TRÒ CHƠI VÔ HẠN: NỮ CHÍNH LUÔN KHÔNG VƯỢT QUA ĐƯỢC CẤP ĐỘ


"Sếp tổng, chúng tôi đã làm rõ và xoá bài viết tung tin bịa đặt trên Weibo, nhưng có nhiều người đã chụp ảnh màn hình và phát tán nó bằng nhiều cách khác nhau, trong thời gian ngắn không có cách nào xử lý được.

Dư luận vẫn đang dậy sóng , điện thoại di động và chứng minh thư của cô Đào Tâm vẫn chưa tìm thấy, chúng ta có cần gọi cảnh sát không?" Tần Phong đang chuẩn bị đến công ty xem thì nhận được điện thoại của Tiểu Dương.

"Tôi sẽ tự mình đưa cô ấy đến đồn cảnh sát.

" Tần Phong đành phải tạm thời đổi ý định, đưa "Đào Tâm" đến đồn cảnh sát lập hồ sơ vụ án trước, để tránh trở thành bị cáo.

Mặc dù bị đánh thuốc mê rất xấu hổ, nhưng lại liên quan đến danh tiếng của hắn và lợi ích của tập đoàn, Tần Phong vẫn có thể bỏ qua ánh mắt của người khác.

Khi bị đưa đến đồn cảnh sát để lập biên bản, Tào Tâm đột nhiên cảm thấy thật "thần kỳ".


Đây không phải là thế giới của tổng tài ác bá sao? Tại sao lại có một tổng tài tuân thủ luật pháp như vậy?
"Không phải ngươi nói "vợ nhỏ bị giam cầm của Tổng tài bá đạo" là một cuốn tiểu thuyết cũ về CEO sao?" Tào Tâm không nhịn được thầm hỏi Tiểu Thất.

[Đúng vậy, bản thân "vợ nhỏ bị giam cầm của Tổng tài bá đạo" thực sự là một câu chuyện cũ của CEO, nhưng nó đã được chuyển thể ở một mức độ nhất định khi được dựng thành bản sao của trò chơi, bối cảnh đã được thay đổi thành năm 2022, vì vậy các khía cạnh khác cũng đã được điều chỉnh cho phù hợp.

】 Tiểu Thất cũng phát hiện ra điều này.

"Không phải cốt truyện của trò chơi hoàn toàn khác với cốt truyện tiểu thuyết gốc sao?"
Tào Tâm đột nhiên cảm thấy "con đường phía trước thật ảm đạm".

[Không, chúng tôi vẫn giữ lại cốt truyện mấu chốt, sẽ không thiếu mạch truyện về tổng tài.


Tiểu thất không biết làm thế nào họ có thể kết hợp “hoàn hảo” các chi tiết gần gũi với thực tế, với âm mưu đẫm máu trong cách viết về tổng tài , nhưng dù sao trò chơi vẫn có thể được thực hiện bình thường, không cần phải quan tâm quá nhiều.

"Được thôi"
Tào Tâm thực sự thấy điều này không tệ, hoàn thành bản ghi chép khá hợp tác.

Vì giấy tờ tùy thân của cô đã bị mất, quê hương của cô không phải ở đây, đồn cảnh sát chỉ đơn giản là giúp cô nhanh chóng làm đơn xin cấp lại chứng minh thư, chỉ mất khoảng một tuần để có được CMT mới.

"Sau khi cô nhận được chứng minh thư, cô có thể cút khỏi đây.

" Tần Phong nhìn "Đào Tâm" đi ra từ đồn cảnh sát với vẻ mặt vui mừng, tâm tình không tốt nói.


"Tại sao lúc nào anh cũng sử dụng từ “cút” vậy? Anh không thể nói chuyện đàng hoàng được à? " Tâm trạng vui vẻ của Tào Tâm biến mất ngay lập tức.

"Cô đang đổi chủ đề à?" Tần Phong cười mỉa mai, thái độ lạnh lùng nói:
"Để tôi nói cho cô biết, dù cô có nói gì đi nữa, tôi cũng sẽ không tiếp tục thu nhận một người phụ nữ không biết xấu hổ như cô nữa, sau khi cô lấy chứng minh thư vẫn không chịu rời đi, tôi sẽ để vệ sĩ đuổi cô ra ngoài.

"
"Tôi chỉ là đưa ra để xuất, cũng không nói muốn tiếp tục ỷ lại vào anh.

" Tào Tâm có chút không nói nên lời.

Làm sao anh ta có thể luôn hiểu lầm cô? Cô là loại người thích nói chuyện quanh có lòng vòng chắc?
"Vậy tại sao bây giờ cô không rời đi?" Tần Phong không tin cô thật sự không có y định đó.

"Bây giờ tôi không có chứng minh thư, tôi thậm chí không thể sống trong khách sạn, anh muốn tôi ngủ ngoài đường sao?"
Tào Tâm thật sự không muốn ở lại với anh ta, nhưng cô vẫn muốn xem xét cốt truyện, vậy nên cô mới ở lại xem xem thế nào.


"Cô không biết đi thuê phòng trọ sao?" Tần Phong cảm thấy lý do này còn chưa đủ.

"Đây là lần đầu tiên tôi đến thành phố này, tôi không quen nơi này với lại tôi không có điện thoại di động, liệu có thể sớm tìm được nhà cho thuê không?" Tào Tâm gần như không khỏi trợn tròn mắt.

Anh ta không phải là một tổng tài ở đây sao? Tại sao anh ta không nghĩ mọi việc thực tế một chút?
"Tôi có thể giúp cô tìm, khi cô tìm được một căn hộ thích hợp, cô vui lòng chuyển ra ngoài cho tôi ngay lập tức.

" Tần Phong không đợi được một tuần, anh muốn thoát khỏi người phụ nữ này ngay bây giờ.




Bình luận

Truyện đang đọc