TÌNH Ý LÂU DÀI

Trương Văn Xuyên tự nhiên cũng đang uống rượu, đêm nay hắn không đến chỗ Diêm Danh.

Diêm Danh càng không có khả năng đến chung cư của hắn.

Ngay tại căn hộ quạnh quẽ này, Trương Văn Xuyên nhìn điện thoại trong tay vừa uống rượu vừa ngẩn người.

Hiện tại đã là 12h đêm, Trương Văn Xuyên mới để ý bên ngoài trời mưa to.

Cùng với tiếng sấm âm ỉ làm cho tâm tình người ta cũng buồn bực theo.

Nói thật, Trương Văn Xuyên rất muốn đi tìm Diêm Danh.

Hung hăng uống rượu, thoải mái làm tình.

Diêm Danh không giống người thường, chưa từng hỏi Trương Văn Xuyên bất cứ chuyện gì, cũng không quấy rầy hắn.

Tuân thủ rất tốt ước định hai người.

Từ lúc bắt đầu Trương Văn Xuyên lo lắng cho đến khi thành thân quen như bây giờ.

Hắn không thể không thừa nhận, Diêm Danh là một pháo hữu ăn ý đến đáng sợ.

Pháo hữu hai từ này khiến Trương Văn Xuyên lại nhấp một hớp rượu trong ly, cảm thấy hơi cay trong dạ dày xông lên liền thả cái ly xuống.

Tiếng gõ cửa phá hủy khoảnh khắc bình lặng

Trương Văn Xuyên nhìn đồng hồ đeo tay một cái, cũng không có đi mở cửa.

Không biết vì sao, đột nhiên tiếng đập cửa vang lớn.

Trương Văn Xuyên cau mày ra mở cửa.

Mở cửa một cái Trương Văn Xuyên ngẩn người.

Đối phương một thân nước mưa ướt dầm dề đứng ngoài cửa, một bên dùng tay lau mặt một bên chuẩn bị đưa tay tiếp tục gõ.

Y phục ướt đẫm dính ở trên người, nhìn qua rất đáng thương.

Đối phương cũng bị giật mình khi Trương Văn Xuyên đột nhiên mở cửa, sau khi kịp phản ứng lắc lắc nước trên tay.

Trương Văn Xuyên mở cửa quay người đi vào, cầm cái khăn lông ra đắp lên đầu đối phương.

Tiến đến lau lau.

Giao Thần bị đối phương lôi kéo đến trong phòng.

Trương Văn Xuyên chuẩn bị tìm chút quần áo sạch cho đối phương.

Đột nhiên cánh tay bị bắt lấy.

Đôi môi lạnh lẽo kia liền dán lên.

Trương Văn Xuyên hiển nhiên bị kinh hách, thậm chí có chút run rẩy.

Nửa ngày sau đối phương mới mở to mắt Trương Văn Xuyên, biểu tình lãnh đạm.

Mà Trương Văn Xuyên từ đầu đến cuối đều không nhắm mắt.

"Tôi không phải đồng tính luyến ái, mãi mãi không phải." Nói xong ôm Trương Văn Xuyên khóc lên.

Trên thân truyền đến mùi nước hoa nhàn nhạt...

Hồi ức mười năm trước, Trương Văn Xuyên chính là một sinh viên vừa tốt nghiệp, ỷ vào trong nhà mình mở công ty, hẳn là có thể thoải mái mà vùng vẫy trong giới.

Bất quá khoảnh khắc khi gặp Giao Thần.

Trương Văn Xuyên không có mục tiêu, không có kế hoạch, không biết chính mình muốn làm gì.

Giao Thần lúc ấy cười nhiều hơn hiện tại, tự nhiên không có thành thục ổn trọng như bây giờ, bất quá sức hút từ đầu đến cuối không hề thuyên giảm.

Thời điểm Trương Văn Xuyên phát hiện mình yêu Giao Thần.

Là khi hắn cầm tấm bằng đại học năm thứ năm của y

Vào lúc sờ lên tấm bằng kia, Trương Văn Xuyên cứ có cảm giác như đang sờ lên khuôn mặt của Giao Thần.

Nghĩ đến thân thể của hắn, phía dưới càng lúc càng phát nhiệt.

Lúc này Trương Văn Xuyên cố nhịn xuống giơ tay về phía Giao Thần, ôm chặt lấy đối phương.

Rốt cục không cách nào nhẫn nhịn mãnh liệt hôn lên cổ Giao Thần, hôn lên mặt cùng bờ môi băng lạnh của hắn.

"Vì sao..." đến tận khi hô hấp khó khăn mới dừng lại

Tay vẫn ôm siết lấy Giao Thần

Giao Thần không nói lời nào.

Bởi vì khóc đến mũi không thông, cổ họng khàn khàn, nói không nên lời.

Ngay cả Trương Văn Xuyên cũng bị cuốn vào trong bầu không khí đó không muốn buông ra.

Giống như chỉ cần nới lỏng vòng tay là người sẽ biến mất.

Không cảm giác được quần áo ướt đẫm của đối phương, ngược lại Giao Thần lại cảm thấy từng đợt nhiệt độ nóng bỏng từ Trương Văn Xuyên truyền qua.

"Ta rất sợ...vô cùng sợ..."

Giao Thần run lợi hại hơn, bình thường là bởi vì lạnh, bây giờ là bởi vì lời muốn nói.

Lúc này hắn cũng ôm thật chặt Trương Văn Xuyên, hai người trong phòng ngoại trừ ôm cái gì không tiếp tục làm.

"Tại sao chứ... tôi không hiểu..." Trương Văn Xuyên lúc này thanh âm cũng biến thành khàn khàn.

Hắn xác thực không hiểu, từ lúc Giao Thần trốn tránh mình tới khi một mặt oán khí,đến bây giờ lại khóc đến thê thảm như vậy.

Hắn không hiểu gì cả.

"Ta sợ khi chúng ta chia tay, chúng ta cái gì cũng không còn..." Sau khi nói xong Giao Thần nhắm mắt lại tựa ở trong ngực Trương Văn Xuyên ngủ thật say.

Giống như tác dụng của cồn bây giờ mới phát tác.

Buổi sáng mặt trời tới rất liệt, cũng không có nóng xuất mồ hôi.

Trương Văn Xuyên tỉnh rất sớm, hắn đối với rượu đã sớm thích ứng, đồng hồ sinh lí lại càng chuẩn xác.

Nhìn Giao Thần mặc áo ngủ nằm trên giường, Trương Văn Xuyên ngẩn người.

Hai người liền thành thành thật thật mà ngủ, cái gì cũng không có phát sinh.

Cũng bởi câu nói tối hôm qua

Giao Thần ngủ rất say, có lẽ liên quan tới việc tối qua uống quá nhiều, còn có nguyên nhân nhiệt độ cơ thể Trương Văn Xuyên.

Hắn vẫn là quay người tiến vào phòng tắm.

Lúc đi ra Giao Thần còn đang ngủ, tối hôm qua khóc lóc quá thống khổ dẫn tới hai con mắt đang khép lại sưng đỏ lên cực kì dễ nhận ra.

Vén lại chăn cho đối phương, đi tới ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách.

Theo thói quen, Trương Văn Xuyên vừa lau tóc vừa kiểm tra điện thoại di động của mình.

Không có bất kỳ tin nhắn nào.

Tối hôm qua thất hứa, Diêm Danh giống như chả thèm quan tâm.

Trương Văn Xuyên không biết hôm nay có thể thuận lợi hoàn thành công việc không

Nhận ra chính mình chính là thất tình.

Hắn vuốt vuốt lông mày, tựa ở bên trong ghế sô pha, ngón tay chậm chạp xoa lên mí mắt.

Sau khi xoa ra mấy giọt nước mắt, rốt cục khống chế không nổi run lên.

Ngay cả chính hắn cũng không biết tại sao mình lại yếu đuối như thế, một trận thất tình nho nhỏ liền giống như mất đi cả hồn phách

Đột nhiên điện thoại ong ong vang lên.

Trương Văn Xuyên trong nháy mắt hoàn hồn, hít mũi một cái, nhận điện thoại.

Hắn không có lên tiếng, chỉ muốn đối phương nói trước để mình có thời gian điều chỉnh cảm xúc.

"Alô, tôi là Diêm Danh, ở chỗ cũ chờ cậu, cần an ủi sao?"

Sau khi cúp điện thoại, Diêm Danh dựa vào cửa sổ rút một điếu thuốc.

Ay cầm thuốc có chút run.

Kỳ thật y sau khi gọi điện thoại xong lại cười khan hai tiếng, cảm thấy loại hành động này của mình buồn cười đến cực điểm.

Đêm qua bởi vì Trương Văn Xuyên thất hứa, y đi tìm đối phương, sau khi nhìn thấy thân ảnh Giao Thần dưới lầu thì kịp thời dừng lại

Đêm qua Diêm Danh muốn làm.

Thời điểm vô cùng muốn làm, y đi tìm Trương Văn Xuyên.

Lúc thấy Giao Thần, Diêm Danh thậ muốn quay về, dự định dứt khoát cho Quách Hiểu Văn một lời xin lỗi.

Nói mình tuổi đã cao còn tỏ ra thanh cao nâng giá.

Có một tiểu ca đẹp trai lại trẻ tuổi ngươi nên cảm thấy vui mừng, không nên cự tuyệt.

Sau đó tốt nhất kéo cổ áo Quách Hiểu Văn sau đó dùng kĩ thuật hôn của bản thân làm cho đối phương cúi đầu xưng thần.

Thuận thế lăn giường lại càng tốt.

Mà không phải một đêm không ngủ đi hút một điếu lại một điếu.

Hiện tại loại suy nghĩ thoải mái, buông thả để làm tình không thể tiêu tán.

Cho nên mới chủ động mang theo tia thăm dò mà gọi điện thoại cho Trương Văn Xuyên.

Gọi xong có chút hối hận, mình quả nhiên lớn tuổi, còn ngày càng ngu đi.

Nếu Giao Thần đã chịu tiếp nhận Trương Văn Xuyên, như vậy mình ngay cả xuất hiện đều không cần thiết

Bất quá...

Chỉ là một nháy mắt bùng lên ý nghĩ như vậy, Diêm Danh vẫn là gọi điện thoại.

Chỉ nghĩ rằng muốn thăm dò kết quả.

Bất quá đối phương không nói gì, cúp điện thoại.

Dự định hút xong điếu thuốc từ khách sạn rời đi, sau đó quyết định triệt để rời đi thành phố này, Diêm Danh hít sâu một ngụm khói

Sau đó dập tắt tại cái gạt tàn thuốc.

Đứng dậy vừa mở cửa, một bức tường đen ập tới

"Con mẹ nó anh làm sao mà biết được!" Trương Văn Xuyên cuồng loạn gào lên.

Một thanh nắm chặt cánh tay Diêm Danh, đem y đặt vào trong phòng, thuận tay ghim lên cửa.

"Tôi nói qua không muốn anh xen vào cuộc sống của tôi, cái gì cũng không cần hỏi! Chúng ta chỉ là quan hệ thân thể, vì cái gì......."

Diêm tên nhìn Trương Văn Xuyên, hắn hai mắt sưng đỏ, khó có được không có hơi rượu.

Hiển nhiên hắn còn chưa có từ trong xúc động bình tĩnh trở lại, nói không được thủy chung vẫn là nói không được.

Diêm Danh kéo cổ áo đối phương, đưa môi qua đặt lên một nụ hôn.

Chăm chú hút lấy môi của đối phương.

"Tôi cũng cần..." Thật là một chuyện đơn giản, Diêm Danh nghĩ vậy, liền cảm giác được đối phương kịch liệt đáp lại.

Bình luận

Truyện đang đọc