TUỔI 17 NỔI LOẠN

~ 1 tuần sau:
~ 8.00 AM:
+ Biệt thự Black:
Đã cuối tuần, nó và hắn vẫn chưa làm lành lại với nhau, hắn vẫn còn giận nó chuyện lúc trước, nó thì chẳng thèm quan tâm tới hắn. Hôm nay cũng là ngày nó thực hiện buổi Liveshow sau 2 năm vắng bóng trên Showbiz của nó. Sáng sớm nó đã nhanh chân chạy thẳng tới công ty giải trí M4ME, Angel cũng đi theo nó. Còn ở nhà chỉ có tụi hắn, Kindy, Killer và Dương Tuấn, các nàng thì đi mua đồ và giải quyết công việc ở bang
- Nam, mày còn giận An hả?- Anh ngồi cứ nhìn vào điện thoại suốt, miệng thì hỏi hắn
- Tao thèm giận cô ta mới lạ!- Hắn thì cứ dán mắt vào màn hình tivi 46inch không rời
- Mày không giận chứ tối thứ 2 tuần trước đứa nào to tiếng trước ở trong phòng mày?- Cậu nhìn vào chiếc laptop đời mới về công việc của gia đình cậu, chen thêm vào cuộc trò chuyện của hắn và anh
- Là tao!- Hắn
- Haiz…Tôi nghĩ cậu nên chia tay với Vanessa đi! Chỉ có tôi mới hợp với cô ấy thôi!- Kindy chen ngang vào thêm, bị anh và cậu đưa cái ánh mắt lạnh như băng và đầy sát khí nhìn nên không nói nữa
- Kindy, cậu làm tổn thương An chưa đủ hả? Muốn ở cạnh cô ấy để khiến cô ấy khóc thêm hả?- Lần này lại là Killer, bị dán nguyên ánh mắt đầy sát khí của Dương Tuấn, anh và cậu
- Mấy người ồn quá! Chuyện gì thì để cho 2 người đó giải quyết đi, hỏi đủ rồi còn chen thêm mấy câu khiến người khác dễ bực!- Tiếng của một cô gái vang lên, người này không ai khác chính là cô
Cô luôn là người gỡ bỏ những rắc rối trong nhà, cô là người hiểu nó hơn anh trai nó, cô luôn biết rõ nó làm việc gì luôn có mục đích riêng. Đi theo sau cô là nhõ, nhõ cũng là người hiểu nó thứ hai, hiểu tính cách của nó, hiểu cả những lời nói sắc bén như dao của nó. Mel là người tiếp theo bước vào nhà, Mel cũng hiểu nó nhưng không nhiều như 2 nàng kia, chỉ hiểu nó đổi khi lạnh lùng nhưng vẫn luôn yêu thương Mel
- Tối nay chị An có một buổi Liveshow, ai muốn đi thì nói với em, em sẽ đưa mọi người vào trong- Mel
- Tôi không đi!- Hắn nói rồi quay lưng bỏ đi lên phòng không nói thêm câu nào
Những lời nói của hắn cũng đã lọt vào đôi tai của nó, tim nó đau chứ? Đau rất đau là đằng khác, hắn nói những lời đó thì tim hắn cũng đau nhưng không đau bằng nó. Tim của nó lúc đó như có người bóp nghẹt trái tim nó lại khiến nó khó thở, Angel nhìn nó
- Chị không sao chứ?- Angel
- Không sao! Đưa chị vào nhà đi!- Nó
Nó và Angel đi vào nhà, nhõ và cô đi tới nhìn nó, sắc mặt nó hơi kém nhưng vẫn có vẻ lạnh lùng như mọi ngày. Killer quay mặt ra cửa thấy nó thì hét to lên chọc hắn, hắn ở trên phòng nghe thấy rõ nhưng vẫn không quan tâm

- Tối nay mày hát gì vậy?- Cô
- Tối nay sẽ biết!- Nó
Nói xong nó đi lên phòng, đúng thật không có gì bằng thời gian, mới nói chuyện được mấy câu, lhanj lùng với nhau được mấy tiếng thì cũng đã trôi qua 12 tiếng đồng hồ. Đã 8 giờ tối, giờ này nó sẽ lên sân khấu biểu diễn buổi Liveshow ra mắt ca khúc mới vừa là buổi Liveshow chào mừng nó trở lại
~ 8.00 PM:
+ Sân khấu Minh Anh:
Tất cả Fan của nó tập trung ở sân khấu Minh Anh, phía của nhõ cũng đã có mặt đầy đủ trừ hắn, hắn không đi cho dù anh và cậu có nài nỉ bao nhiêu. Ánh đèn sân khấu vụt tắt, giọng hát của nó cất lên, nó bước ra, ánh đèn từ từ chiếu sáng vào nó, nó mặt một chiếc đầm màu kem đuôi cá. Phần tà trước ngắn trên đầu gối 30cm, ở vai không có tay, các đường nét may và trang trí khá sắc sảo, bộ đò này do nhõ thiết kế riêng cho nó. Buổi Liveshow này của nó cũng có 3 ả kia đi, khi nó bước ra cả 3 ả đều ngạc nhiên tại sao nó lại ở trên sân khấu, khi nghe giọng hát của nó cả 3 mới nghĩ nó chính là ca sĩ nổi tiếng Vanessa
“Tình yêu là thế..
Đôi khi làm mình say mê, đôi khi làm mình ngô nghê
Tin một người đến nỗi rơi lệ
Là thế...
Khi yêu ai chẳng cần biết nữa, khi yêu ai thì dù trong mưa
Vẫn cảm thấy ấm áp dư thừa...
Rồi khi em thấy
Anh trong tay cùng người khác ấy, sao em quên được khoảnh khắc đấy
Anh bên ai hạnh phúc như vậy?
Thì thôi....
Buông đôi tay và để anh đi

Xem như ta lần đầu chia ly
Cũng là lần cuối nghĩ suy..
Thì anh.. cứ đi đi hãy cứ xa em và đừng ngẫm nghĩ
Hạnh phúc ra sao yêu thương nhường nào chỉ thêm thời gian lãng phí.
Ừ thì anh cứ đi đi và đừng nhớ nhung chi
Về đâu khi ta đã lạc mất nhau??
Mình buồn vì tim mình đau
Mình buồn thì ai thấu đâu?
Từng lời buông chưa hết câu, nước mắt đã dâng khóe sầu.
Đừng bên nhau nếu không vui, em muốn thấy anh cười.
Vì yêu nên em xin anh cứ đi...
Bỏ mặc em!...”
( Anh Cứ Đi Đi-Hari Won)
Giọng của nó như muốn xé lòng của người nghe, chất giọng buồn bã đầy nội tâm của nó vẫn chân thật, khuôn mặt biểu cảm của nó cũng ánh lên nét buồn thật sự. Đúng, hiện tại tim nó đang rất đau khi hát bài hát này nhưng nó vẫn cố giữ cho bản thân không được khóc. Buổi Liveshow của nó được kết thúc bằng một bản rap do nó sáng tác cũng là bài hát mới nó sẽ ra mắt
“Có đôi lúc cũng thấy mệt mỏi muốn dừng lại và đứng trước gương
Vì nếu em có bản lĩnh đi tiếp thì có lẽ em chẳng muốn khiêm nhường

Cuối con đường đó, có phải em bỏ lại nỗi đau?
Là khi chấp nhận làm kẻ thứ 3 một ccahs hoán đổi không hoàn hảo
Cũng do ngóc mà thôi đã biết là cho không nhận lại
Tại sao lại nói cho người ta biết để người ta phĩ mình nói dai
Cũng có lúc em bị trầm cảm, vì một cú sốc như vô hình
Một người em quen biết cướp anh đi mất liệu rằng em có thể bình tĩnh?
Được như vậy hay không?
Hay anh xem đó là trò đùa?
Cũng như bài hát em gọi tên anh trong nhận thức em từng hứa
Ờ nếu lời hứa mà em từng hứa với anh hôm nay là dư thừa
Thì anh cứ phủ như chưa từng nghe một lời chia tay không còn nữa
Vẫn biết rằng anh tốt với em. Nhưng anh lại yêu một người khác
Tình yêu tam giác là ba mũi dao, biết như vậy mà vẫn không đủ chát sao?
Có thể anh cho em khùng và chia tay em trong dứt khoác
Nhưng em sẽ cấm anh làm em đau tạo vết thương bên trong thể xác này
Em cấm anh nói yêu em khi đang trong vòng tay người khác
Và em cấm anh nhìn vào em bằng đôi mắt đen không còn cảm giác
Em cấm anh đi bên nó mà lúc nào cũng nghĩ tới em
Đối với tư cách một người đi trước giá trị của em vẫn hơn 1 lần
Em cấm anh đem so sánh ai tốt hơn những việc em làm

Vì anh chưa hiểu hết một người phụ nữ cần phải quan tâm
Em cấm anh rơi nước mắt khi vô tình có nghe bài hát này
Em cũng sẽ cấm anh nghe từ cấm khi em không còn là người ấy…”
( Cấm( Cover)-Như Hexi)
Buổi Liveshow của nó kết thúc, nó cùng Evil, Mel và anh nhanh chạy tới sân bay để đi Anh, vali cũng được chuẩn bị sẵn, nó bước nhanh lên máy bay không chào tạm biệt một ai kể cả hắn. Phía của đám kia nhanh chạy về nhà, khi về tới nhà thấy hắn ngồi xem tivi chương trình trực tiếp Liveshow của nó lúc nãy. Hắn quay mặt qua nhìn đám kia, chỉ có cô, nhõ và cậu, chẳng có nó và anh, hắn ngạc nhiên hơi
- An và Thiên đâu?
- Ờ…À...An và Thiên đi về nhà pama chơi 1 tháng!- Nhõ nói dối hắn
- Nói dối!- Hắn toát lên vẻ lạnh lùng hơn bao giờ hết
- Nói thật đó!- Cô chen thêm vào cứu nguy cho nhõ
- An đâu?- Hắn hét to lên
- Đi Anh rồi!- Cậu trả lời thay cho nhõ và cô
- Anh Minh…- Nhõ nhéo vào tay cậu
- Dấu Nam bao nhiêu thì cậu ta cũng biết thôi!- Cậu
- Cô ấy đi Anh làm gì?- Hắn
- Sau khi Liveshow kết thúc, An có điện thoại của công ty giải trí bên Anh nên sang đó làm việc một tháng rồi về- Cô đã hiểu ý của cậu nên chen ngang vào nói thêm
- Tại An và cậu còn giận nhau nên An không muốn nói chuyên với cậu!- Nhõ cũng hiểu ý nên tiếp lời
-…
Hắn không nói gì nữa quay bước lên phòng, hắn nhớ nó, một ngày không gặp nó, cho dù đang giận nó nhưng hắn vẫn còn yêu nó, hắn vẫn còn nhớ nó rất nhiều. Hắn không muốn nó đi nếu hắn biết được chuyện này thì hắn đã đến buổi Liveshow và giữ chặt nó lại không cho nó đi. Cô và nhõ hiểu cảm giác đó của hắn, cả cô và nhõ cũng sẽ nhớ nó, không biết sau lúc đó nó có thể quay trở về hay không. Cô và nhõ đều có một linh cảm không tốt cho nhiệm vụ lần này, sợ mất nó mãi mãi…
-----------END Chương 18------------


Bình luận

Truyện đang đọc