TIỂU BÁNH KEM

Đàm Mặc nguyên danh là Nặc Ân, Austin.

Đàm Mặc ba tuổi thì bị bắt cóc, sau đó không biết vì sao bị Đàm gia mua được, mới bắt đầu mới gọi tên Đàm Mặc này.

Cái nữ nhân tóc vàng đang hống hắn kêu mụ mụ kia, theo bản năng Đàm Mặc nhắm chặt không mở miệng. Mặc kệ bọn họ hống như thế nào thậm chí động thủ đánh hắn, Đàm Mặc vẫn như cũ không mở miệng.

Đám người nhà cũng không có ngược đãi Đàm Mặc, chỉ là dần dần lãnh đạm hắn. Bất quá đối với Đàm Mặc chuyện nhỏ đó lại không sao cả.

Đàm Mặc nhìn thấy Tống Thực là ở thời điểm sáu tuổi, ngày đầu tiên hắn dọn đến cách vách nhà Tống Thực.

Hắn nhìn thấy nữ nhân nhỏ gầy kia đưa cho Tống Thực một khối bánh kem, sau đó Tống Thực vui vẻ mà chạy tới lôi kéo hắn cùng đi chơi.

Đàm Mặc nhìn gương mặt dơ hề hề ăn đến phình phình của Tống Thực, tựa như con sóc đang ăn quả tùng. Làm người khác thèm muốn chọc gương mặt đó một chút. Đàm Mặc thật sự đưa tay chọc một chút, mềm mại.

Tống Thực quay mặt đi cười nói với hắn: "Đây là bánh kem ngon nhất ta từng ăn."

Đàm Mặc sau đó mới phát hiện nhà Tống Thực không nghèo, chỉ là Tống ba ba trù nghệ không hảo đến cẩu cũng không ngửi được đồ ăn hắn làm. Tống ba trù nghệ tốt lại không thường xuyên ở nhà, thời điểm Tống ba ba xuống bếp, Tống Thực sẽ không ăn cơm, đói đến vài ngày chờ Tống ba trở về lại ăn bạo để bù lại.

Mỗi lần ra chơi Tống Thực đều ăn mặc sạch sẽ, sau đó không tới mấy giờ lại thành con khỉ ốm bẩn hề hề.

Hai người tách ra không được bao lâu, Tống Thực liền khóc lóc đưa hắn tới trước cửa nhà.

Tống Thực bị Tống ba ba dùng trúc điều đánh đòn,

Nữ nhân kia giúp Tống Thực tắm rửa, đem quần áo của hắn đưa cho Tống Thực mặc.

Buổi tối, Tống Thực ôm Đàm Mặc mập mạp ngủ, còn vẫn luôn cọ, "Mặc Mặc, thân thể của ngươi mềm quá."

Lần đầu tiên Đàm Mặc cùng người khác tiếp xúc gần gũi, cảm giác như vậy cũng không tồi.

Ngày hôm sau, Tống Thực lại bị Tống ba ba đánh, bởi vì Tống Thực tối hôm qua không về nhà. Đàm Mặc nhìn mặt đầy nước mắt của Tống Thực, có chút sinh khí.

Tống Thực chính là nhị hóa chỉ nhớ ăn chứ không nhớ đánh, mỗi ngày Đàm Mặc nhìn Tống Thực bị Tống ba ba dùng mọi lý do để đanh, sau đó lại vui vui vẻ vẻ cầm mấy tệ đi tới tìm hắn mua đồ ăn vặt để ăn.

Đàm Mặc chỉ ở một mình, ngày thường sẽ có bảo mẫu đến quét tước nấu cơm, cha mẹ trên danh nghĩa của hắn ở tại một địa phương khác, ngẫu nhiên sẽ đến xem hắn. Chỉ có Tống Thực ngây ngốc mới tin tưởng bọn họ ra ngoài công tác.

Đàm Mặc có thể chất dễ béo, cho dù Tống Thực ăn rất nhiều cũng không dễ mập lên còn hắn ăn ít so với Tống Thực thì béo lên rất nhiều. Đàm Mặc chỉ thích cùng Tống Thực chơi, nhưng lão Tống Thực thích làm cho hắn mất mặt, nhưng nhìn đến bộ dáng làm nũng của Tống Thực, hắn lại mềm lòng.

Sơ trung, Đàm Mặc bắt đầu học làm bánh kem, hắn không thích nhìn Tống Thực ăn bánh kem của người khác, hắn có nguyện vọng là Tống Thực chỉ ăn bánh kem hắn làm.

Mỗi lần Tống Thực giúp người khác đưa thư tình cho hắn, cuối cùng Đàm Mặc liền ném, đến cuối cùng, phát hiện Tống Thực có thư tình cũng trực tiếp ném.

Bởi vì đã thông báo rằng sẽ cấp Tống Thực một cái bánh kem khó quên, hắn dành ra một tuần để học bánh kem hoa.

Đã thông báo trước, Đàm Mặc ăn một túi kẹo bông gòn mà chính mình chán ghét.

Nếu hỏi Đàm Mặc vì cái gì, đại khái là nhớ đến lúc Tống Thực vui vẻ đi, bộ dáng Tống Thực nhếch môi cười làm cho Đàm Mặc hạnh phúc.

Nhưng mà bộ dáng của Tống Thực không có để ý đến bánh kem.

Dùng máu để kiểm tra đo lường cho AOB đến kỳ phân hóa, Đàm Mặc đối với kết quả không có phản ứng quá lớn, báo cáo kiểm tra đo lường cảm thấy quan hệ hai người không có bất luận ảnh hưởng nào. Chỉ có Tống Thực ngây ngốc mới có thể để ý.

Nguyên soái Austin căn cứ vào kho máu ở trung tâm mới tìm được Đàm Mặc, muốn đem Đàm Mặc mang về, cưỡng chế mang về.

Đàm Mặc trở lại Austin gia tộc, ngày thường chỉ có mặt ý cười đối với Tống Thực, hiện tại cả ngày đều là khuôn mặt lạnh. Omega nhà Austin không ngoài ý muốn đều là công cụ liên hôn.

Vì muốn thoát khỏi vận mệnh, Đàm Mặc đều muốn khắc phục sinh lý của Omega trong hoàn cảnh xấu, làm các huấn luyện khó khăn, muốn ở kỳ động dục tiêm vào các loại thuốc ức chế, hậu quả là thọ mệnh giảm bớt giống Beta đến trăm phần trăm, còn có khả năng sinh con.

Khi ở quân đội, Đàm Mặt ngẫu nhiên sẽ lấy ra vật phẩm duy nhất có thể nhớ đến Tống Thực --- Ảnh chụp sinh nhật cười to của Tống Thực.

Bạn tốt nhìn Đàm Mặc lấy ảnh chụp ra liền trêu ghẹo, "Nha, đây là nhớ tức phụ."

Sau khi bạn tốt phát hiện Đàm Mặc mới là người phía dưới, thật là kinh ngạc đến ngây người, Alpha trong quân đội đều đánh không thắng Omega cư nhiên bị một Beta nhược kê đè ép.

Chờ đến khi Austin nguyên soái mất, gia tộc không còn người có thể áp chế Đàm Mặc.

Đàm Mặc xử lý các loại sự vụ, bí ẩn làm tốt các việc, liền không còn hạn chế, có thể đi tìm Tống Thực.

Ngồi phía dưới đài nhìn lên người giới thiệu tầm quan trọng của xanh hóa, Đàm Mặc cảm thấy Tống Thực càng đáng yêu.

Người ngoài nhìn Tống Thực là một lão sư hào hoa phong nhã, chuyên tâm thực tập nghiên cứu tập tính thực vật, hoặc là ở lĩnh vực đương đại thực vật học ít có nhân tài.

Nhưng xem ra đối với Đàm Mặc, khi Tống Thực dùng mắt mèo nhìn ngươi, cho là tâm cứng rắn cỡ nào đều sẽ bị mềm hóa.

Hoài thượng hài tử là điều Đàm Mặc không nghĩ tới.

Hắn biết thân thể của mình, rất khó để có hài tử. Nguyên bản hắn chỉ nghĩ cùng Tống Thực sống cuộc sống hai người, cũng không muốn có một hài tử, mà khi biết thân thể của mình có một tân sinh mệnh, cảm giác cũng không tồi.

Sau khi sinh hài tử, Tống Thực đem họ của hài tử định là Austin, Đàm Mặc không nghĩ tới Tống Thực sẽ có ý tưởng này, tuy rằng Đàm Mặc đối với cái họ Austin không có bất luận chấp niệm gì, nhưng Tống Thực cẩn thận vẫn là làm hắn thực vui vẻ.

Edit: nhớ like cho mình nha mn??

Bình luận

Truyện đang đọc