TUYỆT THẾ CƯỜNG LONG

Chương 1167

Nếu chỉ đơn thuần là chiến đấu mà không áp dụng bất cứ quy tắc nào, có thể Dương Quan Quan không phải đối thủ của Hoàng Sung, nhưng nếu chỉ sử dụng võ học thực chiến mà Tề Đẳng Nhàn đã dạy cho hai người bọn họ thì kết quả sẽ hoàn toàn trái ngược.

Tề Đẳng Nhàn liếc mắt nhìn Dương Quan Quan, có vẻ rất hài lòng, sau đó ra lệnh cho Hoàng Sung cũng leo lên.

Dù sao Hoàng Sung cũng xuất thân từ bộ đội đặc chủng, anh ta nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng rồi nhảy lên bờ tường.

Tề Đẳng Nhàn nhảy xuống khỏi bờ tường, không biết lấy đâu ra một cây gậy dài hơn hai mét mà cầm trong tay rồi nói: “Cẩn thận dưới chân đấy, đừng có ngã nha, ngã chết là tôi không chịu trách nhiệm gì đâu.”

Hai người kia lập tức căng thẳng hồi hộp.

Sau đó Tề Đẳng Nhàn giơ cây gậy lên đập tới, lần đầu là nhắm thẳng vào đầu của Hoàng Sung.

Hoàng Sung vội vàng rụt cổ lại, vừa né được đòn đánh của hắn đã cảm thấy đầu gối mình mát lạnh, bèn nhấc chân lên rồi dùng thế đứng “Kim kê độc lập” để giúp mình trụ vững.

Tề Đẳng Nhàn chuyển hướng cổ tay, dùng tốc độ còn nhanh hơn thế nữa mà đập vào bên eo của Dương Quan Quan.

Dương Quan Quan lắc người thật mạnh, trở mình xoay eo hết cỡ, sử dụng thế “Thiết bàn kiều” để tránh thoát.

Cây gậy của Tề Đẳng Nhàn vừa lướt qua thân trên của Dương Quan Quan thì đã lập tức chuyển hướng xuống dưới!

Cả người Dương Quan Quan lộn một vòng, tay phải cô ta bám vào mép bờ tường, dưới chân khẽ nhún, mượn lực để tung mình ra phía ngoài, cơ thể nhào ra khỏi bờ tường, khiến Hoàng Sung hoảng hốt.

Chỉ thấy cả người Dương Quan Quan tạo thành một hình bán nguyệt bên ngoài bờ tường, dùng bàn tay vẫn đang bám vào mép bờ tường để tự kéo mình lên, soạt một tiếng, chiêu “Hầu thượng thụ” lại lần nữa giúp cô ta đứng vững trên bờ tường.

Phương thức né đòn to gan lớn mật này, Hoàng Sung tự nhân bản thân không làm được, cơ thể của anh ta vốn không dẻo dai bằng cơ thể của Dương Quan Quan, năng lực ứng biến cũng có đôi phần khiếm khuyết, nếu học theo cô ta thì chắc chắn anh ta sẽ ngã xuống mà chết không toàn thây.

Sau đó, chỉ thấy Tề Đẳng Nhàn lại cầm gậy đập xuống bồm bộp, hai con người trên bờ tường gian nan tìm cách né tránh.

Nếu như không phải mùa đông trời tối nhanh, chỉ sợ những người đi đường bên dưới mà trông thấy cảnh tượng này thì cũng sẽ bị dọa sợ chết khiếp…

Ngày hôm sau cũng là ngày tiếp đón các lãnh đạo và bác sĩ của bệnh viện huyện Thanh Hà.

Bệnh viện huyện Thanh Hà đã cho công ty dược phẩm Thiên Lai chút mặt mũi, cũng phối hợp với lời kêu gọi của chính phủ mà nhập dược phẩm từ công ty dược phẩm Thiên Lan.

Đối diện với những người bạn đầy thiện chí như vậy, đương nhiên Tề Đẳng Nhàn cũng cần phải cho bọn họ chút mặt mũi. Hắn dẫn theo Dương Quan Quan và vài nhân viên cao cấp, đích thân đến tiếp đãi bọn họ.

Viện trưởng Dương Bồi Nguyên thấy Tề Đẳng Nhàn đích thân ra tiếp đãi thì không khỏi lấy làm kinh hãi, vội vàng bước tới bắt tay chào hỏi hắn rồi nói: “Không ngờ Tề tổng lại đích thân ra tiếp đãi chúng tôi, quả thực cậu đã khiến cho Dương mỗ thụ sủng nhược kinh rồi!”

Bình luận

Truyện đang đọc