THƯƠNG YÊU BẢO BỐI

Lý Minh Nghĩa trước khi tan làm thì nhận được tin nhắn ngắn của con trai, tin nhắn liệt kê loạt thức ăn mà bảo bối muốn ăn. Tạo thành một danh sách hỗn hợp một đống thứ, Lý Minh Nghĩa đương nhiên là đáp ứng vô điều kiện để thoả mãn yêu cầu của bảo bối nhà mình rồi. Vì vậy sau khi tan việc liền đi đến siêu thị chọn mua những thứ bảo bối thích.

Đợi khi mua xong trở về thì bên ngoài trời đã tối rồi. Lý Minh Nghĩa vừa nhìn thời gian, sốt ruột lo con trai ở nhà đói bụng, liền đạp chân ga tăng tốc nhanh chóng về nhà.

Lúc về đến nhà, mở cửa thấy trong phòng một mảnh tối như mực, Lý Minh Nghĩa nhịn không được nhíu mày, chẳng lẽ bảo bối còn chưa về sao? Hắn buông mấy thấy trên tay xuống chuẩn bị bật đèn, bỗng nhiên nghe một âm thanh nho nhỏ.

Ngực Lý Minh Nghĩa chợt căng thẳng, phản ứng đầu tiên là có phải trong nhà có trộm? Hắn không mở đèn, thuận lợi từ cửa nhà cầm lấy cây dù, thấp thỏm, rón rén đi đến căm phòng phát ra âm thanh.

Thanh âm là từ gian phòng của hắn truyền ra.

Lý Minh Nghĩa lặng lẽ tựa ở cạnh cửa, tay đặt ở chốt cửa nhẹ xoay mở ra khe nhỏ rồi từ từ đưa mắt thăm dò bên trong, không thấy thì thôi khi thấy cả người hắn đều chấn kinh.

Con trai bảo bối của hắn, đã trổ mã thành một nhi tử xinh đẹp, khả ái, chính là lại đang trần truồng nằm trên giường của hắn, một tay đưa đến phía trước, không ngừng lộng vào tiểu huyệt khiến dịch thuỷ chảy ra nhễ nhại, tay kia cầm một giả dương cụ màu đen điên cuồng liếm láp, trong miệng thỉnh thoảng phát ra âm thanh rên rỉ.

"Ừ a... To quá... Thật sướng... Ngô lại sáp mạnh hơn... Ba ba.."

Trong đầu Lý Minh Nghĩa "Oanh" một tiếng trong nháy mắt đầu trống rỗng, tay nắm cây dù đều nhẹ bẫng, một tiếng "Ba ba" khiến đại dương v*t của hắn liền dựng thẳng.

Vậy mà hắn đối với đứa con trai của mình, sinh ra tình dục.

Bình luận

Truyện đang đọc