TRUY THÊ

Tác giả: Luna Huang

Đến tối, Mã Phi Yến gọi Tuyết Ly cùng Thiết Trụ đến phòng. Đương nhiên trước đó đã cho Bạch Chỉ, Ngân Chỉ sớm nghỉ ngơi rồi. Thiết Trụ lại là ám vệ nên nàng rất an tâm Bạch Chi, Ngân Chỉ sẽ không dám đứng bên ngoài nghe trộm đâu.

"Đến cùng là xảy ra chuyện gì?" Nàng không tin Thiết Trụ đi đi về về lại không biết sự tình.

Thiết Trụ cung kính đáp: "Hồi thiếu phu nhân, sau khi người rời kinh không lâu thì trong cung có người ám sát hoàng thượng. Điều tra được ngọc bội thiếu gia luôn mang theo bên người rơi ở tẩm điện của hoàng thượng thế là bị kết tội mưu sát.

Ngay lập tức Trữ thân vương dẫn theo ngự lâm quân đến phủ lục soát thì phát hiện trong thư phòng có vô số thư từ liền bị kết tội mưu phản. Thái tử lên tiếng đỡ lời cũng bị liên lụy."

"Hiện hắn đang ở đâu?" Mã Phi Yến lại tiếp tục hỏi. Tuy hôn ước được giải trừ nhưng nàng nghe quen bọn họ gọi mình là "thiếu phu nhân" rồi nên vẫn chưa phát giác được gì bất thường.

"Thuộc hạ thực sự không biết." Thiết Trụ bất đắc dĩ nói. Nếu hắn biết hắn đã không lo lắng đến mức độ này.

Mã Phi Yến lại nhìn Tuyết Ly đang cúi đầu bên cạnh: "Vì sao ngươi không nói cho ta biết?"

"Hồi thiếu phu nhân, nô tỳ không dám." Tuyết Ly nhẹ giọng nói. Trước khi Cung Vô Khuyết đem họ đến tặng nàng đã từng căn dặn không làm nàng mất hứng. Trong lòng nàng ta đâu biết được Mã Phi Yến không hề muốn thành thân cùng Cung Vô Khuyết.

Mã Phi Yến khép hờ mắt suy đoán, nhất định do Cung Vô Khuyết dặn dò bọn họ rồi: "Các ngươi về nghỉ ngơi đi." Mã Phi Yến đạt được mục đích liền mở miệng đuổi người.

Ngọc bội bên người hắn làm sao có thể ở tẩm điện của hoàng thượng được? Hắn vẫn luôn mang bên mình làm sao có người lấy được. À, trừ phi dùng mỹ nhân kế.

Lại nói, vừa phát hiện ngọc bội không đưa đến hình bộ thẩm tra mà trực tiếp đến phủ lục soát. Nhỡ trong lúc lục soát bỏ thêm vào cũng không chừng.

Đột nhiên nàng phát hiện ra bản thân nghĩ về hắn hơi nhiều rồi a. Có lẽ do nàng lương tâm cắn rứt a. Mặc kệ, ngủ thôi.

-----------Phân Cách Tuyến Luna Huang------------

Hồi kinh được vài hôm chính là đến sinh thần của hoàng hậu. Tuy Cung gia không còn địa vị gì nhưng hoàng hậu là quốc mẫu cũng không thể qua loa được. Còn chưa nói đến việc hoàng thượng làm đều là thiên vị cho Cung gia.

Mã gia cũng tiến cũng dự tiệc. A Khê mệt mỏi nên không thể dự yến, Mã Viễn Duẫn đành ở nhà chăm sóc thê tử. Bên trong yến hội Mã Phi Yến gặp lại Lương Vương. Lương vương mang theo Vương phi đến dự tiệc. Mã Phi Yến lễ phép cũng đến chào hỏi trò chuyện vài câu. Vũ Văn Dương Khải cùng thê tử cũng đến nói chuyện.

Thái tử cùng thái tử phi cũng được phép đến tham dự. Nhìn hoàng hậu cùng thái tử cũng không có gì vui vẻ. Thái tử phi thấy Mã Phi Yến cũng kéo nàng đến nói vài câu. Bụng của thái tử phi cũng là hơi to rồi nên không tiện đi lại.

Đột nhiên đang dùng yến, hoàng thượng tứ hôn Mã Viễn Luật cho muội muội của Lương vương Tịch Nham quận chưa. Mã Viễn Luật liền quỳ dưới đại điện khước từ.

"Vi thần đã có ý trung nhân, thỉnh hoàng thượng thư hồi khẩu dụ."

Mọi người đều lắng cho cái đầu của hắn, càng sợ hơn chính là vị Tịch Nham quận chúa kia bị xui xẻo của hắn hủy dung.

Mã Tuấn Vĩnh vội vàng giúp hắn đỡ lời: "Luật nhi còn nhỏ nói chuyện không biết phân lượng. Vi thần dạy còn không nghiêm thỉnh hoàng thượng trách phạt." Hắn đứng dậy bước đến quỳ bên cạnh Mã Viễn Luật.

"Mã thượng thư đứng lên, Trẫm không hỏi khanh không được lên tiếng." Dứt lời nhìn Mã Viễn Luật. "Ngươi đã có y trung nhân?" Hoàng thượng nhíu mày hỏi, trong giọng nói nghe ra được có chút không hài lòng. Rõ ràng thanh danh hắn không tốt, đã được tứ hôn còn dám trước mặt mọi người khước từ là có ý tứ gì?

Mã Tuấn Vĩnh bất đắc dĩ đứng dậy, hắn không an tâm nhìn Mã Viễn Luật đang quỳ gối.

"Hồi hoàng thượng, chuyện quả thực là như vậy. Vi thần lần này phụng chỉ đến Tuyên thành quen biết được một nữ tử liền cùng nàng nhất kiến chung tình." Thực ra thì không phải như vậy, lúc sau hắn mới có tình cảm với nàng. Mặc kệ là thế nào, hắn cũng sẽ không lấy Tịch Nham quận chúa.

Tề thị trố mắt nhìn Mã Phi Yến như muốn hỏi: Vì sao ngươi không nói với ta chuyện này. Mã Phi Yến nhe răng cười chòm lên nói nhỏ với Tề thị:

"Mẫu thân, chuyện này không phải do nữ nhi thất trách đâu. Là lão nhị mới phát hiện ra bản thân thích nàng ta nên mới kháng chỉ a."

Lúc mọi người đang bàn tán xôn xao thì A Quyên chạy đến quỳ bên cạnh Mã Viễn Luật: "Hồi hoàng thượng, người huynh ấy nói là thần muội."

Mã Viễn Luật chậm rãi quay đầu sang nhìn A Quyên đầy ngạc nhiên: "Muội là Tịch Nham quận chúa?"

Mã Phi Yến cũng đang đỡ lấy cái hàm sắp rơi ra của mình. A Quyên lý nào lại là quận chúa chứ? Quận chúa mà phải hạ mình mỗi ngày làm điểm tâm cho lão nhị dùng sao? Quận chúa mà phải hạ mình cùng nàng kết bằng hữu để tiếp cận lão nhị sao? Đột nhiên nàng có chút tiêu hóa không được.

Chuyết Niên Quyên mỉm cười dịu dàng nhìn hắn: "Đúng vậy, do thấy huynh lạnh nhạt với muội nên muội mới phải nhờ hoàng thượng tứ hôn. Cho dù huynh có muốn lấy không thì vẫn phải lấy."

Lương vương cùng Vương phi há hốc chớp mắt vài lần nhìn vị muội muội suốt ngày phá phách của mình làm sao có dáng vẻ này được. Lúc đầu nhìn Mã Phi Yến hắn còn nghĩ nàng giống muội muội mình a.

Hoàng thượng thấy hai người to nhỏ thân mật liền bật cười: "Ngươi còn muốn Trẫm thu hồi khẩu dụ nữa không?" Nghe cùng biết là trêu chọc. Hắn đương nhiên sẽ không dùng gậy đánh uyên ương rồi

Chuyết Niên Quyên vừa hồi kinh đã tiến cung xin thánh chỉ tứ hôn, còn bảo không phải Mã Viễn Luật thì không gả. Hắn khuyên hết lời bảo thanh danh của Mã Viễn Luật không được tốt cho lắm, còn mang chuyện mấy thiên kim bị nổi mẩn đỏ sau khi cùng hắn nói chuyện ra để nói nữa mà vẫn không lay chuyển được ý định. Không ngờ đã sớm gặp gỡ như vậy.

Mã Viễn Luật đỏ mặt liền tạ ơn hoàng thượng rồi đỡ Chuyết Niên Quyên đứng dậy trở về chỗ của mình. Chuyết Niên Quyên không trở về ngồi bên Lương vương lại chạy sang ngồi cùng Mã Phi Yến. Trước đó cũng không quên đến chào hỏi Mã Tuấn Vĩnh cùng Tề thị.

Vừa đặt mông ngồi xuống đã nghe Mã Phi Yến trêu chọc: "Ai nha, không ngờ nhị tẩu của ta lại là quận chúa a."

Chuyết Niên Quyên cười hì hì đáp trả: "Cho ngươi còn dám khi dễ ta nữa hay không?" Tay nàng tay cũng không quen nắm lấy tay của Mã Phi Yến thật chặt.

"Ta cũng không ngờ ngươi lại là hôn thê của biểu ca a. Chỉ là biểu ca bây giờ..." Chuyết Niên Quyên đang cười đột nhiên lại buồn bã nói.

Mã Phi Yến đương nhiên là biết vị "biểu ca" trong miệng của nàng ta là ai rồi. Nàng vỗ vỗ mu bàn tay của nàng ta: "Sắp làm nhị tẩu của ta rồi còn bày bộ dạng này cho ai xem. Ta là muội muội của ngươi đấy nên sẽ không phí lời an ủi ngươi đâu."

Chuyết Niên Quyên lại cười rồi cùng Mã Phi Yến nói thêm vài câu. Vừa được hoạt động tự do nàng ta liền khoác ta Mã Viễn Luật chạy đến chỗ của Tề thị cùng Mã Tuấn Vĩnh.

Lúc nãy nàng ta cũng nghe được mấy người xung quanh đồn đãi Mã Viễn Luật là sao chổi. Nàng ta há để người khác nói xấu trượng phu tương lai của mình được nên mới cố ý khoác tay hắn chứng tỏ hắn không có như lời đồn, không phải sao chổi gì cả.

Lương vương cùng Vương phi cũng bước đến chào hỏi mọi người bên Mã gia rồi tiện miệng chọc ghẹo muội muội nhà mình.

Mã Phi Yến vui vẻ ngồi thưởng thức sơn hào hải vị đột nhiên lại cảm nhận có một ánh mắt khác lại nhìn mình. Thì ra là Trữ thân vương a. Vương phi ngồi bên hắn, hắn không nhìn nàng ta nhìn nàng làm gì. Mã Phi Vũ làm trắc phi của hắn nên đâu được đến tham gia.

Thấy nàng nhìn mình Trữ thân vương cầm ly rượu nhỏ chậm rãi bước đến: "Mã tiểu thư đột nhiên bị giải trừ hôn ước có lẽ rất buồn?" Đôi mày kiếm nhướng cao, khuôn mặt tuấn tú của hắn xuất hiện một chút ý cười vô hình.

Mã Phi Yến vờ bày ra vẻ buồn bã nói: "Tạ Vương gia quan tâm." Nàng chẳng có gì muốn nói với hắn, còn chưa kể để chuyện ở ngự hoa viên hôm đó chính là ghê tởm.

Thấy Mã Phi Yến dường như không muốn nói cùng mình, đôi mày của hắn kéo lại một chút định nói gì đó thì Mã Phi Yến lại lên tiếng: "Phi Yến đến cùng thái tử phi một chút, Vương gia cứ tự tiện đi."

Đại não của nàng liên tục báo động không thể không rời đi. Lúc trước nó báo động thì Cung Vô Khuyết bắt đền nàng. Lần này lại đến hắn, vẫn là chạy trước an toàn.

Không đợi hắn đồng ý, nàng nhanh chóng xoay người bỏ đi. Cảm nhận được có ánh mắt dán chặt sau lưng mình, sống lưng của nàng đột nhiên lạnh rồi run lên một cái.

Lát sau cung yến kết thúc Mã Phi Yến cong chân leo lên xe ngựa theo mọi người hồi phủ.

Bình luận

Truyện đang đọc