THỜI KHÔNG HỖN LOẠN

Lúc này, trên đầu tàu In cùng Lorna đang tận hưởng không khí biển, thời gian gần đây tập luyện quá nhiều, giờ ra ngoài thông khí In thấy cũng không tệ, về sau nhiều đi một chút có lợi cho tâm trạng.

Sengoku phía sau thì đang đánh giá In với hai thanh kếm dạng hai lưỡi treo hai bên hông, một thanh rất đơn sơ bằng sắt còn một thanh thì bằng gì hắn cũng không biết, chỉ thấy cả bao kiếm và tay cầm đều là màu trắng, có lẽ là danh đao.

Đang lúc Sengoku đánh giá In thì phía trước xuất hiện một chiếc thuyền treo cờ hải tặc, In nhanh chóng rút thanh kiếm sắt kia ra, nhảy lên đạp nguyệt bộ chạy trên không tới gần bên thuyền hải tặc.

Sengoku lúc này thấy vậy thì giật mình, đám thiên long nhân cũng biết luyện tập?

Nhưng chưa kịp nghĩ thì đã thấy lá cờ kia là của một tên hải tặc sức mạnh cũng gần đến mức trung tướng, Sengoku định nhảy lên một kích để tránh cho In bị gì thì Lorna ngăn lại, nói.

“ In đại nhân nắm chắc.”

Lorna bên này vừa nói xong, bên đây In nhanh chóng xuất ra kiếm, bọc lên haki chém ra hình thành một đạo trảm kích phóng về phía thuyền hải tặc.

Đúng lúc bên trong cũng bay ra một đạo trảm kích đối kháng với In, hai đạo trảm kích triệt tiêu lẫn nhau.

In nhanh chóng nhảy lên thuyền hải tặc sau đó triển khai chém giết, một hồi sau tên thuyền trưởng kia và đám thuyền viên cũng bị hắn chém chết hết.

Hắn đi vào bên trong xem xét xem có thứ gì đáng tiền không, nói ra thì hắn cũng thuộc dạng nghèo bức, nuôi một đám Tam Tai quân đoàn với tìm kiếm trái ác quỷ và danh đao cũng khiến hắn trút hết toàn bộ tiền của hắn vào chẳng thua kém nuôi hải quân là bao, thậm chí còn hơn.

Bên trong cũng chẳng có gì nhiều, còn toàn mùi ẩm mốc, chẳng hiểu sao đám này sống nổi với cái môi trường như vầy.

Cố nhịn, hắn lật tìm xung quanh các căn phòng thì phát hiện một chiếc hộp nhỏ, mở ra bên trong đúng như hắn đoán là một viên trái ác quỷ, theo như trong đồ án thì đây là một viên hệ Paramecia gỉ sét.

Trái này trong nguyên tác hải quân có một tên ăn đánh với Zoro phá huỷ một thanh kiếm của Zoro, thì ra là lấy được lúc này.

In cũng nhanh chóng lấy viên trái ác quỷ này, còn tiền vàng thì để lại cho đám hải quân, hắn không thiếu thứ này.

Không nói riêng là tiền tiêu được thế giới chính phủ cấp cho, chỉ riêng số vàng hắn lấy được từ không đảo Skypia cũng đã là một đống lớn rồi.

Cái này phải kể đến lúc tìm trái Goro Goro No Mi tiện thể hắn cũng để cho bọn hắn đem hết vàng về luôn, giờ nơi đó đã thành nơi huấn luyện Tam Tai quân đoàn của hắn.

In lấy xong trái ác quỷ thì cũng đạp nguyệt bộ trở lại tàu hải quân, quả gỉ sét này nếu biết dùng sẽ là ác mộng đối với kiếm sĩ, chưa kể khai phá về sau rất mạnh chỉ là tên hải quân kia quá phế, chờ về sau hắn đưa cho người phù hợp thì có lẽ ra một cường giả nữa.

In vừa về thì Sengoku cũng nhìn hắn với một con mắt khác, chiến lực hắn thể hiện ra đã là ngang với một người vừa bước vào ngưỡng trung tướng, có lẽ là ngàng với Borsalino.

Nếu Sengoku mà biết hiện tại In đang mang còng tay đá biển trong khi hắn là năng lực giả mà còn phát huy ra sức chiến đấu như vậy thì sẽ phải nghĩ lại.

In vừa về thì đưa trái ác quỷ cho Lorna bảo quản, nói với Sengoku.

“ Trên thuyền có kha khá tiền với vàng, ngươi cho người lấy chia cho các anh em hải quân, mọi người cũng cực khổ, ta chỉ lấy viên trái ác quỷ này.”

Vốn dĩ In không cần phải nói như vậy nhưng mà dù sao về sau mọi người cũng là một thời gian dài ở cùng nhau nên cũng nên tạo chút ấn tượng tốt, về sau gặp việc cũng dễ hơn.

Đồng thời cũng là tạo cảm giác thiên long nhân cũng có người tốt để hải quân về sau cũng giảm tỷ lệ phản bội, mặc dù không sợ nhưng ít được phần nào tổn thất thì In cũng vui vẻ lấy mà làm.— QUẢNG CÁO —

Dù sao thì hải quân hay thế giới chính phủ, thiên long nhân gì thì cũng đều là tài sản của hắn, Im chỉ có mình hắn con độc nhất, về sau thế nào cũng sẽ là của hắn, tổn thất bên nào cũng là hắn tổn thất.

Sengoku thì cũng khá bất ngờ, tên thiên long nhân này khá tốt tính, dễ nói chuyện.

Sengoku cũng phân phó đám hải quân nhanh chóng khuân vác tiền và vàng chuyển sang rồi chia nhau.

Sau chuyện này ánh mắt mọi người nhìn In cũng có chút thay đổi, ban đầu là sợ giờ thì chuyển thành cung kính.

Có lãnh đạo tốt với cấp dưới và dễ gần như này thì còn gì bằng.

Borsalino thì lúc này đang nghĩ có nên chuyển đội hay không? Tên thiên long nhân này rõ tốt với thuộc hạ, đặc biệt hào phóng, đặc biệt hào phóng, đặc biệt hào phóng.

Chuyện quan trọng nói 3 lần, hắn đi làm hải quân không phải vì tiền lương hay sao?

Nhưng sau khi nhìn lại lão đại mình Sengoku thì Borslino cũng là cố nén lại xúc động chuyển đội, dù sao thì lão đại cũng tốt với hắn, thêm nữa là lão đại mang đội hắn mới thành thiếu tướng đâu.

Borsalino thở dài, khổ cực đâu.

Gặp hải tặc cũng chỉ là khúc nhạc dạo thôi, đoạn đường phía sau khá là an toàn, đến gần tổng bộ hải quân nên cũng chẳng tên hải tặc nào não tàn chán sống mà nhảy vào cả.

Vào đến tổng bộ hải quân thì Sengoku và Borsalino trực tiếp dẫn hắn vào phòng làm việc của Kong, do hắn yếu cầu điệu thấp nên cũng không tổ chức cái gì lễ chào.

Sengoku vừa gõ cửa thì bên trong phát ra tiếng.

“ Vào đi.”

Đám người In cũng mở cửa vào, bên trong ngoài Kong thì còn có thêm Garp, Zephyr, Tsuru, Kuzan, Sakazuki, và đặc biệt là có Dragon, kẻ mà tương lai sẽ thành lập quân cách mạng.

Mặc dù biết vậy nhưng In cũng không diệt trừ, không có Dragon thì cũng sẽ có người khác đứng ra khởi nghĩa, thế giới bị đè ép lâu quá rồi.

Đây là bánh xe thời đại, không thể ngăn cản nhưng có đạo diễn nó.

Giữ lại Dragon về sau nhờ biết trước nội dung nguyên tác thì sẽ có lợi nhiều hơn, ít ra là mọi việc vẫn trong tầm tay mình, đây mới là cái mà một vị thượng vị giả nên làm.

In vừa bước vào phòng thì mọi người đều nhìn về phía hắn, bởi vì Kong đã nói trước nên mọi người đều biết vị này là thiên long nhân.

“ Chào St.In!”

Mọi người tỏng phòng đứng lên chào.

“ Không cần thiết như vậy, về sau mọi người đều là đồng nghiệp, nên giúp đỡ nhau nhiều hơn.”

Nghe In nói vậy thì mọi người tâm trạng hơi tốt một chút, chẳng ai muốn mỗi ngày đều quỳ đều chào, mẹ nó quá phiền phức, xem ra vị thiên long nhân này cũng dễ nói chuyện.— QUẢNG CÁO —

Lúc này Kong lên tiếng.

“ Như mọi người thấy, từ hôm nay St.In sẽ gia nhập hải quân một thời gian.

St.In, ngài muốn làm vị trí nào?”

In suy nghĩ một chút rồi lên tiếng.

“ Ta chọn đi theo đội đại tướng Sengoku, về chức vụ thì cho ta một cái thiếu tướng là được rồi.”

“ Được, dựa thoe lời ngài làm.

Borsalino, mau đưa St.In đi nơi ở của mình.”

“ Vâng!”

Một tiếng nói hèn mọn vang lên, kèm đó là gương mặt thiếu đánh đặc hữu của Borsalino.

Mặc dù In biết rõ tên này là bẩm sinh chứ không phải là cố ý nhưng vẫn là một trận xạm mặt, rất có cảm xúc muốn nện hắn.

In, Lorna vừa theo Borsalino rời đi thì Kong lại lên tiếng.

“ Sengoku, ngươi đánh giá In như thế nào?”

Sengoku nghĩ nghĩ một chút rồi đáp.

“ Thực lực thì ngang bằng với Borsalino, dùng kiếm, có lẽ là song kiếm, tuy nhiên khá thông thạo haki, thể thuật thì cũng tốt.

Tính cách thì…”

Sengoku kể lại chuyện vừa mới gặp hải tặc cho mọi người nghe, ngồi ở đây mọi người cũng là trầm tư.

Nếu đúng như Sengoku kể như vậy thì In khá dễ để sống chung, khác các thiên long nhân còn lại, cũng không thấy hống hách tàn bạo.

Kong thì nói thêm.

“ Ngũ lão tinh hứa là sẽ cho thêm quân phí, coi ngó tốt In là được.”

Vừa nghe câu nói này, mọi người ở đây sáng mắt hẳn ra, làm hải quân cái gì cũng tốt chỉ là lương hơi thấp, nếu tăng quân phí thì chẳng phải là được tăng lương?

Garp thì một bộ chẳng quan tâm, dù gì tiền thì hắn cũng không cần dùng bao nhiêu, chủ yếu mua bánh gạo ăn.

Tsuru lúc này lên tiếng.

“ Ta thấy việc này khá kỳ lạ, thiên long nhân trong vòng 10 năm gần đây rất ít đi ra khỏi thánh địa, thế giới chính phủ rất coi trọng tìm kiếm trái ác quỷ, In thì lại là muốn vào làm hải quân.”

Mọi người nghe đến đây thì cũng có điều suy nghĩ.

Bên này mọi người đang thảo luận còn bên đây thì In đang cùng trò chuyện với Borsalino.— QUẢNG CÁO —

“ St.In, ngài muốn vào hải quân làm gì đâu?”

“ Ta muốn vào để mài luyện kiếm thuật của mình, ngươi thấy, kiếm thuật của ta còn rất kém.”

“.

.”

“.

.”

In cùng Borsalino người qua tiếng lại một hồi cũng tới nơi ở, đây là nơi dành để tiếp thế giới quý tộc, được trang hoàn lộng lẫy, sang trọng.

Đến nơi thì Borsalino và In tách nhau ra, Borsalino về báo cáo, In thì mang theo Lorna đi vào bên trong.

Borsalino vừa về đến thì Kong đã hỏi.

“ Sự việc thế nào?”

“ Ta hỏi được là In vào hải quân là vì muốn tôi luyện kiếm thuật, hắn cảm giác kiếm thuật của bản thân rất là tệ.”

Sengoku tiếp lời.

“ Cũng đúng, ta thấy hắn sử dụng kiếm, khá thô thiển, còn lâu mới đạt đến mức đại kiếm hào.

Có lẽ hắn muốn truy đuổi thành tựu đại kiếm hào.”

Tsuru nghĩ nghĩ rồi nói.

“ Có lẽ là vậy, cầu cho tính tình tên này dễ sống chung.”

Mọi người bàn đến đây thì cũng im lặng, chỉ có Dragon như có điều suy nghĩ.

Thời gian thấm thoát 2 năm trôi qua, trong 2 năm này cũng xảy ra khá nhiều việc.

Đầu tiên là In tìm được vàng ròng Pure Gold sau đó mang về thánh địa, và cả phương pháp chế tạo vàng ròng tuy hơi khó nhưng chỉ cần có thời gian là tạo ra được.

Hơn nữa số lượng tìm được cũng rất nhiều, nhưng vàng ròng thì chỉ cần có một chút phấn mài ra mạ vào phía bên trong nhẫn đeo lên là đã có thể trì hoãn lão hoá.

Vì thế lần này chỉ cần đạt sức chiến đấu cấp đại tướng là sẽ được ban thưởng dẫn tới danh vọng hắn trong đám thiên long nhân rất tốt.

Bigmom về thành lập vạn quốc, Kaido cũng thành lập băng hải tặc riêng, Edward Newgate cũng thành lập băng hải tặc Râu Trắng, Sử Tử Vàng Siki cũng thành lập băng hải tặc của mình với giấc mộng hùng bá thiên hạ.

Còn Garp thành anh hùng hải quân xong sau đó vẫn là đuổi theo bạn gay Roger cùng trời cuối đất..

Bình luận

Truyện đang đọc