác,  liền nổi giận đùng đùng rời đi.

Tuy Lưu Tinh Dã từ đầu đến cuối đều không thèm để ý bọn họ kêu gào,  nhưng tâm trạng có chút tuột xuống , bất quá chỉ một giây mà thôi, trên mặt vẫn như cũ là bản mặt không có chuyện gì xảy ra .

"Wow , hôm nay chúng ta thật sự là bắt được cái đại may mắn đấy , đầu bếp nấu những món này so với lúc trước làm càng muốn ngon hơn." Lưu Tinh Dã một bên không ngừng nhét vào miệng, một bên kinh ngạc cảm thán nói.
Thân là tiểu thiếu gia của Lưu gia, hắn đương nhiên là bất cứ lúc nào cũng có thể ăn được đồ ăn tự nhiên , nhưng đầu bếp có tay nghề cao , dù bọn họ thân là thiếu gia quý tộc, cũng không thể lúc nào cũng ăn được , bởi vậy mỗi lần đến ngày này, bọn họ đều sẽ chạy tới khu A đoạt đồ ăn bếp trưởng làm.

Lưu Tinh Dã trước cũng ăn qua được vài lần, mà tay nghề lần này rõ ràng so với lúc trước lại nâng cao hơn.

"Tay nghề của bếp trưởng Cố Nguyên lại tiến bộ hơn rồi , thật không hổ là đầu bếp có tay nghề cao, trù nghệ như thế này, các đầu bếp khác chỉ sợ học cả đời cũng không bắt kịp được."Lưu Tinh Dã cảm thán nói.

Du Cẩn Lật ăn một miếng đồ ăn, biểu tình vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn có chút khó hiểu.

Những món ăn trước mặt này so với các đầu bếp khác quả thật ngon hơn, nhưng đặt trên địa cầu thì cũng chỉ là hương vị phổ biến , ngay cả một số phụ nữ trong  gia đình nấu được những món còn ngon hơn.
Du Cẩn Lật lần thứ hai cảm thông cho người của thế giới này không có lộc ăn.

Cùng nhau ăn cơm trưa xong , quan hệ hai người lại càng tốt hơn, Lưu Tinh Dã dẫn Du Cẩn Lật đi dạo quanh trường, giới thiệu với cậu mấy nơi đặc sắc ở trong trường học.

Du Cẩn Lật một bên nghe, một bên ở trong lòng đem những gì Giang Mặc Thịnh nói cho đối chiếu một chút, phát hiện trường quân đội đệ nhất thật sự vô cùng lớn, hơn nữa rất đẹp, có thể ở học trong trường như vậy , thật sự rất hạnh phúc, nếu như A Thịnh cũng ở đây, vậy thì càng tốt hơn.

Trong Du Cẩn Lật bỗng vang lên câu nói trước khi đi của Giang Mặc Thịnh  , bọn họ buổi chiều chắc chắn sẽ gặp lại nhau, trong lòng liền ngọt ngào lên ,cảm giác tiếc nuối vừa rồi tất cả đều tan biến, có chút gấp không chờ đợi được nữa mong sao biều chiều mau đến đi.
Hai người ở trong sân trường một hồi để tản bộ tiêu cơm, sau đó trở về ký túc xá nghỉ trưa, dù sao buổi chiều còn có tiết, bọn họ nhất định phải dành thời gian nghỉ ngơi.

Nghỉ trưa kết thúc, Du Cẩn Lật cùng Lưu Tinh Dã và Liễu Nguyên Tô cùng đi tới khu dạy học của lớp F ở học viện chế tạo sư  , so với ngày hôm qua còn huyên náo, ngày hôm nay lại an tĩnh đi rất nhiều, đại khái là còn có rất nhiều học sinh đều còn chưa thức dậy .

Thời điểm ba người vào phòng học, trong phòng cũng chỉ có linh tinh vài người , ngồi ở trên chỗ líu ra líu rít nói về vấn đề gì đó, nhìn thấy Lưu Tinh Dã vào, quen thuộc chào hỏi.

"A Dã tới rồi à , ai đấy? Người này thật lạ mặt, bạn của cậu hả A Dã ?"Người nói chuyện là một thiếu niên có âm thanh trong trẻo , cùng gương mặt bụ bẫm như con nít, thoạt nhìn vô cùng làm người khác muốn xoa bóp.
"Là bạn học mới của lớp chúng ta , mọi người ngày hôm qua đã từng gặp rồi đấy ."Lưu Tinh Dã giới thiệu.

Mọi người nghe vậy, liền nhìn kỹ lại diện mạo của Du Cẩn Lật, liền nhớ lại chuyện ngày hôm qua có bạn học mới đến nhận lớp.

Bất quá khi đó tất cả mọi người đều ai làm việc nấy, nên cũng không quá chú ý tới chuyện nhận lớp này  , dù sao việc đó đối với bọn họ cũng không có ảnh hưởng gì.

Nhưng bây giờ nhìn kỹ lại , bạn học mới đến cũng đẹp đấy chứ .

Lưu Tinh Dã với mấy người trong lớp đều là bạn thân từ khi còn nhỏ , vừa nhìn liền biết đối phương đang suy nghĩ gì, lập tức gõ một cái đánh vỡ bầu không khí, nói rằng: "Này là bạn thân của tôi , sau này không được khi dễ cậu ấy nghe chưa ! Nếu để tôi thấy người nào dám bắt nạt Tiểu Lật Tử, liền để người đó nếm thử nắm đấm lợi hại của tôi !"
Lưu Tinh Dã tuy rằng cấp bậc tinh thần lực chỉ có cấp C,  nhưng thể chất lại là cấp A, nếu không phải người nhà một hai bắt hắn trở thành chế tạo sư, hắn đã sớm đi ghi danh vào học viện cơ giáp.

Dưới cái nhìn của hắn, trở thành chế tạo sư có gì đặc biệt, còn không bằng trở thành một người chiến sĩ cơ giáp uy phong ra trận gϊếŧ địch, bảo vệ quốc gia, chế tạo sư cũng chỉ có thể tránh ở người sau sau được người khác bảo vệ.

Bất đắc dĩ, bởi căn bản hắn không nói lại lão nhân trong nhà, cuối cùng bị vứt tới đây, điều này làm cho hắn vô cùng bực mình.

"Biết rồi biết rồi." Mấy người bị Lưu Tinh Dã nhắc nhở , không thèm để ý phất tay một cái, biểu thị chính mình hiểu rồi .

"Mấy người đó đều là bạn thân của tôi , cái người mặt con nít gọi Thiệu Dương, đừng nhìn cậu ta lớn lên đáng yêu như vậy, kỳ thực lại vô cùng bạo lực, tốt nhất là cách xa cậu ta một chút , người có rất nhiều mỡ kia gọi là Cao Tử Kỳ, bên kia cái người có chút xíu soái gọi là Đỗ Kính Hiên."Lưu Tinh Dã giới thiệu từng người một cho Du Cẩn Lật .
Bất quá hắn vừa dứt lời, âm thanh bất mãn của mấy người được hắn giới thiệu liền dữ dội hơn.

"Cái gì gọi là rất nhiều mỡ ? Tao là đại soái ca ở đây đấy, mày thế nhưng nói tao người đầy mỡ, có biết nói chuyện không, có gu thẩm mỹ hay không hả?" Cao Tử Kỳ bất mãn la hét, bộ dáng muốn cùng Lưu Tinh Dã lý luận rõ ràng  (╬' 益 ´)

Đỗ Kính Hiên liếc nhìn Cao Tử Kỳ một cái, trong mắt tràn đầy khinh bỉ, nói rằng: "Mày mà là đại soái ca ? Nam nhân trên toàn thế giới có phải hay không đều thành người xấu xí? Đẹp hay không còn không tự mình biết lấy , nhanh chóng lấy chậu nước tự soi đi, xem xem chính mình có cái đức hạnh gì, còn có Lưu Tinh Dã, gọi ông đây cái gì là có chút xíu soái, ông đây rõ ràng rất tuấn tú!"

Đỗ Kính Hiên theo thói quen sau khi oán xong Cao Tử Kỳ , lại đem pháo đốt nhắm ngay Lưu Tinh Dã. Bất quá ngày hôm nay Lưu Tinh Dã kết giao được bằng hữu mới , tâm tình tốt, chẳng thèm cùng bọn họ cãi nhau.
"Đừng để ý tới bọn họ, bọn họ là như vậy đấy , hết thuốc chữa rồi, sau này bọn họ có nói cái gì, cậu làm như không nghe là được."Lưu Tinh Dã đối Du Cẩn Lật nói rằng.

Lần này mấy người phía sau bị hắn điểm lửa giận càng lên ,một đám hung hổ vạch trần Lưu Tinh Dã: “ Lưu Tinh Dã tao nói này, mày thích ăn đòn đúng không,  không phải mày muốn như lúc trước mặc quần yếm chạy ththéau ông đây hả? Hay là nói mày muốn tao đem chuyện mày đái dầm rồi đem ném nồi cho anh mày...”

Đỗ Kính Hiên còn chưa có vạch trần mấy cái, liền bị Lưu Tinh Dã nhanh chóng bịt kín miệng lại, lôi đến một bên cạnh để “giao lưu tình cảm” , Cao Tử Kỳ ở nơi đó nở một nụ cười trên sự đau khổ của người khác, còn ở bên cạnh vì Lưu Tinh Dã cố vũ cố lên .

Du Cẩn Lật nhìn Lưu Tinh Dã một một giây trước còn tự mình giới thiệu với cậu mấy bạn học , một giây sau liền cùng bạn học đánh nhau nhất thời cậu có chút lo lắng.
"Đừng lo , bọn họ da dày lắm , không chết được đâu."Mặt con nít Thiệu Dương cười cùng Du Cẩn Lật giải thích, mà nụ cười kia thấy thế nào ấy , cảm giác làm cho người ta có chút sởn cả tóc gáy.

Quả nhiên giống như A Dã nói, tuy rằng dung mạo rất đáng yêu, nhưng tổng thể làm cho người ta cảm giác được cái loại cường thế khó tả.

"Đây là cách bọn họ giao lưu với nhau , quen dần là được."Liễu Nguyên Tô đúng lúc nói rằng, đem tầm mắt của Thiệu Dương chắn phía sau.

Du Cẩn Lật nghe vậy, lúc này mới yên tâm lại, bất quá lại cũng cảm thấy có chút mới mẻ, thế nhưng cũng có người có cách thức giao lưu với nhau bằng cách đánh đấm? Không đau sao?

Người của thế giới này thật kỳ quái nha.

Lưu Tinh Dã cùng đám người Cao Tử Kỳ giờ phút này còn không biết, ở trong lờng Du Cẩn Lật, đã gắn cho bọn họ nhãn mác người kỳ lạ.
Tiếng chuông vào học vang lên, Du Cẩn Lật vội vàng trở lại chỗ ngồi của mình, chuẩn bị bắt đầu tiết học, nhưng cậu lại phát hiện bạn học xung quanh vẫn là ai làm việc nấy , tựa như không ai nghe thấy tiếng chuông vào học.

"Vào học rồi mà, sao mọi người không trở về chỗ ngồi của mình?" Du Cẩn Lật không hiểu hỏi Cao Tử Kỳ.

Cao Tử Kỳ không để ý lắm trả lời nhanh gọn : " Cho dù chúng ta trở lại chỗ ngồi cũng nghe không hiểu giáo viên ở đây nói cái gì “

"Nghe không hiểu có thể hỏi lại giáo viên mà."Du Cẩn Lật trả lời.

Cao Tử Kỳ liếc mắt cái người giáo viên đang đi lên bục giảng một cái , trong mắt nhanh chóng chợt lóe một vệt trào phúng, nói rằng: "Chúng ta nếu có hỏi, giáo viên đó cũng sẽ không trả lời,  hắn căn bản không quan tâm chúng ta nghe hiểu hay không , chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ của mình là đủ rồi."
"Sao lại như thế ?"Du Cẩn Lật đột nhiên nhớ tới cảnh tượng ngày hôm qua cậu lên lớp, đối với lời của Cao Tử Kỳ  cũng không phản bác được gì, bởi vì chính bản thân cậu cũng đã được trải nghiệm qua . (。 • ́︿ • ̀。)

Bình luận

Truyện đang đọc