TỔNG TÀI ĐỪNG CÓ KHI DỄ NGƯỜI



Tô Thiến Thiến về nhà, Tiều Vũ chạy nhanh tới hỏi: "Chị Thiến Thiến, thế nào, có tốt không?"Tô Thiến Thiến lớn tiếng trả lời nói: "Tốt cái gì mà tốt, chị bị anh ta nhục mạ đến nỗi muốn tìm cái lỗ nào đó để chui vào."Tiểu Vũ nói: "Theo lý thuyết thì không đúng lắm! Không phải anh ta cùng Ôn Tiểu Nhã đã không ở cùng nhau nữa sao?"Tô Thiến Thiến nói: "Thượng Quan Nam Trì, mặc kệ anh đối với em như thế nào, em tuyệt đối sẽ không buông tay."Buổi tối Ôn Tiểu Nhã không có sức lực trở lại căn phòng mà mình thuê, sau đó ngồi ngây ngốc trên sô pha, vuốt ve bụng nói: "Con à chả lẽ mẹ thật sự đã sai sao? Mẹ đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng vì sao khi mẹ nhìn thấy anh ấy cùng người khác đi cùng nhau, mẹ vẫn đau lòng, mất mát như vậy, mẹ cảm thấy như cả thế giới đang rũ bỏ mẹ." Lúc này đứa trẻ trong bụng động đậy giống như nghe hiểu Ôn Tiểu Nhã nói vậy.Cả buổi tối Ôn Tiểu Nhã lăn lộn nhưng không ngủ được.Thượng Quan Nam Trì không biết đã chạy đi đâu, anh ấy tan làm liền về nhà rồi trực tiếp đi về phòng.

Luôn muốn Ôn Tiểu Nhã cô nói những lời trước kia, muốn cô nói trong lòng cô chỉ có anh, nhưng cô luôn hiểu lầm anh.

Hôm nay anh khuyên nhủ Ôn Tiểu Nhã trở về.

Không nghĩ đến sự việc ngày càng nghiêm trọng.


Ôn Tiểu Nhã mà phá thai chính là thành toàn cho anh và Tô Thiến Thiến.Thượng Quan Nam Trì hít một hơi sâu nói: "Ôn Tiểu Nhã à em có biết không? Ở trong lòng anh em là quan trọng nhất.

Nhưng vì sao em lại không tin tưởng anh, tính em quật cường, bướng bỉnh không ai thay đổi được.

Em mang theo con ở bên ngoài, em biết anh có bao nhiêu lo lắng không."Qua một lúc, Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh lo lắng lại có thể như thế nào, anh đồng ý sẽ không dây dưa với em nữ.

Hiện tại anh chỉ xin em mỗi ngày anh có thể nhìn thấy em sống tốt liền thấy đủ."Lúc này điện thoại vang lên, là bà nội gọi, Thượng Quan Nam Trì bắt máy nói: "Bà nội muộn như thế này bà nội gọi cho cháu có chuyện gì không ạ?"Bà nội nói: "Nam Nhi, Uyển Nhi vừa gọi điện thoại tới nói, Tiểu Nhã bỏ nhà ra ngoài có phải không?"Thượng Quan Nam Trì nói: "Cô ấy không có việc gì đâu, qua mấy ngày nữa con sẽ đem cô ấy trở về nhà, bà yên tâm."Bà nội nói: "Nam Nhi, cháu phải nói thật với bà nội, hiện tại cháu đang suy nghĩ gì."Thượng Quan Nam Trì nói: "Bà nội, cháu không suy nghĩ gì cả!"Bà nội nói: "Cháu đừng có sống lừa gạt người bà là bà đây, cháu có phải muốn cùng Tô Thiến Thiến ở cạnh nhau."Thượng Quan Nam Trì nói: "Bà nói gì vậy! Cháu chưa từng nghĩ như vậy."Bà nội nói: "Cháu không nghĩ như vậy, vì sao Tiểu Nhã nhiều lần lại bỏ nhà ra đi."Thượng Quan Nam Trì nói: "Cháu cũng không biết mà! Cô ấy nói muốn sống một mình, cháu kêu cô ấy, cô ấy cũng không trở lại."Bà nội nói: "Nam Nhi, bà nghe nói Tiểu Nhã vẫn đi làm.

Cháu phải thật chiếu cố con bé, con bé là phụ nữ mang thai, mang bụng to đi làm, trong lòng cháu không khó chịu sao? Người ngoài nhìn thế nào về cháu."Thượng Quan Nam Trì nói: "Bà nội, hôm nay cháu mời cô ấy về, cô ấy không trở về! Hơn nữa cô ấy nói rằng nếu cháu còn quấn lấy cô ấy, cô ấy sẽ đem con bỏ, bà nói xem cháu nên làm sao bây giờ."Bà nội nói: "Tiểu Nhã dù sao cũng còn nhỏ tuổi, cháu nên làm nhiều cho con bé một chút.

Chờ bà gọi điện cho con bé hẵng."Thượng Quan Nam Trì nói: "Cháu biết rồi bà nội, hiện tại tâm tư chúng cháu làm cho mệt mỏi.

Cô ấy nói ở bên cạnh cháu là một hình thức tra tấn, có đôi khi cháu cũng nghĩ vậy, muốn buông tay, để cô ấy đi tìm hạnh phúc của bản thân."Bà nội nói: "Nam Nhi, nghe bà nội nói, đừng suy nghĩ những chuyện không đâu nữa, Tiểu Nhã chính là đang bực bội nên mới nói thế, hiện tại bụng của con bé lớn như vậy, nếu cháu thật sự buông tay không cần con bé nữa, làm con bé đem đứa nhỏ bỏ thì sao? Thứ khác không nói, đem đứa bé bỏ đi sẽ làm ảnh hưởng đến sức khỏe, cháu khẳng định sẽ không biết.

Lại nói đứa trẻ cũng mấy tháng rồi, nó chắc chắn sẽ hành động, mặc kệ thế nào cháu cũng phải bảo vệ tốt hai mẹ con an toàn biết không?"Thượng Quan Nam Trì nói: "Cháu biết rồi."Bà nội nói: "Cháu mệt mỏi rồi nghỉ ngơi sớm chút! Bà gọi điện cho Tiểu Nhã, khuyên nhủ con bé."Thượng Quan Nam Trì nói: "Vâng.

Cháu chào bà." Cúp điện thoại.


Thượng Quan Nam Trì suy nghĩ lại những điều mà bà nội vừa nói, đứa trẻ sẽ động.

Anh như thế nào lại không biết chứ, anh cũng trách chính bản thân mình vì sao ngày trước không hỏi chuyện của đứa nhỏ.

Mỗi lần đều là một mình Ôn Tiểu Nhã kiểm tra.Bên này Ôn Tiểu Nhã, vì đêm nay cô không ngủ được, mà đứa nhỏ trong bụng không chịu nằm yên, cứ động đậy.

Điện thoại vang lên, Ôn Tiểu Nhã bắt máy, nói: "Bà nội."Bà nội nói: "Tiểu Nhã, bà biết cháu ăn ngủ không tốt.

Trễ như thế này, sao cháu còn chưa ngủ hả?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà nội, không phải bà gọi điện cho cháu, cháu mới tiếp điện thoại sao, vừa rồi cháu vẫn luôn ngủ mà."Bà nội cười nói: "Bà nội cũng không ngốc! Cháu có tinh thần bắt máy nhanh như vậy chứng minh cháu chưa có ngủ."Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà nội, bà quá lợi hại rồi."Bà nội nói: "Tiểu Nhã, tại sao cháu không ở nhà."Ôn Tiểu Nhã ngừng vài giây rồi nói: "Bà nội, nơi đó quá xa, cháu đi làm không có phương tiện."Bà nội nói: "Tiểu Nhã, cháu có phải cãi nhau với Nam Nhi.

Không sao cả, vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa, nhà ai mà lại không cãi nhau! Nếu không cãi nhau chỉ có thần tiên thôi, nghe bà nội nói.

Ngày mai trở về có được không, vừa nãy bà nội đã mắng Nam Nhi, thằng bé nói nó biết sai rồi."Bà nội nói: "Vậy được rồi! Tiểu Nhã con đừng ở bên ngoài lâu quá, ở vài ngày rồi trở về."Ôn Tiểu Nhã nói: "Vâng, bà nội cứ yên tâm, chờ con ở đây đủ rồi, con sẽ trở về.

Bà đừng lo lắng chuyện của chúng con nữa, chúng con lớn như vậy biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm."Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà nội, kỳ thật cháu cũng suy nghĩ một chút, anh ấy cũng không làm gì sai, cháu liền nghĩ ra vấn đề, cháu mới chính là vấn đề thật sự.


Bà đừng mắng anh ấy, cháu chỉ tới đây ở một khoảng thời gian, khi nào cháu muốn về, lúc đấy cháu sẽ tự mình về."Bà nội nói: "Được, nghe cháu nói như vậy, bà nội cũng yên tâm rồi."Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà nội, con sẽ nghe lời bà nói.

Bà cũng đi ngủ sớm chút đi!" Cùng bà nội nói chuyện xong, Ôn Tiểu Nhã cảm thấy thoải mái hơn nhiều, nghe bà nội nói về sau cô sẽ cảm thấy lòng trống rỗng.

Nghĩ nghĩ liền ngủ.Thượng Quan Nam Trì không giống như vậy, anh vẫn là không ngủ được.

Một lát sau, anh gọi điện hỏi bà nội, bà nội nói: "Nam Nhi, không phải cháu nói mình rất mệt sao, vì sao bây giờ còn chưa ngủ."Thượng Quan Nam Trì nói: "Bà nội, bà vừa gọi điện cho Tiểu Nhã cô ấy nói thế nào?"Bà nội nói: "Lúc bà gọi điện cho con bé, con bé vẫn chưa ngủ, nói lần này không phải con sai, vấn đề chính là con bé.

Con bé ở bên ngoài một mình thấy đủ rồi sẽ trở về, kêu bà không cần lo lắng.

Còn nói các cháu đều là người lớn, biết làm gì và không nên làm gì."Thượng Quan Nam Trì nói: "Vâng, cháu đã biết, bà nội, bà ngủ đi!" Hỏi xong bà nội.

Thượng Quan Nam Trì lẩm bẩm làu bàu nói: "Ôn Tiểu Nhã, em tốt nhất không nên lừa bà nội, bà thật sự rất thích em."------*tym*----Editor: NgọcCập nhật 12.9.


Bình luận

Truyện đang đọc