Chương 2837
Khả năng tự lành của anh ta rất tốt, nhưng để khiến Kỷ Nguyệt Trâm lo lắng cho mình, anh ta cố tình làm vết thương tái đi tái lại nhiều lần.
Điều này khiến David rầu rĩ, mỗi ngày bận rộn ởi theo anh ta.
Cuối cùng, Kỷ Nguyệt Trâm không yên lòng, thế nên đã ở lại nhà của anh ta.
Ngay cả khi vết thương từ từ lành, sau một tuần nó bắt đầu đóng vảy và kéo da non.
Anh ta cũng có thể xuống đất đi lại thoải mái, nhưng vết thương không thể dính nước, có chút hơi bất tiện.
“Hôm nay trời nắng đẹp. Chúng ta đi dạo nhé? Đi dạo kiếm gì đó ăn cũng giúp vết thương mau lành.”
“Được.”
Hai người đi dạo sau bữa trưa, mặc dù là mùa hè nhưng môi trường tốt, xung quanh có nhiều cây cối nên hiệu quả che nắng rất tốt, đi dưới bóng cây không hề cảm thấy nóng bức.
Đi dạo một vòng, cô ta đến một siêu thị, sau khi đi vào đã mua rất nhiều thứ linh tinh, đồ ăn nhẹ, rau tươi và một số thứ kỳ lạ, mua túi lớn, túi nhỏ.
Anh ta không đành lòng nên đã cầm tất cả trong tay, nhưng cô ta lo lắng sợ cơ thể anh ta quá sức chịu đựng.
“Tôi bị thương ở trên người, hai tay đều không sao, không vấn đề gì.”
Vậy nên cô ta mới yên tâm đưa đồ cho anh ta, nhìn xung quanh thì thấy rất nhiều cô gái mặc váy ngắn, áo ngắn, tất cả đều là những cô gái tóc vàng, mắt xanh, vóc dáng đẹp.
Kỷ Nguyệt Trâm vô tình nói: “William, anh nghĩ gì về họ?”
“Ý cô là gì?”
“Là hình thể, sự xinh đẹp, anh cảm thấy thế nào? Ai hợp khẩu vị của anh nhất. Nếu anh thích ai, tôi sẽ xin số cho anh.
“Sao? Sao cô tích cực vậy.
“Cũng không hẳn, tôi luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn với những quẻ gần đây của mình. Nó dường như không theo thứ tự và còn không còn chính xác như trước nữa.”
Cô ta cáu kỉnh nói.
“Ý cô là sao?”
“Đó là… tối hôm qua tôi giúp anh tính một quẻ, xem nhân duyên của anh ở đâu? Kết quả quẻ cho thấy nhân duyên của anh đến rồi, mười giờ sáng nay, là hướng Tây Nam, nhìn xem. ˆ “Anh nhìn xem, ai hợp mắt?”
Cô ta nhìn quanh, nhưng không biết rằng William chỉ đang nghiêm túc nhìn cô ta.
Ngu ngốc, người đó đang ở ngay trước mắt.
Cô ta tìm kiếm hồi lâu cũng không biết là ai, muốn hỏi anh ta đã thấy chưa, nhưng vừa chuyển mắt thì bắt gặp ánh mắt của anh ta khiến cô ta sửng sốt.
“Sao anh lại nhìn tôi kì lạ vậy? Nhìn họ đi. Hay là, tôi bói sai.”
“Sau này cô không cần vất vả, tôi nghĩ… tôi biết người đó rồi.”
“Anh đã biết sao? Là ai? Tôi có biết không?”
“Tôi sẽ không nói cho cô, tạm thời giữ bí mật, tôi cũng không biết cô ấy có thích tôi hay không.”