TÔI LÀ MỘT CON CUA

Trong giây phút ngắn ngủi ấy, tôi đã trải qua tâm lý phức tạp từ hoài nghi, cáu kỉnh kích động, phát tiết, nghĩ về kiếp cua đến chấp nhận thực tại, thẳng thắng đón nhận sinh tử.

Cua có thể bị giết nhưng không thể bị làm nhục, cua nhỏ ta đây chết cũng phải chết toàn thây!

Muốn ăn chụy? Không dễ vậy đâu!

Thế là tôi quyết định chống trả, tận dụng lợi thế, múa càng nhanh chóng – chuẩn xác – tàn nhẫn kẹp vào ngón tay anh ta!

Không phải tôi nổ, nhưng với sức lực của mình, cái càng càng kẹp vào thì ngón tay anh ta càng bị xước…

Thôi được rồi, không nổ nữa.

Không ngoài dự liệu, anh đẹp trai đã đè tôi lại chỉ bằng một ngón tay.

“Có bản lĩnh ha, còn muốn đánh lén tao à?” Anh đẹp trai nói thôi còn lấy củ cà rốt chọc chọc tôi.

Tôi giận dữ quay mặt đi không thèm nhìn anh ta, hai càng còn tàn bạo kẹp lại củ cà rốt.

Anh dám chọc tôi! Tôi kẹp chết anh!

Chẳng mấy chốc, củ cà rốt đã được tôi cắt thành từng khúc.

Anh đẹp trai cầm nửa đầu củ cà rốt còn lại, nhìn tôi rồi lại nhìn củ cải đường thái trên thớt lâm vào trầm tư.

Rồi sau cách anh ta nhìn tôi dần dần trở nên bí ẩn.

Tôi rùng mình, cảnh giác nhìn anh ta.

Giây tiếp theo, anh đẹp trai quay lại rút một cọng hành lá, chọc vào cái càng của tôi rồi cười.

“Thương lượng một chút, mày phụ trách cắt hành lá?”

“Cắt được thì trưa nay ăn củ cải xào hành, không cắt được thì ăn củ cải xào cua.”

Khá lắm, mới nghe thôi tôi đã muốn bốc khói rồi.

Đe dọa chụy?

Cua nhỏ chụy đây là loại nhát gan sợ chết hay sao?

Tuyệt đối không phải!!!

Nhưng mà có sao nói đó, cái món củ cải xào hành lá trưa nay ấy à, mùi vị cũng không tệ.

Kể từ hôm đó, anh đẹp trai dường như đã khám phá ra một thế giới mới, mỗi ngày đều nghĩ cách phát triển năng lực của tôi.

Zí dụ như cứ đến giờ ăn, anh ta sẽ tóm tôi vào bếp.

Kết quả, tôi ngày càng thuần thục các kỹ năng dao kéo.

Mới đầu chỉ là cắt tỏi, gừng, hành, sau này lại mở rộng sang các lĩnh vực kinh doanh khác như cắt dưa chuột làm salad, cắt băng keo mấy hộp giao hàng, tháo nút chai.

Hai cái càng của tôi mỗi ngày đều phải làm việc hết công suất, mệt mỏi quá chừng, nâng không nổi nữa.

Ấy thế mà anh đẹp trai vẫn không biết chán cứ vui vẻ giúp tôi phát triển công việc kinh doanh mới.

Lại zí dụ như bây giờ, anh ta hất hất mái tóc dài của mình, nhìn tôi với đôi mắt lóe sáng, sau đó chớp đôi mi dài nói: “Cua nhỏ, anh tin em có thể”.

TÔI: ……

Khá lắm, bóc lột kiểu này mấy tư bản khác thấy cũng rớt nước mắt.

Dưới sự vắt kiệt từng ngày của anh đẹp trai, hai cái càng nhỏ xíu của tôi ngày càng gầy đi.

Cuối cùng một ngày, lúc bị anh ta yêu cầu cắt hành, tôi chịu không nổi nữa!

Mẹ nhà anh, anh có biết cắt hành cay mắt lắm không hả!

Nhìn củ hành to to lại nhìn cái càng nho nhỏ của mình, tôi càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng tủi thân.

Tôi chỉ là một bé cua tự do tự tại thôi mà, dựa vào đâu mà mỗi ngày đều phải làm việc cho anh!

Trả lại tự do cho tôi!

Dường như anh đẹp trai đã nghe được tiếng lòng của tôi, miệng ngậm một mẩu bánh mì đi vào bếp.

Anh ta liếc nhìn tôi một cái rồi xé một mẩu bánh mì, thản nhiên nhét nó vào người tôi.

“Ăn thử đi, vị mới đấy, anh đây thích ăn lắm. Nếu em cũng thích thì ra kéo đi, mỗi ngày anh mua thêm cho em. ”

Tôi nâng cái càng của mình lên, nghiên cứu nó.

Anh đẹp trai vỗ nhẹ vào mai của tôi cười “Quả nhiên, anh biết em cũng thích mà.”

TÔI: ……

Nói thừa, bộ chụy còn lựa chọn nào khác sao!

“Ấy chà, sao hành tây lại rơi xuống rồi?” Anh đẹp trai cúi người nhặt củ hành, đột nhiên nheo mắt dò xét nhìn tôi “Lẽ nào là vì cua không muốn làm sao? ”

Tôi cân nhắc giữa sự tự do với bánh mì, cuối cùng vẫn là nhẫn nhục chịu khó chăm chỉ bóc hành tây.

Cua nhỏ không bao giờ chịu làm nô lệ, trừ phi, được bao ăn bao ở.

Tôi là một em cua nhỏ dựa vào sự chăm chỉ và hai càng để tạo ra một cuộc sống tốt đẹp hơn cho chính mình.

Kể từ ngày bắt đầu làm việc cho anh đẹp trai, địa vị của tôi đã trực tiếp thăng hạng, từ pet dự bị thành pet yêu thích nhất của anh ta, thậm chí cái bể kính còn được anh ta chuyển từ phòng khách vào phòng ngủ.

Đối với chuyện này tôi chỉ có một vấn đề muốn hỏi.

Ngắm mỹ nam cởi đồ tại chỗ có phải là thứ mà tôi có thể xem mà không cần tốn tiền đúng hông?

Kể từ ngày được chuyển vào phòng ngủ của anh đẹp trai, tôi phát hiện quễ vịt không thích tôi cho lắm, cứ rảnh rỗi là nó liền chạy vào tìm tôi quánh lộn.

Do một loạt các yếu tố không thể kiểm soát như nhiệt độ nước, gió, từ trường, trọng lực, cơ học lượng tử lẫn hố đen vũ trụ, sức mạnh của tôi đã bị ảnh hưởng rất nhiều, khiến tôi lúc nào cũng bại trận, lúc nào cũng đơn phương bị đánh đập

Vậy nên hiển nhiên, không phải tôi đánh không lại quễ vịt.

Tuyệt đối không phải!

Mỗi lần quánh nhau với quễ vịt, anh đẹp trai luôn kịp thời xuất hiện, lôi nó đi.

Quễ vịt dĩ nhiên mười phần không tình nguyện, ôm hận trong lòng.

Mỗi lần bị anh đẹp trai lôi ra khỏi phòng ngủ, nó lại nghiêng đầu nhìn tôi chăm chăm.

Tôi có thể nhìn thấy một dòng chữ hiện lên trong đôi mắt đen như hạt đậu xanh của nó: tao nhất định sẽ trở lại!

Quả nhiên, đúng như dự đoán, tối hôm đó quễ vịt lại cạp cạp vào đánh nhau với tôi.

Chân trước vừa thấy anh đẹp trai cởi áo bước vào phòng tắm, chân sau đã thấy quễ vịt lén lén lút lút thò đầu đẩy cửa nhìn vào.

Nó nhìn trái nhìn phải, phát hiện anh đẹp trai không có trong này liền lao về phía bể kính của tôi.

Sau đó, hai đứa lao vào cuộc chiến.

Trong trận chiến khốc liệt này, tôi đã dùng càng kẹp chặt lấy mỏ vịt của nó, ngay khi nó lắc đầu ngọ nguậy, tôi thậm chí còn dùng cả cơ thể cua của mình lăn xả lao tới như một chiếc xe tăng.

Sàn nhà có trải một lớp thảm nên bể kính rơi xuống không phát ra tiếng động. Có điều tôi đã bị văng ra xa một chút, cả người lật ngửa.

Quễ vịt vung cánh, phấn khích đuổi theo tôi.

Tôi bò dậy bỏ chạy.

Mặc dù tám chân của tôi vượt trội về số lượng, nhưng tôi vẫn không thể chịu đựng được vì hai chân của nó dài hơn của tôi, cái này còn ưu thế hơn!

Kết quả vừa chạy được hai bước quễ vịt đã cắn được tôi, cứ thế chúng tôi lại bắt đầu một vòng quấn quít mới.

Bình luận

Truyện đang đọc