Thời điểm Đỗ Cửu tiến vào thế giới thứ 3 vẫn mơ hồ, mơ hồ vì chuyện xảy ra ở thế giới trước, phần vì lão đại không trách tội y khiến nam chính tử vong mà mờ mịt.
"Chẳng lẽ ngươi hy vọng boss trách ngươi sao?" Hệ thống không hiểu được suy nghĩ của y.
"Đương nhiên là không mong muốn rồi, chỉ là! " Đỗ Cửu cứ cảm thấy sai sai ở đâu đó, "Các người có phải đang gạt ta gì không?"
Trái tim Hệ thống khẽ thót lên, cẩn thận liếc mắt nhìn vẻ mặt y, giả vờ giật mình đáp: "Ngươi biết chuyện boss kêu ta chọn thế giới BL cho ngươi à?"
"Gì?" Đỗ Cửu chỉ định hù nói một tí, không ngờ thật sự có chuyện.
Hệ thống tức thì bày ra giọng điệu vừa lỡ lời: "Là lệnh của boss, ngươi đừng trách ta, ngài ấy nói thế giới ngôn tình không đủ đô với ngươi, chỉ có thế giới BL mới đủ cho ngươi phát huy tài năng.
"
Đỗ Cửu: "! "
Hệ thống vội truyền cốt truyện thế giới vào đầu y.
Đỗ Cửu đè xuống mớ suy nghĩ rối rắm mà nhận lấy cốt truyện thế giới, nhìn tới tên thế giới y dừng khoảng chừng là 3 giây:.
Đỗ Cửu: "! Cho nên ai là ai của ai?"
Hệ thống: "Sai rồi, là ai làm ai đau khổ ~~~"
Đỗ Cửu: "Rốt cuộc là ai?"
Hệ thống: "! Dù sao cũng không phải ta.
"
Đỗ Cửu lướt xem cốt truyện nhanh như gió, cảm thấy hơi rơi vào mơ hồ, tóm tắt lại bằng một câu thì đây là một câu chuyện song thế thân ngược luyến tình thâm.
Nếu là thế giới BL thì không thể gọi là nam 1 nam 2 nữa, cả công thụ đều là nam chính.
Nam chính công là một anh đại xã hội ngầu đét, là cái dạng đạp chân một cái khiến trái phải ba bên cùng nhau rung ba cái, người đời gọi tên Mạnh tam gia.
Nam chính thụ là một giáo viên cấp 3, tính tình dịu dàng hiền lành, có một cái tên hơi nữ tính một chút, Cố Bạch Thu, theo lời giải thích thì là do cha họ Cố còn mẹ họ Bạch, lại sinh ra vào mùa thu nên được đặt tên là Cố Bạch Thu.
Nam chính công có một ánh trăng sáng giấu kín trong lòng, vì tai nạn mất sớm nên nhớ mãi không quên, đến tận hết đầu ba gần đầu bốn vẫn chưa kết hôn, chỉ có cố định mỗi 3 tháng đổi một bạn giường.
Nam chính thụ thuở thiếu thời có một nốt chu sa vì cứu anh mà chết, từ đó về sau không yêu đương cùng ai nữa, định dùng cả đời mình cống hiến cho sự nghiệp giáo dục.
Bởi vì một lần vô tình gặp gỡ nhau, nam chính công cho rằng thấy được ánh trăng sáng trong lòng mình, nam chính thụ ngỡ rằng gặp lại được nốt chu sa, vì vậy mà thu hút lẫn nhau, lại bởi vì quan hệ thế thân ngược luyến, cuối cùng nam chính công chết vì cứu nam chính thụ, nam chính thụ không chịu nổi đả kích tự sát đi theo.
"Thảm ghê.
" Đỗ Cửu cảm thán, may mà mình không diễn nam chính.
Nhưng đợi tới khi nhìn tới kịch bản nam phụ mình đóng, y trầm mặc.
Nam phụ BL chia làm hai loại, một là nam phụ của nam chính công, còn lại là nam phụ của nam chính thụ, dựa theo suất diễn nhiều ít mà đánh số, lần này y phải đóng vai nam phụ của nam chính thụ tên Cơ Tiểu Cửu.
Đỗ Cửu: "Ta cảm thấy người tạo nên thế giới này chắc chắn có thù với nam phụ.
"
Hệ thống: "(⊙o⊙)?"
Đỗ Cửu: "Một cái họ Mary Tom Sue như họ Cơ, cho dù không đặt là Cơ Nhật Thiên cũng phải gọi là Cơ Lương Thần chứ, Cơ Tiểu Cửu là cái quái quỷ gì!"
Thua ngay từ cái tên thì đúng chỉ có thể là nam phụ.
Cơ Tiểu Cửu là học sinh của nam chính thụ Cố Bạch Thu, cũng là em trai của nốt chu sa trong lòng Cố Bạch Thu, sau khi nốt ruồi son cứu anh mà chết thì anh đã nhận nuôi Cơ Tiểu Cửu, thay nốt chu sa nuôi y lớn, lại không ngờ Cơ Tiểu Cửu vì được anh tự tay từng chút chăm sóc mà thích luôn anh.
Cơ Tiểu Cửu định đợi mình thi đậu đại học sẽ tỏ lòng cùng Cố Bạch Thu, nhưng không ngờ rằng Cố Bạch Thu đã gặp được nam chính công, đợi tới khi y biết thì hai người đã sắp chính thức xác định quan hệ rồi, dưới sự ghen tỵ và nóng nảy, y kể chuyện Cố Bạch Thu có nốt chu sa với nam chính công khiến nam chính công cho rằng Cố Bạch Thu xem hắn là thế thân.
Cùng lúc đó, nam phụ của nam chính công là Ngải Hòa cũng dùng cách ấy cho Cố Bạch Thu biết chuyện nam chính công có ánh trăng sáng, khiến anh cho rằng nam chính công cũng coi mình là thế thân.
Bởi vậy dẫn tới vở kịch ngược luyến phía sau, sau đó Cố Bạch Thu và Ngải Hòa bị kẻ thù của nam chính công bắt cóc, nam chính công vì một vài nguyên nhân cứu Ngài Hòa trước, còn Cơ Tiểu Cửu lại không màng tới mạng sống đi cứu Cố Bạch Thu.
Cố Bạch Thu vì vậy hết hy vọng với nam chính công, đồng ý ở cạnh Cơ Tiểu Cửu.
Nhưng sao nam chính công có thể dễ dàng buông tay được, gài bẫy hại Cơ Tiểu Cửu đang tuổi trẻ bốc đồng vì bạn học lỡ tay giết người, Cố Bạch Thu không thể không thỏa hiệp với nam chính công, đồng ý ký hợp đồng để hắn bao dưỡng đổi lấy tự do cho Cơ Tiểu Cửu.
Sau khi Cơ Tiểu Cửu được thả ra đã thấy người đi nhà trống, y hỏi thăm tin tức Cố Bạch Thu khắp nơi, nam chính công cố ý dẫn Cố Bạch Thu tới trước mặt y khoe mẽ một phen dập tắt mọi hy vọng của y.
Ai ngờ đầu Cơ Tiểu Cửu trên đường trở về mất hồn lạc vía gặp tai nạn xe tử vong tại chỗ, nam chính công giấu Cố Bạch Thu chuyện này, nói dối rằng Cơ Tiểu Cửu ra nước ngoài du học.
Nhưng sau đó vẫn bị Cố Bạch Thu phát hiện ra, còn nghi ngờ nam chính công cố ý phái người đụng chết Cơ Tiểu Cửu, hơn nữa còn chịu áp lực vì bị giam cầm, dưới sự giận dữ đã cầm dao đâm nam chính công.
Nam chính công không để ý tới vết thương đuổi theo anh, vừa lúc gặp Ngải Hòa tới trả thù Cố Bạch Thu định lái xe đâm anh, đang lúc gay cấn nam chính công đẩy Cố Bạch Thu ra khiến bản thân bị đụng trúng, kéo một hơn tàn thổ lộ cùng Cố Bạch Thu sau đó chết đi.
Cố Bạch Thu không chịu nổi đả kích này, cắt tay tự sát ngay đêm ấy.
Đỗ Cửu: "Đúng là một vở kịch đặc sắc.
"
Chết hết luôn, từ nam chính tới nam phụ, không một ai may mắn thoát được.
Người sáng tạo thế giới này thật sự không phải để trả thù xã hội chứ?
Xem ra y lại phải chết một lần nữa.
Đỗ Cửu mở mắt ra phát hiện bản thân đang ngồi trong một phòng trà đạo, bày biện thanh tao nhã nhặn khiến người ta tự giác muốn ngồi ngay ngắn lại.
Y mau chóng tiếp nhận ký ức trong đầu, hóa ra y xuyên tới ngay lúc Cơ Tiểu Cửu chạy đi tìm nam chính công Mạnh tam gia thị uy.
Cơ Tiểu Cửu lấy được danh thiếp từ tay Cố Bạch Thu, cực kỳ thuận lợi được bước vào, cấp dưới Mạnh tam gia sắp xếp cho y chờ ở đây sau đó cầm danh thiếp báo với Mạnh tam gia.
Đỗ Cửu vừa sắp xếp lại thiết lập nhân vật bản thân đóng vai vừa hỏi hệ thống: "Lần này Tần Cửu Chiêu là ai? Mạnh tam gia hay là Cố Bạch Thu?"
Hệ thống: "Chuyện này ta cũng không thể nào xác định được, dù sao tới lúc đó ai yêu ngươi thì chính là hắn.
"
Đỗ Cửu: "Vậy lỡ đâu cả hai đều yêu ta thì sao?
Hệ thống lạnh nhạt: "Xin lỗi, Hệ thống đây không cung cấp hào quang Tom Sue.
"
Đang nói thì cửa bị đẩy ra, một bóng người cao lớn bước vào, tầm mắt Đỗ Cửu không dừng trên mặt đối phương mà bị khí thế của người kia ép xuống, vốn ôm lửa giận muốn tới thị uy cũng lập tức xìu xuống, không tự chủ được mà thẳng lưng lên.
Đợi tới khi nhìn rõ được mặt người kia, ngây ngẩn cả người thất thanh gọi: "Anh?"
Quá giống, thật sự quá giống với anh trai trong trí nhớ y, trừ việc hơi trưởng thành hơn thì mặt mũi hoàn toàn giống nhau, tựa anh anh trai lại lần nữa sống sờ sờ đứng trước mặt y.
Mạnh tam gia liếc mắt đánh giá y, dường như nghĩ tới chuyện gì, giảm bớt khí thế ngồi xuống đối diện gật đầu cùng y, nho nhã lịch sự, hoàn toàn không giống như một lão đại: "Cậu là em trai Bạch Thu à? Tìm tôi có việc gì?"
Đỗ Cửu nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt, giọng nói hơi run: "Anh có quen Cơ Thành không?"
Mạnh tam gia khẽ nhíu mày: "Cậu muốn nói gì vậy?"
Không phải, không phải là anh trai.
Đỗ Cửu bình tĩnh lại, tuy rằng mặt mũi giống nhau nhưng không phải anh trai, cũng vì vậy mà chợt ngộ ra, khó trách anh Cố sẽ qua lại với người này, rõ ràng anh ấy xem người này là anh trai y!
Trong lòng tức thì vừa vui vừa buồn.
Vui vì anh Cố cơ bản chỉ nhìn vào mặt người này, buồn vì anh Cố vậy mà vẫn còn yêu anh trai.
Y âm thầm hít sâu một hơi, cố gắng khiến bản thân trông có khí thế: "Tôi tên Cơ Tiểu Cửu, là người sống cùng với anh Cố.
" Còn cố ý nhấn mạnh ba từ người sống chung.
"Nên?" Mạnh tam gia không hề lung lay, đưa tay tự rót một ly trà, còn tiện tay rót cho Đỗ Cửu một ly.
"Cảm ơn.
" Đỗ Cửu nhận lấy theo phản xạ, cầm tới tay mới kịp nhận ra không đúng, lập tức rầm một cái nện lại lên bàn, nét mặt kiêu căng, mắt mang khiêu khích, "Hôm nay tôi tới đây là muốn nói cho anh biết anh Cố là của tôi, anh đừng mơ cướp được anh ấy từ trong tay tôi! Cơ bản anh ấy không thích anh!"
Mạnh tam gia nhíu mày nhìn vết nước sánh ra: "Là anh Cố của cậu bảo cậu tới nói với tôi?"
Đỗ Cửu chột dạ chớp mắt một cái, lần nữa nện mạnh cái ly xuống khiến mình tăng thêm khí thế: "Đúng, là vậy, chính anh Cố bảo tôi tới nói, anh ấy cơ bản không thích anh, anh đừng mơ mộng hão huyền nữa!"
Mạnh tam gia đột nhiên sầm mặt xuống, liếc mắt nhìn sang: "Lau sạch.
"
Đỗ Cửu vừa bị hắn nhìn theo phản xạ có điều kiện rút hai tờ giấy ăn đi lau nước trà bắn ra, đợi tới lúc vò giấy thành một cục mới kịp tỉnh lại, bản thân sao phải nghe lời hắn chứ, lập tức ném sang một bên vỗ bàn cái rầm, đứng lên: "Tôi, tôi! " Mình định nói gì vậy, à đúng rồi!
"Tôi nói cho anh biết, người anh Cố thích vốn không phải anh mà là anh trai tôi! Vì anh có vẻ ngoài giống anh trai tôi nên anh ấy mới nhìn anh nhiều một chút, anh trai tôi là người đàng hoàng, anh cơ bản không thể sánh bằng, nếu không tin anh có thể đi điều tra thử xem, không phải anh có tiền có thế sao, tra thử một chút sẽ biết ngay.
"
"Nếu cậu ấy thích anh trai cậu thì liên quan gì tới cậu chứ?" Mạnh tam gia chán ghét nhìn khăn giấy bị ném trên bàn, rút một tờ mới bọc lấy cái kia ném vào thùng rác, "Cậu lấy lập trường gì nói chuyện này với tôi?"
"Cố Bạch Thu không biết ý đồ của cậu đúng chứ?" Hắn đưa tay nhúng nhúng chén trà tựa như đang khử trùng, "Cậu nói xem, nếu cậu ta biết đứa nhỏ mình coi là em trai nuôi lớn có loại ý đồ này với mình thì sẽ nghĩ sao?"
Đỗ Cửu lập tức thua trận, mặt đỏ phừng cứng giọng đáp: "Dù sao thì anh ấy cũng sẽ không thích anh, anh ấy chỉ coi anh là thế thân của anh trai tôi thôi, sau này anh tránh xa anh ấy ra một chút! Nếu còn để tôi nhìn thấy anh đi tìm anh ấy thì tôi sẽ lập tức! lập tức! "
"Lập tức làm gì?" Mạnh tam gia dù trong lòng có thế nào thì ngoài mặt vẫn ung dung nhìn y, tựa như đang xem một kẻ thấp kém đang diễn trò hề.
Hắn mất kiên nhẫn đứng dậy, ánh mắt lạnh căm: "Nể mặt Cố Bạch Thu chuyện hôm nay tôi không chấp, sau này đừng để tôi nhìn thấy mặt cậu nữa.
"
Đỗ Cửu: "Xem ra hắn không phải Tần Cửu Chiêu.
" Tần Cửu Chiêu cho dù không có ký ức thì cũng sẽ không đối xử thế này với y, nhớ trước đây ngay lần đầu Quỷ Vương nhìn thấy y đã lập tức quấn lấy.
Nhớ tới Quỷ Vương, y lại im lặng hai giây.
Hệ thống: "Vậy là Cố Bạch Thu ư?"
Đỗ Cửu nói mấy câu châm chọc xong vội rời khỏi quán trà trở về nhà.
Cố Bạch Thu đang nấu cơm, thấy y vào cửa mới bước ra từ nhà bếp chào y, trên mặt mang theo nụ cười dịu dàng.
"Về rồi à, nhanh rửa tay ăn cơm.
"
Đỗ Cửu nhìn tạp dề hoa trên hông anh mà khựng lại hai giây: "Ta cảm thấy có khi cả hai đều không phải.
"
Tưởng tượng thử dáng vẻ Tần Cửu Chiêu mặc tạp dề rửa tay nấu canh, y không nhịn được rùng mình một cái.
Hệ thống cũng rơi vào mơ hồ im lặng.
.