TỔNG GIÁM ĐỐC KHÔNG THỂ XA TÔI SAO


Nhà trường đã ký giấy xác nhận cho sinh viên đi thực tập.

Cầm theo tờ giấy trong tay.

Hôm nay Tuấn Minh đi đến công ty, anh bị choáng ngợp bởi sự quy mô của nơi này - trụ sở chính của tập đoàn phân phối ô tô Dương Gia Phát.
‘Nó hoành tráng hơn những gì mình đã xem trên tivi nhiều.’
Những sinh viên khác cũng đã có mặt ở sảnh công ty.

Họ đến trước anh mười mấy phút.

Tất cả đang trò chuyện với nhau trong khi chờ người quản lý đến.
Tuấn Minh bước vào, anh vừa hào hứng vừa thấy lạ lẫm, nhìn mọi vật xung quanh.
Những nhân viên bận rộn đi qua lại đầy thu hút.

Áo sơ mi trắng quần tây, giày da đen bóng với nam.

Còn các nhân viên nữ là đồng phục sơ mi hồng kết hợp với váy bút chì cao hơn gối năm phân, ôm sát người để lộ ra đôi chân xinh đẹp, trắng phau.
Phong thái của những nhân viên ở đây thật khiến người khác phải chú ý.

Gương mặt ai cũng tươi, rạng rỡ và cư xử đầy thân thiện.
***
“Nhìn xem cách họ bận rộn kìa, nơi này rất đáng để làm việc, đúng là công ty lớn có khác ha?”
“Đúng đúng, tôi đã ước mở vô công ty này làm từ lâu lắm rồi.

May mà buổi kiểm tra hôm trước cũng đậu, thật tốt quá rồi.”
“Hôm đó tôi tới thì thấy quá trời người luôn, lúc đó tôi muốn bỏ cuộc rồi.

Làm gì mà năm nay nhiều người cùng đăng ký vào đây thực tập quá nhỉ?”
“Này, hai cậu biết không? Tôi vừa hỏi thăm một anh làm trong ban tổ chức.

Hôm đó có tất cả 1.059 người đến thi đấy, tôi nghe mà hết cả hồn.”
“Thật thế á? Không ngờ thực tập thôi mà tỉ lệ chọi cũng ghê thiệt.”
“Biết sao được, đây là công ty lớn mà.

Dù sao chúng ta cũng may mắn qua ải đầu tiên rồi.


Ba tháng tới đây không biết sẽ phải đối mặt với chuyện gì nữa.”
“Ôi, nghe mà sợ ghê.

Hi vọng sẽ sống sót.

Nghe nói mấy khóa trước có người đã trở thành nhân viên chính thức sau khi thực tập xong luôn đó.

Tôi cũng muốn quá đi.”
Tiếng xì xầm to nhỏ của những người xung quanh làm Tuấn Minh quan tâm, gật gù đồng ý.

Anh tiến lại làm quen rồi nhập hội tán gẫu cùng mọi người.
Tiếng cười nói còn chưa dứt thì từ xa thang máy mở ra.

Hai người - một nam một nữ tiến đến, phong thái tự tin đầy thu hút.
***
Các nhân viên quản lý sắp xếp đội hình, họ ra hiệu cho các sin viên đứng thành 4 hàng ngang.

Tất cả đều răm rắp làm theo.
Sau khi mọi thứ ổn định thì vị quản lý nữ nghiêm giọng, lên tiếng.

- “Chúc mừng các bạn đã vượt qua bài khảo sát của công ty.

Năm nay công ty chúng tôi tiếp nhận 40 trong số hơn 1000 người đã đăng ký vào đây thực tập.
Các bạn đã cho thấy được khả năng nổi bật của mình so với những người khác.

Hi vọng rằng các bạn sẽ tiếp tục phát huy, làm việc hết sức mình trong thời gian tới.
Chào mừng các bạn đến với công ty Phân phối ô tô Dương Gia Phát.

Tôi là Minh Ánh, người sẽ trực tiếp làm việc và phụ trách lo cho các bạn trong suốt chuyến thực tập ở công ty.
(Minh Ánh đã tròn 30 tuổi, chưa chồng chưa con, tính cách ngay thẳng, làm việc công tư phân minh, rất ghét nịnh bợ.

Đã có kinh nghiệm trong sắp xếp quản lý thực tập sinh trong 7 năm.)
Các bạn sẽ có ba tháng thực tập tại đây.

Trong thời gian này các bạn được xem như là một nhân viên của công ty, được cấp thẻ và lãnh lương theo quy định dành cho thực tập sinh.


Làm việc hiệu quả sẽ được khen thưởng, còn làm trái quy định thì sẽ có biện pháp xử phạt riêng.
Theo nguyện vọng mà các bạn điền trong đơn đăng ký, chúng tôi sẽ chuyển các bạn đến làm việc ở các vị trí mà các bạn mong muốn.
Lát nữa trợ lý của tôi là Trần Nam sẽ phổ biến nội quy công ty và quy định của các phòng ban cho các bạn.

Sau khi nhận thẻ đeo thì cậu ấy sẽ hướng dẫn và bàn giao các bạn đến cho những trưởng phòng phụ trách nơi các bạn sẽ làm việc trong ba tháng tới.
Nếu có khó khăn gì thì cứ liên hệ trực tiếp đến tôi hay Trần Nam.

Chúc các bạn có một kỳ thực tập trọn vẹn.” - Nói xong, Minh Ánh giao phần việc còn lại cho Trần Nam.
(Trần Nam là trợ lý của Minh Ánh tròn 3 năm.

Năm nay anh 27 tuổi, gương mặt thanh tú, ưa nhìn.

Tính tình hoạt bát, tốt bụng và thân thiện.

Đây là lần thứ ba anh cùng quản lý của mình tiếp nhận thực tập sinh.

Anh luôn nỗ lực quan tâm cũng như hỗ trợ hết mình cho các bạn sinh viên.

Với các sinh viên khóa trước, trong mắt họ, anh như một người anh trai cả trong gia đình vậy.)
Trần Nam vui vẻ tiến ba bước đi ra giữa hàng.

Anh quan sát một lượt tất cả mọi người rồi mỉm cười với họ.

- “Xin chào các bạn, cứ gọi anh là Trần Nam nhé.

Hi vọng các bạn sẽ phối hợp để chúng ta cùng hoàn thành tốt nhiệm vụ trong ba tháng sắp tới.” - Anh cầm theo một xấp đầy card visit và thẻ đeo, lần lượt đến phát cho mọi người.
***
Sau hơn nửa tiếng phát thẻ, làm quen, đọc nội quy công ty.

Trần Nam tiến hành phân chia người theo các ban khác nhau và đưa họ đến gặp các trưởng phòng.
Tuấn Minh cùng nhóm 6 người khác là nhóm cuối cùng.

Trần Nam đưa họ đến phòng marketing.

Cả 7 thực tập sinh đứng trước cửa phòng.

Trần Nam quay lại dặn dò mọi người một chút.

- “Chị Bình Lương là trưởng phòng marketing của công ty.

Công việc rất áp lực nên đôi lúc chị ấy hơi nóng tính.

Chỉ cần các bạn làm tốt công việc của mình thì chị ấy sẽ không làm gì các bạn đâu.
À quên, mặc dù năm nay 47 tuổi nhưng chị ấy rất thích được gọi bằng chị.

Nhắc lại là gọi bằng chị nhé, nếu không anh không đảm bảo các bạn “an toàn” đâu.” - Trần Nam mỉm cười nguy hiểm, anh vỗ vỗ vai mọi người để giúp họ bớt căng thẳng nhưng không ngờ ai nấy đều nghiêm mặt hơn.
Các thực tập sinh liên tục gật đầu.

- “Tụi em hiểu rồi, cảm ơn anh nhiều ạ.”
“Ok, chúc tụi em may mắn.

Giờ mình vào thôi.” - Trần Nam đưa tay gõ cửa vài cái.
Một giọng nói nghiêm nghị từ bên trong truyền ra.

- “Vào đi.”
“Chào chị Bình Lương, em dẫn các bạn thực tập sinh đến rồi.

Năm nay có 7 người, mong chị giúp đỡ các bạn ấy ạ.”
Vị Trưởng phòng kinh doanh tay đang lật sắp tài liệu thì ngưng lại chút để nhìn mặt 7 người mới.
“Ừ, năm nay có đông thế à? Nhớ năm ngoái chỉ có hai người.”
“Em cũng bất ngờ lắm.

Các bạn ấy nói mình rất muốn vào đây làm.

Mong chị hỗ trợ các bạn ấy nhé.”
Chị Bình Lương đứng lên, đến trước mặt mọi người.

- “Xin chào, tôi là trưởng phòng marketing của công ty.

Chắc các bạn cũng nghe cậu Trần Nam giới thiệu sơ về tôi rồi chứ?”
“Nghe rồi ạ.” - Tất cả đồng thanh.
“Được, không vòng vo nữa.

Vào đây làm các bạn phải tuân thủ quy định của công ty và đặc biệt ở phòng này cũng có nội quy riêng.


Chỉ cần các bạn không phạm phải thì chắc chắn những tháng ở đây sẽ rất thoải mái.
Các bạn sẽ được chia về các tổ khác nhau của phòng.

Tất cả sẽ làm việc theo phân công của tôi và mỗi cuối tuần họp một lần để báo cáo tiến độ công việc.
Người quản lý các bạn sẽ là trợ lý của tôi - Anh Thư.

Có vấn đề gì phát sinh trong thời gian tới các bạn cứ làm việc với cô ấy.
Tôi sẽ là người cho điểm cuối kỳ thực tập của các bạn.

Vì vậy những gì các bạn thể hiện sẽ quyết định điểm số của các bạn.

Tôi nói trước để các bạn chuẩn bị tinh thần và coi cân nhắc cho kỹ có muốn chuyển ban khác hay không?”
Nghe xong câu này, trong lòng các thực tập sinh mắt đầu có chút “rén” nhưng không ai muốn chuyển cả.
***
(Trợ lý Anh Thư năm nay 28 tuổi, đã làm trong công ty được hơn ba năm.

Cô là một trong những thực tập sinh đời đầu, sau khi hoàn thành kỳ thực tập cô liền được chấp nhận trở thành nhân viên chính thức.

Cô học cùng trường, là đàn chị của những thực tập sinh năm nay.)
“Em dẫn mấy bạn ra ngoài để không làm phiền chị nha.” - Anh Thu nhẹ nhàng nói đến.

Mọi người hào hứng đi ra bên ngoài.
Tuấn Minh nhìn thấy văn phòng marketing liền hoang mang.

Cả một chiếc kệ cao 10 mét rộng 8 mét chứa đầy những tài liệu, giấy tờ.

Không chỉ có một chiếc mà trong phòng có tới 3 cái kệ như vậy.
Chưa hết, văn phòng marketing có lẽ là phòng được ưu ái nhiều nhất.

Bàn làm việc ai cũng dài, cũng rộng nhưng không phải để ngồi cho thoải mái mà là để đựng được nhiều giấy tờ.
Phòng chia làm 6 tổ phụ trách các nhiệm vụ khác nhau.

Số lượng nhân viên trong phòng marketing tổng cộng là 72 người tính luôn 7 người mới vào.
Tuấn Minh nhận thấy được áp lực nhưng phần lớn là sự mong đợi một khởi đầu, những thử thách mới tại công ty.

Anh nhìn văn phòng, trong lòng thầm nghĩ về lời hứa với ông Phát năm xưa.

- ‘Tôi đã giữ được lời hứa của mình rồi.

Tôi sẽ làm việc thật tốt.”


Bình luận

Truyện đang đọc