TRÓI EM MỘT ĐỜI


Hôm sau cả hai tỉnh dậy thì trời cũng đã quá trưa.

Sau khi vệ sinh ăn uống xong,Khải Phong lái xe đưa Tiểu Ninh đến trung tâm thương mại.

Sau hơn một buổi chiều, thì cả hai cũng đã sắm sửa đầy đủ tất cả để chào đón con yêu chào đời rồi.

.....!
Mới đó mà đã hơn ba tháng trôi qua, ngày sinh của Tiểu Ninh cũng đang cận kề.Khải Phong lúc nào cũng ở bên cô không rời một bước, anh luôn quan tâm chăm sóc cho hai mẹ con, chỉ cần cô thay đổi ánh mắt hay một thoái quen anh đều hiểu nó mang ý nghĩa gì.

Cả hai dần dần hòa với nhau như một thể vậy.Khải Phong đang thay đồ cho Tiểu Ninh thì nghe tiếng chuông cửa, anh không vội xuống nhà mà ngược lại còn rất chậm rãi, từ tốn mà cài nút cho chiếc đầm của Tiểu Ninh, như sợ vội vàng sẽ làm cô bị thương vậy.

Sau khi mọi thứ đã tươm tất vừa ý thì Khải Phong mới dìu cô xuống nhà, để Tiểu Ninh ngồi lên sofa, dặn dò cô ngồi im không được chạy lung lung, xong lại mở TV lên cho cô, rồi Khải Phong mới chậm rãi bước ra cửa.


Là Tầm Nhiên và Chu Hân.

Tầm Nhiên chau mày khó chịu nhìn Khải Phong:"Cậu nhìn xem vợ mình thân thể ướt đẫm mồ hôi rồi."
Khải Phong lạnh lùng nhìn Chu Hân.Tầm Nhiên thấy ánh mắt Khải Phong nhìn Chu Hân thì tiến lên chắn trước người Chu Hân:"Cậu nhìn vợ tôi như vậy làm gì?"
Khải Phong nhíu mày, không phải Tầm Nhiên trước kia rất điềm tĩnh và ít nói sao? Hơn nữa đâu có ngốc nghếch thế này.Không lẽ Chu Hân dạy hư cậu ta rồi? Hay là lại nghe lời xằng bậy của Lãnh Ân mà trở nên ngày càng giống tính cách của Lãnh Ân như vậy? Thật là yêu đương làm cho con người ta thay đổi mà.

- Chu Hân trở thành vợ của cậu khi nào thế? Một câu vợ hai câu cũng vợ.Hơn nữa lần sau không có việc gì quan trọng đừng đến, phiền lắm, mình còn bận chăm sóc cho vợ mình nữa, không có thời gian chơi với cậu đâu, rảnh quá thì tìm Lãnh Ân đi, cậu ta đang rất rảnh đó.

Chu Hân kéo tay Tầm Nhiên ra nhìn Khải Phong mỉm cười:"Khải Phong, Tiểu Ninh cậu ấy đâu rồi? Em với anh ấy đến là có việc."
Khải Phong nhìn Chu Hân rồi nói:"Cô ấy ở phòng khách, em vào đi."
Tầm Nhiên nhìn Khải Phong một cái rồi nắm tay Chu Hân đi vào trong.Khải Phong mỉm cười lắc đầu mà nhìn theo bóng lưng hai người, nhìn đủ rồi thì quay ra đóng cửa đi vào nhà.

Khải Phong đi đến ngồi bên cạnh Tiểu Ninh ôm lấy eo cô.Tiểu Ninh nhìn Khải Phong cười:"Phong, hai người họ quyết định kết hôn rồi kìa."

Khải Phong xoa đầu cô, rồi quay sang nhìn Tầm Nhiên và Chu Hân:"Khi nào thì tổ chức lễ cưới?"
- Một tháng nữa.

(Tầm Nhiên trả lời)
- Đến lúc đó Tiểu Ninh sắp sinh rồi? Các cậu biết chọn lúc thật đấy.

- Thì cưới vợ mà, phải nhanh tay.

(Tầm Nhiên nhìn Khải Phong mà đùa cợt)
Khải Phong chau mày mà nhìn anh:"Tầm Nhiên, là ai dạy cậu những điều này thế."
Tầm Nhiên nhìn sang Chu Hân với ánh mắt âu yếm:"Không phải cưới vợ phải theo vợ sao?Học một chút tính cách của cô ấy sẽ tốt hơn mà."
"Cưới vợ phải theo vợ" cái đạo lí chết tiệt gì vậy, như thế cũng có thể nghĩ ra được sao?
Chu Hân nghe lời nói của Tầm Nhiên thì ngại ngùng đỏ mặt mà kéo tay áo anh:"Anh đừng nói lung tung."
- Anh là đang nói sự thật.Không phải em nói thế với anh sao? Em bảo anh nói lung tung?(Tầm Nhiên tròn mắt mà nhìn Chu Hân)
Chu Hân được dịp bẽ mặt trước Khải Phong và Tiểu Ninh rồi.Sao anh có thể tự nhiên mà nói như thế chứ.Chỉ là đùa với anh mà anh cũng có thể xem là thật sao?
Tiểu Ninh cùng Khải Phong ngồi nhìn hai người mà cười mãi không thôi, chỉ biết lắc đầu mà ngao ngán..


Bình luận

Truyện đang đọc