THÔNG LINH PHÁP Y

Nói xong, cô tháo bao tay bỏ vào túi nilon.

Trung đội trưởng như có, như không gật đầu, quay lại nhìn Khương Minh rồi nhìn những ngươi khác, chỉ chỉ cô nói: “Đều nghe thấy Pháp y nói như thế nào rồi, còn không làm theo.”

Mọi người lên tiếng đáp ứng, Khương Minh nhìn nhìn đồng chí nữ pháp y, kéo Trung đội trưởng sang một bên nói: “Lục đội trưởng, những gì cô ấy vừa nói chúng ta đều biết, cần gì kiên nhẫn nghe cô nói?”

Lục đội trưởng lặng lẽ quay đầu nhìn thoáng qua nữ pháp y, nói. “Còn không phải đang thử cô ấy, xem cô ấy có chuyên nghiệp không. Nhưng mà tất cả những cái này chỉ là điều cơ bản, ít nhất chứng minh cô ấy có kiến thức cơ bản khá vững. Là tin được, còn khá hơn so với nha đầu Mạc Tư Dao kia nhiều.”

“Ai…… Ai ai ở sau lưng tôi nói bậy vậy!”

Lúc này, bên ngoài phòng vang tiếng bước chân hỗn độn, sau đó ngoài cửa liền thấy hai người đang thở hổn hển tiến vào. Mạc Tư Dao mang cặp mắt kính tròn, ngốc nghếch đáng yêu đi đến.

Khương Minh vừa nhìn thấy, lập tức hiện sắc mắt ghét bỏ nói: “Có ai ở sau lưng cô nói bậy? Muốn nói sẽ nói thẳng trước mặt! Như thế nào bây giờ mới lại đây, nên bị ăn mắng!”

Mạc Tư Dao vừa nghe, nhìn thấy lục đội trưởng đang đứng bên cạnh với gương mặt tức giận, lập tức trưng ra gương mặt tươi cười, nhưng vừa muốn nói chuyện thì bị một cỗ mùi tanh hôi từ trong phòng hun tới, cô ta lấy tay che lại mũi cùng đội trưởng nói:

“Đội trưởng, Chúng tôi vốn đang ở trường học đi theo giáo sư học tập, nhận được thông báo lập tức chạy tới. Nào biết giữa đường hỏng xe, sửa không được, đành phải chạy bộ tới, thật là ngoài ý muốn, ngoài ý muốn!”

“Đúng rồi, học tỷ không phải chạy nhanh nhất sao? Chị ấy hẳn là đã đến từ sớm?” Nam sinh phía sau Mạc Tư Dao nói.

Đi theo phía sau Mạc Tư Dao là một nam sinh với gương mặt non nớt, tên là Chu Gia Hi. Mới nhìn không quá hai mươi tuổi, nhưng cũng đã 25 tuổi vừa vượt qua kỳ thực tập. Nói chuyện ôn nhu, thân thể gầy yếu nhìn cùng nữ sinh không sai biệt lắm. Nhưng lúc cầm lên dao giải phẫu cùng cưa điện muốn bao nhiêu mạnh mẽ có bấy nhiêu.

“Cậu nói chính là cô ấy?” Trung đội trưởng vươn ra ngón tay, lặng lẽ chỉ chỉ đồng chí pháp y đang ở hiện trường vụ án, Mạc Tư Dao cùng Chu Gia Hi cũng lặng lẽ nhìn qua, sau đó đồng bộ gật gật đầu.

“Mấy người gọi học tỷ? Xem ra rất quen thuộc, có quan hệ tốt sao?” Trung đội trưởng cũng không biết vì cái gì, muốn biết nhiều hơn về nữ pháp y

Mạc Tư Dao đem tay che ở bên miệng, nhỏ giọng nói, “Tạm thời còn chưa thân, hôm nay ngồi cùng chiếc xe lại đây, em…” Mạc Tư Dao nói còn chưa nói xong đâu, bên kia liền truyền đến một giọng nói lạnh băng:

“Tại hiện trường vụ án không tập trung làm việc, lại còn nhàn rỗi đứng một chỗ tán dóc? Xem ra trung đội trưởng cũng là người hời hợt, không tập trung làm việc?” Vị đồng chí nữ pháp y không biết đi ra cửa từ lúc nào, nhìn bọn họ tập trung một chỗ nói to nói nhỏ, ngay cả Trung đội trưởng đứng bên cạnh cũng bị phê bình một trận.

Trung đội trưởng không còn gì để nói, anh xác thật cũng không có làm đúng, liền vẫy vẫy tay kêu mọi người giải tán, ai làm việc lấy, Mạc Tư Dao xấu hổ cười, đẩy đẩy mắt kính nói, “Đúng đúng đúng, làm việc đi……” Nhưng lại bị vị nữ pháp y kia ngăn cản.

Bình luận

Truyện đang đọc