TÔI CÙNG NHÀ GIÀU SỐ MỘT TRÓI TƠ HỒNG



Edit: sarang093
Beta: Ốc quế sầu riêng
Ngón tay của Trình Lê trắng tinh, không còn thấy bóng dáng của vòng tròn đỏ.


Kỳ Thức theo bản năng nhìn thoáng qua tay mình, sợi Sương Sớm Nhân Duyên quả thực đã biến mất.

Trình Lê vui mừng: "Đúng như lời anh nói, sau vài tiếng thì sợi tơ hồng này sẽ biến mất!"
Trình Lê ngẩng đầu lên nhìn Kỳ Thức, nói với anh với giọng điệu quan tâm bệnh nhân, hỏi rất chi là thân thiết: "Kỳ Thức, có phải bây giờ anh cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều đúng không?"
Kỳ Thức nhìn cô không lên tiếng, vẫn đang duy trì tư thế: một tay nâng cằm Trình Lê, tay còn lại nắm lấy cánh tay cô.

Qua nửa ngày, Kỳ Thức mới trả lời: "Đã tỉnh táo hơn nhiều.

"

Trình Lê vừa mới thở phào nhẹ nhõm, liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Kỳ Thức đột nhiên tới gần.

Đôi môi mỏng của anh đè nặng lên cánh môi của Trình Lê.

Dừng lại vài giây, còn nhấp một chút rồi mới buông Trình Lê ra.

Trình Lê bị động tác của anh dọa sợ, sau khi lấy lại tinh thần, cô tức điên người.

"Tơ hồng đã biến mất! Anh lại! Anh lại còn dám làm thế!!"

Kỳ Thức đã sớm xoay người trở lại vị trí của mình, nhàn nhã ngồi xuống, mở văn kiện trên bàn ra, vẻ mặt như kiểu "tôi không quan tâm, tôi không biết".

"Đây gọi là tên đã lên dây, không thể không bắn.

**Uống rượu còn có hậu kình phía trên, sao có thể nói dừng là dừng chứ?"
**Emm không hiểu cụm này nên để nguyên convert TvT, nhờ mn chỉ giáo ạ >.


Bình luận

Truyện đang đọc