TRỌNG SINH ĐẠI ĐẠO TẶC

“Thật xin lỗi, nói muộn quá rồi, trang bị đã phân phối xong,” Bắc Đường Miêu Miêu lấy được cuối cùng vậy mà là tơ nhện Phỉ Thúy, Lục Ly tâm tình cực tốt, khó có được thuận miệng đáp lại một câu.

“Ngươi mang theo dã đội đi hạ phó bản cũng coi như xong, được trang bị lại phân đi cho người ngoài, Lục Ly, đầu óc ngươi có vấn đề hay không,” Trên đời này cũng không phải không có con người như thế, tất cả mọi chuyện lấy chính mình làm trung tâm, cứ không hợp ý hắn tất cả đều có vấn đề.

“Cút!” Giọng nói rất bình thản như trước, thế nhưng lại không chút khách khí nói ra.

Kênh chát vang lên một mảng âm thanh giật mình, bọn họ không có nghe nhầm đi, quả nhiên nói “ta chính là Tiền Đa Đa” “Cút”, đây là chuyện đã bao lâu chưa từng xảy ra.

Trò chơi hiện tại là thời kì cao điểm, vừa rồi kênh thế giới thông báo hầu như tập trung lực chú ý của mọi người, kênh chát của Tinh Nguyệt công hội này ước chừng ba bốn trăm người, trước mặt ba bốn trăm người này, một thằng cày tiền thôi mà dám đối mặt với cao tầng công hội nói ra một chữ.

Cút!

Tiền Đa Đa kỹ thuật cùi như vậy, thế nhưng hắn có tiền, hơn nữa bỏ được ra rất nhiều tiền.

Cùng Ngạo Kiếm chơi mấy cái trò chơi, mỗi một trò đều phải đập vào hàng chục lần trên trăm vạn tiền, cho nên hắn mới có chút trở thành nhân vật giàu có thứ hai dưới Ngạo Kiếm, dù cho là đại quản gia Căn hào tam thì như nào, hắn cũng không hề cho chút mặt mũi nào.

Hiện tại mặt mũi hắn lại bị đạp sấp mặt ở trên mặt đất.

Trong kênh chát yên tĩnh vài chục giây, chỉ còn lại những tiếng hít thở nặng nhọc, lão đại của công hội cũng trầm mặc đến lạ kỳ.

Trên thực tế, lúc này Ngạo Kiếm vô cùng may mắn.

Lần trước bị Lục Ly làm mất mặt mũi, phải vung tay hai vạn năm ngàn hiện thực tệ mới lấy đến một quyển sách kỹ năng, sau khi trở về càng nghĩ càng thấy uất ức, thế nhưng từ về phương diện khác suy nghĩ, hắn cũng bước đầu hiểu hơn chút, cùng với mấy tên nhà giàu suốt ngày vây quanh bọn họ so sánh với người ta, Lục Ly là không giống chút nào.

Lần trước kém chút nữa là bàn tay của Lục Ly liền tát ở trên mặt Ngạo Kiếm.

Ngạo Kiếm nghiêng mặt nhìn thoáng qua người bên cạnh đang cùng hắn cùng nhau tổ đội luyện cấp “ta chính là Tiền Đa Đa”, dù cùng chung mối thù với nhau, nhưng trong lòng lại hiện ra từng tia sung sướng khi người gặp họa.

“Tốt...... Tốt lắm......” “ta chính là Tiền Đa Đa” tức giận đến nói không thành câu.

“Ta cùng ai đi hạ phó bản, cần ngươi quản à, tổ đội chúng ta đánh được ra cái gì đó và phân cho ai, việc của ngươi quản à, ra vật phẩm ta để cho chính mình dùng, việc của ngươi quản à,” Đừng nói bên trong thẻ ngân hàng có hơn hai vạn hiện thực tệ, cho dù không có, hắn cũng tuyệt đối sẽ không tự làm bản thân mình bị ủy khuất.

“Được lắm, ngươi có tin hay không ta làm cho ngươi ở trong trò chơi không chơi nổi nữa?,” Tiền Đa Đa cực hận.

“Có lẽ có người có thể khiến ta không chơi nổi nữa, nhưng chắc chắn sẽ không có khả năng là ngươi,” Cứ nói những lời de dọa vô nghĩa như vậy, Lục Ly có chút nhàm chán vô vị, hắn nhớ tới kiếp trước, quả thật có người có thể khiến hắn không chơi nổi nữa.

Khi đó chính là lúc bệnh của em gái bị khám ra, hắn vì gom tiền, không thể không bán một thân cực phẩm trang bị của chính mình, lại không nghĩ tới bị công hội sở thép đối đầu lừa, không chỉ không thể lấy được tiền, còn bị mấy cái công hội tổ chức người chơi đuổi giết.

Hắn đã chịu thua qua, cầu xin qua, nhưng mà, với hắn mà nói so với sinh mệnh của em gái còn trân quý hơn tất cả, nhưng mà đối với những người khác mà nói căn bản là không có ý nghĩa gì, bọn họ ở kênh thế giới không kiêng nể gì phát ngôn liên tục khoe ra cái khoái cảm chinh phục này.

Sau khi sống lại trở về, Lục Ly sẽ không lại nghĩ như trước tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.

Nếu không phải thật sự là không có tiền mua mũ trò chơi, hắn cũng sẽ không tham gia vào bất cứ công hội nào.

“Đủ rồi,” Mắt thấy tình thế đã vượt qua khống chế chính mình, Ngạo Kiếm cảm giác bản thân phải đứng ra, nếu không, uy vọng của hắn tại công hội liền có thể bị dao động.

Cho tới nay, nhóm người bọn họ này ở bên trong công hội đều là hưởng thụ đặc quyền, bọn họ cũng khắp nơi cố ý thể hiển ra cùng với người bình thường không giống nhau, nếu mọi người phát hiện, bọn họ cũng chính là so với người bình thường nhiều hơn vài đồng tiền, chỉ cần bỏ ra được tiền, như vậy người cày tiền cũng có thể hợp tình hợp lý làm việc như bọn hắn được, khi đó, bên trong công hội sẽ có càng ngày càng nhiều người dám đứng ra.

“Trong một tuần, ta sẽ đem tiền theo hợp đồng trả lại cho các ngươi, ta không hầu hạ nữa,” Lục Ly không đợi Ngạo Kiếm nói thêm lời vô nghĩa, trực tiếp sau khi nói xong, liền rời khỏi kênh chát.

Vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy, cứ tưởng rằng mấy người Úy Lam Hải Phong đã ra phó bản, đang lo lắng đầy mặt nhìn hắn.

Lúc này hắn mới nhớ đến, trước mắt kênh chát đều là nói thẳng, người bên cạnh cũng có thể nghe được.

“Không có việc gì chứ, Lục Ly,” Úy Lam Hải Phong thân thiết hỏi, ba người còn lại hai mặt nhìn nhau, có vẻ rất cổ quái.

“Có thể có chuyện gì, mọi người ra phó bản đi,” Lục Ly vung vẩy chủy thủ làm động tác đuổi đi.

“Ngươi cùng công hội Tinh Nguyệt tranh cãi à? Muốn giao tiền hủy hợp đồng?” Bi rượu độc chước khẽ cắn môi, dứt khoát mở miệng hỏi rõ.

“Không sai biệt lắm cái ý tứ đó, nhóm người đó thật sự là đầu óc bị hỏng mất rồi, vốn tưởng rằng ta cứ không để ý tới bọn họ là được, không nghĩ tới sức chịu đựng của ta lại kém như vậy,” Lục Ly cười cười, trên mặt không có bao nhiêu buồn chán.

Thực ra, tiền phá bỏ hợp đồng cũng không phải một số lượng nhỏ, tiền mũ trò chơi cộng thêm tiền phá hợp đồng, tổng cộng phải hơn sáu vạn, tương đương với giá của hai mũ trò chơi.

“Nếu ngươi nguyện ý đến công hội của chúng ta, tiền phá bỏ hợp đồng chúng ta toàn bộ trả, mặt khác mấy cái điều kiện hạn chế đều không có, chỉ cần có thể ngẫu nhiên mang người công hội đi đánh phó bản như vậy là được, tài liệu ngươi cần cứ việc mở miệng, chúng ta tuyệt không chối từ.”

Bi rượu độc chước đã sớm cho rằng Lục Ly là cao thủ, đợi đến Lục Ly thi triển ra độ hoàn thành kỹ năng trên 80%, rồi lại nhìn tốc độ tay cầm dao găm của Lục Ly như tuyết hoa phi vũ, đợi đến khi hệ thống thông tri thời khắc hắn lấy được giết đầu kia, hắn mới biết được chính mình vẫn hay suy nghĩ về người trẻ tuổi này thật sự là cao thủ trong cao thủ, lúc nào cũng thấy bình thản như nước.

Lực lượng Công hội lớn hơn rất nhiều so với cá nhân, đạo lý này Lục Ly cũng hiểu, công hội Tinh Nguyệt tuy rằng không đáng tin, thế nhưng bọn họ lấy ra đội ngũ năm mươi năm người, chỉ dùng thời gian không đến một giờ liền lấy được sách kỹ năng[ báo biển biến thân ] rớt đi ra, nếu chỉ để một mình Lục Ly đánh quái, kia thật không tượng tượng khi nào mới được nữa.

Lục Ly cần lượng lớn tài liệu để thăng cấp nhẫn Chí Tôn của hắn, nếu có công hội toàn lực giúp hắn gom góp tài liệu, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, thế nhưng cũng có băn khoăn lo lắng.

Hoành đồ bá nghiệp cũng không phải là một công hội thích hợp náu thân, hội trưởng của bọn họ “Hoàng đồ bá nghiệp” là người rất có dã tâm, nhưng suy nghĩ của hắn cùng với thực tế lại không như vậy, mục tiêu của hắn là mang theo công hội hướng tới đỉnh phong, ở bên trong trò chơi “Ám Ảnh giới” như vậy có lẽ có thể chơi vui vẻ mà phất nhanh, thế nhưng tiến vào “[ rạng đông ]” là trò chơi của toàn dân, riêng việc cất bước cũng đã khó khăn.

Một đội của bọn họ bị mấy nhà công hội lớn liên thủ chèn ép, công hội thành viên vừa ra khỏi khu an toàn đều có thể bị nguy hiểm, tập kích, diệt sát thường xuyên xảy ra.

Một nơi nhiệt huyết như vậy thật sự là làm người ta hưng phấn đấy, thế nhưng không thích hợp với Lục Ly, không thích hợp người chơi chuyên nghiệp, không thích hợp chức nghiệp đạo tặc này.

“Xin lỗi, ta không có tính toán gia nhập công hội, nếu về sau có cơ hội mà nói lại cùng nhau hạ phó bản đi,” Lục Ly lắc đầu:“Phó bản bình thường các ngươi chính mình đánh đi, so với tinh anh đơn giản hơn nhiều, các ngươi tùy tiện tìm người nào đều có thể qua.”

Tựa hồ sớm có đoán trước, bi rượu độc chước chỉ là thở dài liền buông tha chuyện này,“Bây giờ không đánh được tiếp, phó bản tinh anh phải đợi tới ba giờ, thế nhưng phó bản bình thường có thể tùy tiện đánh, ngươi vừa đắc tội người của công hội Tinh Nguyệt, đi ra ngoài luyện cấp sẽ không an toàn đâu.”

“Ta còn có việc, các ngươi cứ tiếp tục đi,” Lục Ly nhìn như dễ nói chuyện, thế nhưng sự kiên trì cũng không thay đổi, những người khác chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn rời đi.

“Đáng tiếc,” Bắc Đường Mộng mở miệng nói:“Không có trải qua hôm nay ta còn tưởng rằng hắn là một tên chỉ biết khoa trương đấy, không nghĩ tới hắn so với ngươi nói còn mạnh hơn, trước đây hình như không có nghe nói qua cao thủ bực này, giống như đột nhiên xuất hiện ra vậy.”

Nàng tuy rằng mới hai mươi tuổi thôi, nhưng lại là người chơi lâu năm hàng thật giá thật, đoạn thời gian trước đây, đối các cao thủ chơi trò chơi đều từng thống kê ra, bên trong hình như không có người có phong cách hành sự tương tự như Lục Ly vậy.

“Hắn so với sự tưởng tượng của ngươi còn mạnh hơn, đánh giá cao hắn như thế nào đều không quá phận,” “Bi rượu độc chước” nói.

“Chúng ta muốn đem cách đánh phó bản truyền ra ngoài sao?” Bắc Đường Miêu Miêu lúc này mới phản ứng lại đây, bọn họ vẫn chưa có đề cập chuyện này.

Khai hoang thành công một phó bản, trừ trang bị và thanh danh thu hoạch được, thực ra bán cách đánh cũng có thể kiếm bồn đầy bát tràn, nhất là đối với bọn họ thuộc dã đoàn mà nói, cũng không cần suy nghĩ đến vấn đề bị công hội độc hưởng tài nguyên.

Người công hội nhìn thấy bọn họ cầm giết đầu, bởi vì đội trưởng không phải là người của công hội bọn họ, do vậy cũng không có ai đề suất muốn cướp muốn cách đánh, người “hoàng đồ bá nghiệp” đều luôn nói chuyện và hành động có quy củ.

Gửi cho Lục Ly tin tức, Lục Ly trả lời ngược lại là đơn giản, tùy tiện cho bọn họ xử trí hết, chỉ là hi vọng người “hoành đồ bá nghiệp” nếu đánh được tơ nhện Phỉ Thúy, hy vọng có thể đem tơ nhện bán ra cho hắn.

Lục Ly lúc này là vừa tiềm hành vừa hướng sâm lâm chỗ sâu thật cẩn thận đi đến, thời điểm kiếp trước nghe nói bên trong sâm lâm có một quặng mỏ, hắn muốn thử xem có thể hay không tiềm hành vào nhìn tình hình, chỗ đó có một npc hắn cực kỳ cảm thấy hứng thú.

Bình luận

Truyện đang đọc