Mười phút sau, trong đồn công an.
Những câu hỏi giống hệt ban chiều, khi công an phụ trách lấy lời khai nghe câu trả lời là bói ra của Thời Nhất, anh ta không thể không giáo dục cô bằng lời nói, đồng thời cũng yêu cầu cô đừng suốt ngày mê tín dị đoan.
Thấy bọn họ không tin, Thời Nhất không khỏi mím môi dưới, nhưng cô cũng không quá để tâm.
Nhân gian bây giờ không phải thời đại đỉnh cao của huyền học như một nghìn năm trăm năm trước nữa, bọn họ chỉ tin vào khoa học gì đó thôi.
Thời Nhất không hiểu cho lắm, cho nên cô lựa chọn giữ im lặng.
Công an vốn cảm thấy câu trả lời "bói ra có đám buôn lậu" của cô đã đủ thái quá rồi, không ngờ rằng chuyện kì quái hơn còn ở phía sau.
Nhóm bốn kẻ buôn lậu kia liên tục nói rằng bọn họ gặp phải chuyện kì quái, thế nhưng lại sống chết không chịu thừa nhận hành vi phạm tội của mình.
Cuối cùng, khi cảnh sát tìm thấy thuốc mê trên xe bọn họ và đoạn phim trích từ camera hành trình trên xe Thanh Thanh, bọn họ mới không thể chối cãi được nữa.
Lúc này, họ mới chậm rãi khai nhận sự thật.
Sau khi Thanh Thanh xem đoạn phim trích từ camera hành trình trên xe mình, cả người cô ấy không khỏi lo sợ.
Chỉ thấy lúc khoảng mười một giờ, một người đàn ông và một người phụ nữ xuống xe, bọn họ giả vờ là vợ chồng.
Bọn họ chỉ trỏ đánh giá xe Thanh Thanh từ trong ra ngoài, sau đó gọi hai người đàn ông còn lại trên xe xuống, cả đám người bàn bạc, mưu đồ hồi lâu.
Sau đó hai người đàn ông một trái một phải, rời khỏi phạm vi ghi hình của camera hành trình.
Sau đó, người ta chỉ thấy người phụ nữ kia đứng trước xe của bà ta, chỉ huy người đàn ông đang lái xe lùi lại, tạo hiện trường giả rằng đuôi xe của bọn họ quệt trúng xe của Thanh Thanh.
Xanh Xanh thấy mà cả người rét run, trong lòng cô ấy không ngừng cảm thấy may mắn vì mình đã vào xem Thời Nhất phát sóng trực tiếp, may mắn vì mình đã nhờ Thời Nhất bói cho một quẻ.
Nếu không, cô ấy không biết lúc này mình đã bị nhóm buôn người này đưa đến chỗ nào rồi.
Cô ấy và Thời Nhất phối hợp lấy lời khai với công an, lúc rời khỏi đồn, đồng hồ đã chỉ hơn mười hai giờ.
"Đại sư, cô đi đâu? Tôi đưa cô đi.
"Thời Nhất lắc đầu: "Không cần đâu.
"Ban nãy cô nhìn thấy cạnh đồn công an có ngân hàng, sáng mai cô phải đến ngân hàng đăng ký một tài khoản.
Đợi lấy được thẻ, là cô có thể rút số tiền kiếm được từ việc phát sóng trực tiếp rồi.
Hơn nữa, nếu có thẻ ngân hàng, cô cũng có thể cất tiền vào đó giống sĩ quan Lâm, về sau đi đâu cũng chỉ cần mang theo điện thoại di động thôi.
Thanh Thanh vội lấy điện thoại của mình ra: "Đại sư, chúng ta kết bạn Wechat đi.
Giá bắt đám buôn người ban nãy hết bao nhiêu, tôi chuyển cho cô?""Tiền thì không cần, Wechat của tôi vẫn chưa liên kết với tài khoản ngân hàng.
Vả lại, cô là khách hàng đầu tiên của tôi, những chuyện kia, cứ coi như dịch vụ khuyến mãi đặc biệt của tôi dành cho cô đi.
"Thời Nhất lấy điện thoại ra kết bạn với cô ấy, Thanh Thanh là khách hàng đầu tiên của cô, cô phục vụ hết sức tận tình.
"Sao thế được chứ, mạng tôi cũng nhờ có cô cứu về, cô còn giúp tôi vạch trần bộ mặt thật của tên cặn bã kia, sao có thể chỉ trả cô một ngàn rưỡi được cơ chứ? Vậy chờ sau khi Wechat của cô liên kết với tài khoản ngân hàng, tôi trả cô sau vậy.
".