TRẪM CŨNG RẤT NHỚ NÀNG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thanh Li thấy hắn cởi trung y ra, thân hình rắn chắc mạnh mẽ lộ ra không sót thứ gì, sau đó bàn tay hắn lại duỗi đến thắt lưng, nhất thời ánh mắt nàng không biết phải dời đi đâu cho phải.

Thanh Li vội vàng quay mặt sang chỗ khác, nàng cuộn tròn thân thể vào trong chăn, đầu hận không thể khảm vào bức tường phía trong luôn cho rồi.

‘Diệu Diệu,’ Thấy nàng hoảng sợ như thế, Hoàng đế kiềm không được bật cười, hắn vừa cởi bỏ đai lưng vừa nói: ‘Trẫm là phu quân của nàng, nàng sợ cái gì chứ?’

Trái tim Thanh Li run lẩy bẩy, nàng dùng hai tay che mặt, cẩn thận nương theo khe hở giữa các ngón tay rình coi, ánh mắt lại không cẩn thận nhìn thấy thứ không nên nhìn, hai má nàng ửng đỏ, liên tục không ngừng vùi đầu vào trong chăn.

Nàng nói: ‘Ta mệt rồi, ta đi ngủ trước đây.’ 

Đại khái do có chăn màn cách trở, Thanh Li nghe không được rõ ràng lắm, hình như Hoàng đế cười nhạo nàng thì phải.

Bình luận

Truyện đang đọc