TÔI YÊU CHỊ THÌ CÓ SAO CHỨ


Kết thúc chuyến đi mặt mày ai nấy đều căng thẳng, Châu Ánh Vĩ ngồi một mình phía trước dường như đã ngủ ngay khi lên xe, cậu vận động khá nhiều ban nãy chắc cơ thể mõi mệt lắm và một bên má không biết đã bớt sưng chưa
Châu Mãn Kì không thể nhắm mắt tại nguyện, cô kéo một bên rèm mở cửa sổ đón lấy không khí hít thở, Băng Thiệu Huy bên cạnh hiện tại chưa dám hỏi han cô có ổn không, đợi thêm một lát khi mây đen đi qua và bầu trời xanh nhạt trở lại sẽ là lúc anh cất tiếng
"Cậu hôm nay có công rất lớn đấy" Không đợi anh mở lời, Châu Mãn Kì tâm hồn yên tĩnh từ lâu xoay người về phía anh mỉm cười nhẹ
Băng Thiệu Huy khó nhằn kéo tay Châu Mãn Kì từ phía cửa sổ vào tấm ngực rộng, nhíu mày :"Là tôi đã tố cáo chuyện mẹ kế ?"
Châu Mãn Kì gật đầu liên tiếp làm sống mũi anh nở rộ, vùi đầu lên bờ vai nhỏ nhắn của Châu Mãn Kì, anh nhỏng nhẽo :"Đền ơn đáp nghĩa đi"
Cô biết ngay mà, cái thể loại này mới khen tí thôi là đã vỗ ngực xưng tên rồi, một Châu Ánh Vĩ là đã quá đủ giờ còn thêm ông cụ non Băng Thiệu Huy khiến cô muốn ngất đi vì quá mệt

"Chị ngáo ngơ dựa vai tôi ngủ này"
Đột nhiên Băng Thiệu Huy không còn chọc cô giận lẫy nữa, khẽ hích vai Châu Mãn Kì dùng tay áp sát vòm đầu cô lên bờ vai rộng, giọng điệu ấm áp vô bờ làm Châu Mãn Kì cảm thấy hành động đó, âm thanh đó chỉ dành riêng cho bản thân
Khẽ nhắm mắt quên đi muộn phiền
Từ từ
Từ từ
Từ từ Châu Mãn Kì đắm chìm trong giấc mộng
! ----------------!
Chợp mắt đến khi tỉnh dậy đã là nhà, Châu Mãn Kì không khỏi đăm chiêu vì bản thân thực sự có lỗi ngủ quên trên bờ vai Băng Thiệu Huy gần hai tiếng đồng hồ chắc chắn anh không tránh được ê buốt nặng nề diễn ra trong suốt quá trình Mãn Kì tựa vai, thế mà đến cả than vãn cũng không thốt ra một lời
Sợ Châu Mãn Kì cảm thấy lo lắng chột dạ , Băng Thiệu Huy chốt một câu sau đó đỡ cô ra ngoài :"Đã là một cặp chị ngáo ngơ còn khách sáo với tôi cơ à ?"
Châu Mãn Kì mặt đỏ ửng dự tính đào hang rồi chui đầu vào đó cho đỡ quê, con người tính tình thật là đanh đá và chua ngoa cớ sao cô lại dính vào lưới tình yêu của anh vậy chứ
Tối đến Băng Thiệu Huy ăn cơm cùng gia đình sau nhiều ngày vắng mặt, bố mẹ anh tự mở lớp hướng nghiệp cho anh tại nhà, phương án đầu tiên là kế thừa khối tài sản kếch sù hoặc chọn phương án hai khởi nghiệp miễn sao đủ ăn đủ mặc, Thiệu Huy nghe chuyện chỉ lặng lẽ ngồi ăn một góc

Anh thứ Thập Toàn thấy vậy vờ chê cười Băng Thiệu Huy một đoạn :"Thằng nhóc này đúng là chưa có suy nghĩ chính chắn"
Đúng như dự đoán Băng Thiệu Huy cảm nhận như có một luồng khinh thường nào vô tình nhắm đến anh, vốn dĩ ai ai trong Băng thị miễn là có cùng dòng máu đều rất hay "nhột" với mấy chuyện dù không liên quan đến mình nhưng vẫn ngứa ngáy tay chân, hãy nhìn anh như một ví dụ chứng minh
Phu nhân Băng và chồng đang rất tâm huyết chỉ đạo thì ranh con trời đánh nhà mình và thằng con thứ cho ăn học tính tình kiêu căng lôi nhau ra phòng khách oanh liệt đấm đá
"Đi thì không sao chứ về là có chuyện" Phu nhân Băng thở dài chống cằm chán nản, cơm bây giờ đối với bà nuốt cũng không trôi.

Chủ tịch Băng chẹp miệng, so với việc nhận được hàng trăm cuộc gọi trong một ngày thế vẫn nhẹ hơn là ngày nào hai thằng con ngang ngược do ông tạo ra đều đánh nhau
Anh cả nhà họ Băng tính cách trầm lặng do tầng suất công việc khá nặng, chức danh trong công ti là Tổng Giám Đốc thế nên đã hay im giờ còn im bặt.


Gặp phải chị dâu lớn nên bây giờ mới chịu bạo dạng ra một chút, chỉ một chút thôi
Anh thứ thì học hành cực tốt, là học bá Hiên Lâu và có chỉ số IQ vượt mặt đồng môn cùng bằng cấp khác và với tính cách đẩy đà thường xuyên "khịa" em út trong nhà thì cũng phần nào cho hay ông anh thứ này nhiều chuyện hơn anh cả một mặt
Em út thì khác một trời một vực với anh thứ, có một chút trầm lặng như anh cả nhưng tính tình ngang ngược chẳng giống một ai, tài ăn nói khô khốc khiến nhiều người mất lòng tuy vậy khuôn mặt điển trai lại ăn đứt được chỉ số phần trăm, hạn chế lớn nhất chính là tiêu xài hoang phí
Vợ chồng Băng thị vốn đã đau đầu về cách ăn chơi của cậu út quá vô lo vô nghĩ cho đến khi Châu Mãn Kì xuất hiện nó đã biến mất không dấu vết, ranh con hằng ngày chẳng còn lái Roll Royce hay BMW rong ruổi chơi bời thậm chí còn thăng hạng chiễm chệ nằm vùng thứ hai toàn trường khiến họ trở tay không kịp
Hai người họ đều toàn tâm toàn ý với những đóng góp của Châu Mãn Kì gây dựng, chờ ngày cô sáp nhập vào hộ gia đình của họ sớm là chuyện thường như ăn cơm bữa.


Bình luận

Truyện đang đọc