TỘC TRƯỜNG PHU NHÂN QUỐC SẮC THIÊN HƯƠNG

Kình Trạch hiểu được ý của Đan Kỳ, hắn cũng biết có rất nhiều sinh sản giả bị đối sử không công bằng. Trước kia khi không tiếp xúc, hắn chỉ biết đây là quy tắc mà mọi người ở tinh tế chấp nhận, chưa bao giờ suy nghĩ sẽ thay đổi chuyện này. Cho tới khi ở bên cạnh Đan Kỳ, Kình Trạch mới dần dần cảm nhận được một ít lo lắng của Đan Kỳ và nguyên nhân tạo thành những lo lắng ấy của cậu.

Sau khi nhận lấy vị trí tộc trưởng, Kình Trạch cũng cố gắng hết sức sửa lại tình trạng hiện giờ của sinh sản giả. Nhưng đây là hoàn cảnh trung của toàn bộ tinh tế, nếu lại cải cách sẽ chạm tới ích lợi gia tộc của Linh Chiến Sĩ. Sinh sản giả là cơ sở kéo dài đời sau của bọn họ, bọn họ làm sao chịu thay đổi tình trạng hiện giờ được?

Đây là một gánh nắng cần phải có đường xa, nhưng Kình Trạch có lòng tin.

Sau khi Nhuyễn Nhuyễn tỉnh lại đã được đẩy tới phòng bệnh thường, nhìn vẻ ngoài còn hơi mệt mỏi nhưng tinh thần đã tốt lên rất nhiều. Đan Kỳ ở trong phòng bệnh nói chuyện với cậu ấy, ba con tiểu nhân ngư cũng bị đẩy vào phòng bệnh.

Đan Kỳ một lúc thì đùa tiểu nhân ngư, một lúc lại ngồi bên cạnh giường bệnh Nhuyễn Nhuyễn nói chuyện với cậu ấy: “Mọi người đều nói muốn tới thăm cậu, nhưng tôi nói cậu cần phải nghỉ ngơi, nên nói bọn họ đi về trước. Chờ tới lúc hài tử trăng tròn, thì qua đây chúc mừng với cậu.”

Nhuyễn Nhuyễn dựa vào trên giường, dùng muỗng bạc nhỏ được gắn trân châu ăn một chén canh rau chân vịt thịt viên nhỏ. Mùi thơm bay quanh quẩn trong phòng bệnh, Nhuyễn Nhuyễn ăn tới mức cả khuôn mặt đều hồng hồng.

Ăn xong một chén nhỏ Nhuyễn Nhuyễn mới mở miệng nói: “Được nha! Đến lúc đó mọi người cùng tới đây sẽ rất vui nhộn. Đan Kỳ lại lấy cho tôi một chén nha! Cái này ăn quá ngon! Không nghĩ tới cậu trồng rau đã lợi hại vậy mà làm đồ ăn điều dưỡng cũng lợi hại như vậy! Chờ tôi khỏe rồi cậu nhất định phải dạy cho tôi, tôi muốn học làm đồ ăn thật tốt! Sau này sẽ nấu cho A Thanh nhà tôi nếm thử, anh ấy còn chưa được ăn rau dưa đâu!”

Đan Kỳ mang tới rất nhiều rau dưa, nhưng mà Lâm Uyên Thanh lại luyến tiếc ăn. Anh ta biết rau dưa rất quý giá, tất cả đều cất đi để bồi bổ thân thể cho Nhuyễn Nhuyễn.

Đan Kỳ đồng ý, vẻ mặt còn tò mò nghiên cứu mấy con tiểu nhân ngư kia. Thì ra khi nhân ngư sinh ra sẽ có một cái đuôi dài xinh đẹp như vậy, hơn nữa những chiếc đuôi này rất linh hoạt, có thể cuộn tròn tới ngực ôm gặm.

Dáng vẻ đáng yêu kia, khiến Đan Kỳ nhịn không được thốt lên liên tục: “Nhuyễn Nhuyễn cậu xem, bảo bảo của cậu lại bắt đầu ăn đuôi! Khi nào thì bọn nó mọc răng? Sau khi mọc răng ra thì vẫn cắn đuôi sao? Vậy không phải là sẽ cắn đau mình sao?”

Nhuyễn Nhuyễn ăn thêm một chén canh rau chân vịt thịt viên nữa, mới giải thích: “Thời kì con non của tộc Lân rất ngắn, cho nên sinh ra đã bắt đầu mọc răng. Bọn họ cảm thấy ngứa lợi, cho nên mới cắn đuôi, dù sao cũng không có những thứ khác để cắn.” Đuôi nhân ngư rất cứng, là thứ nghiến răng tốt nhất.

Đan Kỳ cưới tới mức chảy nước mắt: “Trùng tộc các cậu mỗi lần sinh bảo bảo đều nhiều như vậy sao?”

Nhuyễn Nhuyễn đáp: “Đúng, ít nhất cũng là sinh đôi. Hơn nữa lớn lên cũng không giống nhau. Bởi vì đều là khác trứng, thể chất của Trùng tộc đặc biệt, nhưng mà năng lực sinh nở lại mạnh, cho nên sinh sản giả của Trùng tộc rất được chào đón. Tiếp theo là tộc Lân và tộc Thú, sinh sản giả của Hoa Hạ rất ít, bởi vì lúc biến dị có thể xảy ra thất bại.”

Đan Kỳ gật đầu nói: “Vậy tộc Chim thì sao?”

Nhuyễn Nhuyễn cười đáp: “Tộc Chim hơi xấu hổ, sau khi sinh còn phải ấp trứng, hơn nữa cần giống đực phải cùng ấp trứng, nếu không tính cách của hài tử sẽ có vấn đề. Thế nhưng cũng rất tốt, buổi tối đi ngủ chỉ cần ôm vào trong ngực là được. Nhưng có không ít giống đực không thích ấp trứng, nên từ chối sinh sản giả tộc Chim.”

Đan Kỳ xem như đã hiểu thêm, thì ra sinh sản giả cũng cần phải chú ý nhiều thứ như vậy.

Nhuyễn Nhuyễn lại nói cho cậu: “Hoa Hạ và tộc Thú đều là sinh con, Trùng tộc và tộc Chim là đẻ trứng. Thế nhưng Trùng tộc không cần ấp trứng, mà là nuôi dưỡng ở trong bụng. Tộc Chim thì phải ấp trứng, hơn nữa trong những ngày ấp trứng, trứng không thể cách bọn họ quá xa. Tộc Lân và gia tộc Kình Thiên cũng có sự khác nhau, nhưng hiện giờ cũng không khác nhau lắm. Ngoại trừ tộc Chim nhất định phải đẻ trứng ra, những gia tộc khác bởi vì ảnh hưởng huyết thống liên hôn, nên đều có xu hướng sinh con.”

Đan Kỳ sờ sờ bụng của mình: “Ừm…. đã hiểu sơ sơ rồi.”

Nhuyễn Nhuyễn nhìn dáng vẻ cậu lo lắng, liền mở miệng an ủi: “Loại tình huống giống tôi đã ít lại càng ít, cậu không cần lo lắng. Khi sinh sở tình trạng sơ xuất xảy ra với Trùng tộc là rất ít, nhưng không biết vì sao tôi lại bị trúng chiêu. Có thể là vì thai đầu còn là sinh non!”

Đan Kỳ gật gật đầu, thật ra cậu không sợ, dù sao trong bụng chỉ có một con bạch tuộc nhỏ mà thôi. Hơn nữa trẻ con của gia tộc Kình Thiên sinh ra xương cốt rất mềm, rất dễ dàng sinh ra.

Ngây người bên cạnh Nhuyễn Nhuyễn ba ngày, hai người nhanh chóng trở thành bạn bè không có gì giấu nhau. Trùng tộc trở thành sinh sản giả chứng hiếu động chẳng những tốt lên, mà tâm tư cũng rất tinh tế, còn có thể nói là tri kỷ. Đan Kỳ biết những sinh sản giả cấp cao như bọn họ, đều là Linh Chiến Sĩ cấp cao biến dị ra. Bọn họ chưa bao giờ nhắc về quá khứ của mình chỉ là vì muốn tránh đi khổ sở.

Càng ngày Đan Kỳ càng kiên định muốn mở rộng ma thực, rau chân vịt và cà chua của cậu vừa lúc tiến vào thời kì trưởng thành, không biết hạt giống ma thực đào tạo ra có phải cũng là ma thực hay không.

Vì thế sau khi trở về vườn gieo trồng, Đan Kỳ liền bắt đầu nghiên cứu vấn đề này.

Vì vừa mới sinh trứng xong Tiểu Lông Chim có thời gian nhàn rỗi, mỗi ngày đều ở trên mạng tám chuyện với Đan Kỳ. Trứng của Tiểu Lông Chim sinh ra mỗi ngày cần phải ở bên cạnh bảy giờ, quan trọng là giống đực ở bên canh. Vừa khéo chồng của anh, Kiêu Kị đại tướng quân Hoa Hạ, trong khoảng thời gian này không có việc gì. Hoa Hạ đang trong thời kỳ hòa bình, công việc quan trọng của đại tướng quân là sắp xếp điều hành quốc phòng.

Tiểu Lông Chim không có việc gì làm, liền giúp Đan Kỳ cắt nối biên tập video. Ngoại trừ cắt nối biên tập video, còn giúp cậu xử lý một ít chuyện gia viên.

Đan Kỳ thấy anh có hứng thú rất lớn với gieo trồng liền hỏi: “Hoa Hạ cách đại lục Kình Thiên rất gần, Tiểu Bọt Biển nói hai ngày nữa sẽ tới tìm tôi chơi, anh có muốn tới vườn gieo trồng của tôi ở mấy ngày không?”

Tiểu Lông Chim vui vẻ nói: “Được! Dù sao gần đây tôi không có việc gì làm, Hoàng Phủ cũng đang bận ấp trứng, ngày mai tôi liền đi tìm cậu.”

Lúc này bọt biển trong nước cũng gửi một tin nhắn vào nhóm Bình Hành Tứ giới:

Bình Hành Tứ giới [Bọt biển trong nước]: Tôi sắp tới rồi, Đan Kỳ cậu gửi tọa độ của cậu cho tôi đi!

Đan Kỳ gửi vị trí của mình vào diễn đàn, rồi lại nhắn một tin qua cho Tiểu Lông Chim: “Tôi đi đón Tiểu Bọt Biển trước, gặp sau nhé.”

Vừa mới kết thúc trò chuyện Tiểu Lông Chim cũng không ngồi im được, anh nhìn chồng đang cần thận ôm ấp trứng nói: “Hoàng Phủ, em muốn ra ngoài chơi một khoảng thời gian.”

Hoàng Phủ Đình vỗ trứng trong ngực nói: “Đi đi, anh chuẩn bị phi thuyền cho em. Em không cần lo lắng bọn nhỏ, có anh ở đây rồi.” Vừa nói chuyện với Lăng Phong Hàn, vừa chơi trò chơi cạnh tranh, thỉnh thoảng còn vuốt ve quả trứng trong ngực, thật là ba việc không trễ việc nào.

Bọn họ kết hôn bảy năm, hiện tại đã có đứa con thứ năm. Bảy năm bị chán thì không có, nhưng tình cảm mãnh liệt cũng có giảm. Cũng may tình cảm của hai người ổn định, hiện giờ chung sống như người thân.

Lăng Phong Hàn chạy tới hôn tiểu ngũ trong ngực Hoàng Phủ, vẻ mặt vui sướng nói: “Em đi đây? Anh ngoan ngoãn ấp trứng nha! Gần đây không có công việc gì phải không?”

Hoàng Phủ Đình tiêu diệt một đối thủ, kéo Lăng Phong Hàn qua hôn lên môi anh một cái nói: “Đúng, không có việc gì, bọn họ cũng biết anh đang ấp trứng, mang theo tiểu ngũ qua là được.”

Lăng Phong Hàn tưởng tưởng cảnh anh ta ấp trứng trong túi, dáng vẻ lạnh lùng uy nghiêm, hai hình ảnh so sánh lại khiến người ta cảm thấy vô cùng đối lập, liền nhịn không được bật cười.

Lăng Phong Hàn sung sướng thu dọn đồ đạc, cưỡi phi thuyền Hoàng Phủ Đình chuẩn bị cho anh đi đại lục Kình Thiên.

Mà ở đại lục Kình Thiên, Đan Kỳ đã đón được tiểu Bọt Biển.

Tiểu Bọt Biển trong nước tên thật là Lâm Uyên Kỳ, là dũng sĩ cấp SS của gia tộc Lâm Uyên. Anh ta là đại tướng quân khi chiến đấu với tộc Chim bị trọng thương, sau đó bị phá hủy linh hạch, là một trong số ít những Linh Chiến Sĩ được cứu trở về. Bởi vì sau khi biến dị thể chất rất tốt, nên Lâm Uyên Thanh tự mình chọn cho anh ta một đối tượng thích hợp.

Sinh sản giả cấp cao ngày qua cũng tốt hơn một ít, cơ bản đều có Linh Chiến Sĩ yêu thương. Nhưng so với những sinh sản giả cấp thấp hơn, cuộc sống thì không vui vẻ như vậy.

Đan Kỳ đón Lâm Uyên Kỳ, hai người cùng nhau đi vào vườn gieo trồng.

Lâm Uyên Kỳ lớn lên rất thanh tú, còn cao hơn Đan Kỳ nửa cái đầu. Nam nhân tộc Lân giống nhau tương đối cao lớn, tỉ lệ dáng người cũng rất hoàn mỹ, ngũ quan cũng hơi trung tính. Trong sáu gia tộc lớn, diện mạo của tộc Lân là đẹp trai nhất.

Đan Kỳ dám nói, nếu Lâm Uyên Kỳ không biến thành sinh sản giả, vậy anh ta sẽ là nhân vật được muốn vàn thiếu niên thiếu nữ vây quanh.

Thế nhưng cho dù biến thành sinh sản giả, Lâm Uyên Kỳ cũng không hề mềm yếu. Anh ta đi theo bên cạnh Đan Kỳ, vừa tham quan vườn gieo trồng của cậu, vừa kinh ngạc hô lên liên tục: “Sớm biết rằng cậu đang gieo trồng rau dưa với quy mô lớn, nhưng không nghĩ tới lại nhiều loại như vậy.”

Đan Kỳ chỉ vào từng khu vực nói: “Rau chân vịt, cà chua…. cái kia là lều cải dầu, hiện giờ đã nở hoa rồi, có muốn đi xem hay không?”

Lâm Uyên Kỳ lập tức gật đầu nói: “Đương nhiên muốn xem!” Nói xong hai người liền một trước một sau đi vào lều ươm giống của Đan Kỳ.

Khi đi vào lều ươm giống, Lâm Uyên Kỳ liền bị tình cảnh trước mắt làm kinh ngạc. Đập vào mắt đều là một dải hoa cải dầu màu vàng kim, đẹp tới mức khiến người ta không thể rời mắt. Anh ta không nhịn được cúi đầu vuốt ve cánh hoa nhỏ nhắn xinh đẹp kia nói: “Sao lại có thể đẹp như vậy? Quá xinh đẹp!”

Đan Kỳ lấy camera ba chiều ra hỏi: “Có muốn tôi chụp hình giúp anh không?”

Lâm Uyên Kỳ lập tức gật đầu, học theo dáng vẻ của Đan Kỳ bảy ra mấy tư thế chụp hình kinh điển. Sau khi chụp xong, Đan Kỳ chia sẻ hình chụp cho Lâm Uyên Kỳ, anh ta lập tức đăng hình lên tường gia viên nhà mình. Sau đó lại gửi vào trong nhóm Bình Hành Tứ giới, lập tức khiến cho Nhuyễn Nhuyễn và Tiểu Lông Chim la lớn.

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Oa oa a a Đan Kỳ, cậu đang trồng cái gì vậy?

Bình Hành Tứ giới [Nhuyễn Nhuyễn]: Vì sao tôi không qua được vì sao tôi không qua được vì sao tôi không qua được!

Bình Hành Tứ giới [Đan Kỳ]: rất nhanh sẽ gieo trồng quy mô lớn, lúc mọi người tới đây nhất định sẽ rất đẹp!

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Tôi lập tức tới, Đan Kỳ tới đón tôi nha!

Bình Hành Tứ giới [Nhuyễn Nhuyễn]: Cái gì? Mọi người vậy mà đều đi rồi sao? A a a a tôi không muốn ở trong nhà!

Đan Kỳ cũng rất ngoài ý muốn, cậu gửi tin nhắn riêng cho Tiểu Lông Chim: “Anh tới đây sao? Đến chỗ nào rồi? tôi đi ra đón anh.”

Tiểu Lông Chim rất nhanh trả lời lại: “Chắc là khoảng hai giờ nữa! Cậu gửi tọa độ cho tôi đi.”

Đan Kỳ hơi hưng phấn, cậu chưa từng có nhiều bạn như vậy, đây là lần tụ họp náo nhiệt như vậy. Hơn nữa nếu bọn họ đều đến đây, kế hoạch kia của Đan Kỳ, cũng nên lên kế hoạch rồi. Bọn họ coi như là sinh sản giả có thể chất tốt nhất tinh tế, nếu bọn họ có thể thành công, những sinh sản giả khác khẳng định có thể thành công.

Bình luận

Truyện đang đọc