TOÀN TINH TẾ ĐỀU BIẾT TÔI LÀ TRA NAM CỦA HOÀNG ĐẾ BỆ HẠ


Người đàn ông đứng ở trên quấy hàng ngẩng đầu lên, ngũ quan diễm lệ, khóe mắt còn mang theo chút tơ hồng, nhìn chằm chằm vào người khác, ánh mắt hiện lên vẻ dò xét và cảnh giác.
Cố Thâm mặt không đổi sắc: "Anh nhận đặt hàng không?"
Nam nhân gật đầu, cũng không biết vì cái gì, theo động tác này mùi hoa hồng trong không khí càng nồng đậm, khiến cho có chút gay mũi.
Cố Thâm dừng lại bước chân định tiến vào, dứt khoát đứng ở cửa, lắc tay nói: "Tôi muốn một quang não, tốt nhất là đăng ký thân phận sạch sẽ chút, tên gọi Cố Thâm."
Dừng một chút, lại bổ sung nói: "Cố trong chiếu cố, Thâm trong thâm thúy."
Ánh mắt nam nhân giật giật, lại lần nữa gật đầu, thanh âm khàn khàn nói: "Ngày mai tới lấy."
Nhanh như vậy? Cố Thâm cảm thấy không quá tin cậy, lại hỏi: "Có cần phải đặt cọc trước không?"
Nam nhân nói một cách tự tin: "Không cần."
Rất rất tự tin.
Có vẻ không giống cửa hàng lừa đảo.
Cố Thâm áp xuống nghi hoặc, tỏ vẻ chính mình ngày mai tới lấy, xoay người đến cửa hàng thứ hai.

Tục ngữ nói rất đúng, hàng hóa thì mua hơn ba, nhất là những lúc muốn di dời tài sản thì phải càng cẩn thận lựa chọn.

Cố Thâm mua một hơi bảy tám cái, chờ gã chân chó ăn xong, liền dẫn người đi về.
Gã chân chó rất biết nhìn mặt, hoàn toàn vui vẻ không có dị nghị gì, chỉ là giật giật cái mũi cười nói: "Hôm nay ngài gặp phải một O đang động dục sao, trên người đều nhiễm hương vị."
Cố Thâm sửng sốt giây, đột nhiên ý thức được cái gì, bất động thanh sắc nói: "Cậu đây là đang ghét bỏ sao?"

Gã chân chó vội vàng nói: "Sao có thể, tôi là sợ có Alpha không có mặt trêu chọc ngài."
Cố Thâm: "Tôi lại không sợ bọn họ."
Chó săn: "Đúng đúng đúng, chúng tôi đều biết ngưỡng phemore của ngài rất cao, nhưng chính là sợ đám ruồi bọ kia chọc ngài tức giận."
Cố Thâm ghi nhớ từ ngữ mấu chốt, lười nhác nói: "Trở về lại nói."
"Được rồi."
......
Khi Đội trưởng đội Hộ vệ chạy tới cửa hàng, tình cờ đụng phải anh em của mình đang kéo một người mang đầy mùi hương hoa hồng hướng hậu viện đi tới.
Cả người giống như nhão bùn, hoàn toàn ngất xỉu, vừa thấy chính là bị tin tức tố câu dẫn chưa thành, gieo gió gặt bão.
Đội trưởng đội hộ vệ nhanh chóng đóng cửa lại, đột nhiên trong lòng có cảm giác vẫn là Hoàng đế bệ hạ đúng là hoàng đế bệ hạ.

Người đàn ông ở quầy đang tháo mặt nạ, vật chất làm mặt nạ này hơi khó xử lý, cần một chút thời gian mới xong.

Đội trưởng đội hộ vệ liền đứng ở bên cạnh chờ, nhìn các anh em đang lột sạch một Alpha từ dưới quầy.
Đội trưởng đội hộ vệ co giật khóe miệng, rất rất hoài nghi hôm nay bệ hạ tới là để quấy rầy chuyện tốt của người ta.

Nhưng khi nhìn cái nháy mắt của anh em tốt thì anh ta liền hiểu rõ, đêm nay bệ hạ tới đồng nghĩa với việc anh ta chết chắc rồi.

Thân là đội trưởng đội hộ vệ cùng đi với hoàng đế bệ hạ trong đợt tuần tra lần này, bọn họ không chỉ cứu viện thất bại dẫn tới bệ hạ bị.....!tra, mà khi dùng trang bị hoàn mỹ nhất tuần tra một vòng mà vẫn không bằng Tinh tặc chạy tới một chuyến......!Nói thật, nếu anh ta là bệ hạ, thì hiện tại đã tự rút súng giết chính mình.


Người nam nhân đã gỡ xong mặt nạ liền quay đầu, trong đôi mắt hờ hững không hề có cảm xúc, lại khiến cho đội trưởng đội hộ vệ không khỏi rùng mình trực tiếp quỳ xuống, nắm chặt tay để đặt lên trước ngực rồi khom người thật sâu: "Thuộc hạ làm việc không tốt, mong bệ hạ trách phạt."
Yến Hàn giật giật ngón tay, vuốt mặt nạ mô phỏng không nói gì.
Rõ ràng là một hình ảnh rất lạnh, nhưng nhiệt độ trong không khí lại không ngừng tăng cao, sóng nhiệt ngập trời.
Đội trưởng đội Hộ Vệ phân không rõ trên mặt mình là mồ hôi nóng hay là mồ hôi lạnh, thái dương đau nhói.
Thật lâu sau, Yến Hàn hỏi anh ta: "Tối qua cậu ở đâu?"
Đội trưởng đội Hộ Vệ đúng sự thật nói: "Tối qua thần vẫn luôn canh giữ ngoài cửa, tìm kiếm cơ hội đem người mang đi."
Yến Hàn tựa nỉ non tựa thở dài nói: "Cậu ở cùng em ấy cả đêm."
Sự trấn áp lại càng tăng thêm làm cho da đầu đội trưởng đội hộ vệ càng thêm tê dại, vội vàng nói: "Không có không có, thần ngồi xổm ngoài phòng cả đêm không nhìn thấy người, ngài mới là người đầu tiên tiếp xúc với vị Omega ấy."
Cửa hàng an tĩnh một lát, nhiệt độ không khí dần dần khôi phục bình thường.
Đội trưởng đội hộ vệ vừa lau mồ hôi xong, liền nghe bệ hạ lại chuyển biến sắc mặt nói: "Cậu cả đêm chưa nhìn thấy người, thế mà còn dám mạnh miệng nói muốn dẫn người đi! "
Đội trưởng đội hộ vệ: "......"
Alpha trong kỳ mẫn cảm không nói lý, nhịn nhịn là được rồi.
Chờ đến khi đội trưởng đội hộ vệ bị giáo huấn xong, cả người liền như quả cà tím, héo xẹp không hề có sinh sống.
Bệ hạ cắn một quả táo ngọt, lại nói: "Ta thấy bên cạnh em ấy luôn có người đi theo, cậu chỉ cần tìm cơ hội thay thế người ấy.

Chỉ cần bảo vệ tốt em ấy, chuyện lần này liền bỏ qua."

Đội trưởng đội Hộ Vệ vội vàng đồng ý: "Rõ."
Đang nói, bên ngoài lại tiến vào một người, thấp giọng báo cáo: "Vị tiên sinh kia đi tổng cộng 13 cửa hàng, đặt cọc tiền 7 nhà, đặt khoảng 8 cái quang não cùng thân phân.

Bao gồm các tên Cố Thâm, cố Thận, cố Tham, cố Sân......"
Sau khi báo cáo xong, nhiệt độ trong cửa hàng vừa khôi phục như thường lại bắt đầu nóng lên.

Mọi người: "?"
Lần này lại giận cái gì nữa vậy???
......
Cố Thâm trở lại Đoàn Tinh Đạo, lần nữa mở ra quang não tìm kiếm tin tức về thế giới này.
Y phát hiện khi đối mặt với ngân hà rộng lớn này, những gì mình biết trong thời gian ngắn này vẫn là quá ít, thậm chí y còn bỏ qua sự tiến hóa của con người vì quá mức quan tâm đến tiến bộ của văn minh nhân loại.

Trong dòng sông của thời gian, thân thể của nhân loại đã từng phát sinh qua 3 lần biến đổi, từ thế giới tu tiên còn người có thể ngự kiếm phi hành, người người luyện đến cấp bậc Nguyên Anh, rồi sang đến võ hiệp con người có võ công có thể tự do đi lại trên nóc nhà, bây giờ lại đến thời đại của sức sáng tạo, con người dựa vào quang não và cơ giáp.

Còn sự tiến hóa của bọn y cũng liên quan mật thiết đến xã hội con người, ai cũng lặng lẽ sống lẫn vào xã hội của nhân loại.
Thế cho nên từ khi Cố Thâm tỉnh lại đến bây giờ, vẫn luôn cảm thấy bọn y chỉ là bước sang một thời đại mới, một thời đại có khoa học công nghệ tiên tiến hơn, não bộ của con người cũng càng bộc lộ ra sức mạnh vô hạn.

Nhưng bây giờ......!Sau khi đọc xem tiến hóa của nhân loại, Cố Thâm mới biết được giới tính của nhân loại đã chia ra thành 6 loại, lấy tên Alpha, Beta, Omega để phân chia.
Cố Thâm cẩn thận so sánh, có thể xác định được bản thân là một Omega.


Bằng chứng rõ ràng nhất chính là dấu răng ở sau cổ, chỉ có Omega mới có thể bị đánh dấu.
Y còn đang thắc mắc người kia cắn gì mà tàn nhẫn đến nỗi đến bây giờ vẫn chưa lành, hóa ra là đánh dấu.

Cho nên, y là một Omega đã bị đánh dấu, sau đó còn bị vứt bỏ???
Trong tư liệu có nói Omega là chủng loài có nhân số ít nhất, cho nên rất được quý trọng và phải bảo vệ kỹ lưỡng? Không phải nói sau khi bị đánh dấu, O đang trong kỳ mẫn cảm không thể rời khỏi ALpha sao? Thế giờ thì sao???
À đúng, tuy rằng y là Omega, nhưng chuyện lúc đó là do y cưỡng gian người ta, đối phương chịu giúp đỡ đã rất tốt, đúng là không thể yêu cầu người ta phụ trách.
Cố Thâm nghĩ thông suốt, chỉ có thể đau lòng ôm lấy mình, nỗ lực học cho tốt 300 điều mà Omega nên biết, bảo đảm không phát sinh chuyện gì nữa.
Tới chạng vạng, ngoài cửa phòng Cố Thâm có tiếng gõ cửa, âm thanh quen thuộc của gã chân chó truyền tới: "Lão đại, sắp tới giờ nghỉ ngơi rồi, ngài có muốn ăn chút gì đó hay không?"
Cố Thâm đang không ngừng lang thang trong biển tri thức, cũng không ngẩng đầu lên nói: "Không ăn."
Đối phương đáp một tiếng, rồi dứt khoát rời đi.
Cố Thâm phi thường vừa lòng, đang chuẩn bị tiếp tục học tập, cửa lại bị gõ thêm một lần nữa: "Bữa tối đã làm xong, ngài có muốn nếm thử chút hay không?"
Nghe âm thanh, hẳn là một người lạ.
Cố Thâm đoán chắc là tới "tranh sủng", lãnh đạm nói: "Không ăn."
Ngoài cửa yên tĩnh một lát, lại yếu ớt nói: "Ngài đã một ngày không ăn không uống cái gì, ăn một chút đi."
Cố Thâm ngẩng đầu, không ngờđối phương lại dám lên tiếng.

Thủ lĩnh tiền nhiệm cùng mười mấy người kia hiện tại đang còn bị treo ở bên ngoài, người này thế nhưng còn to gan lớn mật, cũng không sợ chọc giận y.
Đang suy nghĩ, người ở bên ngoài không thấy trả lời lại bắt đầu gõ cửa, một tiếng lại một tiếng, tuy rằng có chút do dự nhưng đặc biệt có tiết tấu: "Ngài ăn chút đi, ăn chút đi, ăn chút đi."
Cố Thâm: "......".


Bình luận

Truyện đang đọc