TRA CÔNG MUỐN GIẾT TÔI

Sau lần cảnh sát D đi tìm người trang trí, ông ta bèn sửa lại lời khai, tuyên bố mình bị tôi dùng tiền thu mua. Bạn biên tập B của tôi nộp đoạn ghi âm kia lên.

Cuối cùng lời khai này bị cho là vô hiệu.

Tiếp đó tôi cố ý hóa trang mình thành bộ dáng suy yếu, đau lòng gần chết đến công ty kể lể khóc lóc. Khi ấy Ảnh đế cũng ở cạnh, sau khi kế thừa gia nghiệp, tầm ảnh hưởng của anh tăng lên khá nhiều, đoạn video này lan truyền rộng rãi.

Tôi âm thầm thuê thủy quân dẫn hướng dư luận nhắc về Trúc mã, dù sao trải qua mấy sự kiện trước, hình tượng của Trúc mã đã rơi xuống đáy vực, chênh lệch rõ ràng với bộ dạng buồn đau yếu ớt của tôi trong video. Tôi lại dùng một ít “người qua đường” để bình luận những lời trách cứ Trúc mã và đồng tình tôi.

Ngoài ra, từ lúc đoạn ghi âm được công bố, cảnh sát D đã bị tôi dùng dư luận xếp thành cùng nhóm với Trúc mã. Còn những người đang nghiên cứu vụ khóa cửa cũng bị dư luận quy về fan hâm mộ Trúc mã mưu toan giúp cậu ta thoát tội.

Dù sao ai biết được cửa khóa có phải là sơ hở kẻ tình nghi cố tình chừa lại để đánh lừa cảnh sát hay không chứ. Cảnh sát D dựa vào điểm này nhằm chứng minh Trúc mã không có khả năng giết người, hắn đã chắc chắn quá mức rồi. Tôi có thể đưa ra cách giải thích khác, là Trúc mã cố ý nhờ người khóa cửa hãm hại tôi để diệt trừ cả hai người, thu tài sản về dưới tên mình.

Trên thực tế, chi tiết khóa cửa là do tôi cố tình dẫn dụ bọn họ. Suy cho cùng, nguyên nhân chính gây ra cái chết của Chồng là mất máu quá nhiều, chỉ cần sự chú ý của bọn họ ở trên cửa thì sẽ không có ai đi điều tra thuốc C, không có ai đi điều tra việc tôi từng mua camera và máy nghe trộm. Khoảng thời gian này đủ để tôi tiêu hủy sạch sẽ mọi thứ.

Sau đó, tin tức cha của Chồng tự sát và mẹ gã điên điên khùng khùng muốn đi chém Trúc mã cũng tăng cường sức mạnh ở phía tôi. Dù gì thì họ cũng là thân nhân của người chết, tình trạng thê thảm của bọn họ có thể kích phát lòng đồng tình của mọi người đến mức cao nhất.

Cảnh sát D liều mạng bào chữa cho Trúc mã, nhưng dẫu hắn có thể chứng minh cửa là do tôi khóa thì vẫn vô dụng thôi. Sự tấn công mạnh mẽ của dư luận ở một mức nhất định có thể quyết định phán quyết của thẩm phán.

Vào ngày tòa án mở phiên tòa xét xử, tôi bị xe đâm.

Đương nhiên tôi biết kẻ đâm mình là cố tình.

Trong khoảnh khắc chiếc xe lao tới, tôi nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ, cùng với đôi mắt đỏ ngầu. Lúc ấy, trước mắt tôi chỉ toàn máu thịt đỏ tươi. Tiếng xe vỡ nát theo sát ngay sau đó.



Hai tuần sau, khi tôi tỉnh dậy ở bệnh viện, tất cả mọi thứ đã kết thúc.

Phán quyết của tòa đã hạ xuống, Trúc mã vì bệnh tâm thần mà bị đưa vào bệnh viện vĩnh viễn. Bạn biên tập B cười bảo tôi rằng cậu cố ý xếp Trúc mã và mẹ của Chồng chung một phòng.

Cảnh sát D bỏ trốn, chưa bắt về quy án.

Tôi biết, luận đề này, tôi thắng.

Bình luận

Truyện đang đọc