THỰC VẬT LUÔN LÀ MUỐN THÀNH TINH

Bình hoa cắm hoa quỳnh hương thơm hợp lòng người phiêu tán trong không khí, trong phòng được bày biện trở nên ám muội mà lãng mạn. Mỹ nam áo nón chỉnh tề ngồi trước bàn, bộ dạng thận trọng.

Lạc Khê: Ngươi, ngươi hẹn người?

Lạc Miêu Miêu: Không có, ta đang đợi người.

Lạc Khê: ヾ(`Д) quả nhiên là hẹn tiểu tình nhân!

Lạc Miêu Miêu:…… Là đang đợi ngươi!

Trên bàn là đồ ăn y thích nhất, là hoa y thích nhất, cách ăn mặc, nói chuyện đều dựa theo sở thích của y mà tỷ mỉ luyện tập, kết quả cái người trì độn này còn hiểu lầm hắn hẹn với người khác.

Quả nhiên đối với người ngốc này, phương pháp nước ấm nấu ếch là không thể thực hiện.

Lạc Miêu Miêu từ bỏ ám chỉ, đứng dậy đi đến cạnh Lạc Khê, nói thẳng: Ta yêu ngươi, cùng ta ở bên nhau đi!

Lạc Khê: 【 vẻ mặt mộng bức 】 nhưng, nhưng ta là ba ba ngươi!

Bình luận

Truyện đang đọc