VẠN CỔ TINH KHÔNG


Tốc độ này đã siêu việt đám thiên tài bên trong Linh Bảo Tông, phải gọi là yêu nghiệt bên trong yêu nghiệt.

Người này nếu là bằng hữu thì tốt, nhưng một khi đã kết thù oán, sau này cũng là một kẻ địch đáng sợ.

Diệp Vô Song phái bọn họ đi truy bắt Vũ Thuần Tử, chắc cũng là vì nguyên nhân này.

Hai người Nguyên Nhân, Chung Chương ở chính diện, đều cảm giác được một tia áp bách, khí tức tử vong bao trùm lấy hai người bọn họ, dường như toàn bộ thiên địa đang thu hẹp, ép bọn họ đến không thở nổi.

Vũ Thuần Tử lúc này đã gần đạt giới hạn, kinh mạch lục phủ ngũ tạng đều thương tổn nghiêm trọng.

Hắn không có dừng lại, Kinh Thiên Đao ngay lập tức đánh xuống, chỉ thấy đại đao này chém xuống một đường dài, bụi đất bay tứ tung lên bầu trời.

Đại đao vừa chém, khiến toàn bộ thiên địa run rẩy, bên trong kèm theo vô số âm thanh xào xạc, Kinh Thiên Đao chợt xuất ra màu trắng đao khí, dùng tốc độ cực nhanh chém tới phương hướng đám người bọn họ.


"Cẩn thận!"
Triệu Phong Sơn kinh hãi kêu lớn.

Bành…
Nguyên Nhân, Chung Chương tràn ngập kinh hoảng, vội vã đánh ra chiêu thức nhằm ngăn chặn đao pháp của Vũ Thuần Tử.

Đáng tiếc, lực lượng mà Vũ Thuần Tử đánh ra, có thể đánh hạ một tu sĩ Linh Tuyền cảnh, hai người bọn họ chỉ là Thông Linh cảnh, đương nhiên không thể chống đỡ được.

Hai người này bị đao pháp trực diện đánh trúng, đem bọn họ đập sâu xuống lòng đất, toàn thân vô cùng thê thảm, xương cốt chấn vỡ không biết bao nhiêu cái.

Rất nhiều xương nhỏ bị gãy, đâm xuyên khỏi ngoài lớp da, lộ ra đoạn xương trắng hếu, tình cảnh này khiến ai nấy đều hít một hơi khí lạnh.

Triệu Phong Sơn, Huyết Tinh cùng mấy người còn lại ở phía xa, bị dư chấn này làm cho lảo đảo, bụi vừa tan, bọn họ chỉ thấy phía trước xuất hiện một mảng đất lớn bị sập lún, rộng năm mét, dài mười mét và sâu một mét.

Toàn bộ cây cối nằm bên trong phạm vi liền bị đập nát bấy, hai thân ảnh ngay lập tức xuất hiện trong tầm mắt bọn họ, chỉ thấy toàn thân hai người này vô cùng thê thảm, rất nhiều chỗ bị chính xương của mình đâm nhô lên, trong miệng còn không ngừng rên ú ớ.

Triệu Phong Sơn thấy vậy liền nổi giận.

Ngay lập tức nhìn về phương hướng Vũ Thuần Tử đứng, đợi Triệu Phong Sơn hồi thần lại, đã không thấy thân ảnh Vũ Thuần Tử, lúc này Vũ Thuần Tử đã trốn thoát được hai dặm.

Triệu Phong Sơn nhìn chung quanh một vòng, kinh ngạc hỏi.

"Hắn đâu?"

"Chạy?"
Tào Chu ngay lập tức cảm thấy không ổn, vội nhìn về phía hai người Tần Hạ Lưu, Hoàng Bị ra lệnh.

"Mau truy đuổi hắn, khả năng chạy không được bao xa!"
"Nhưng mà tam trưởng lão, người này thân mang tuyệt kỹ thần dị, ngay cả Nguyên Nhân, Chung Chương đều thua thiệt, ngài phái hai người bọn ta truy đuổi, sợ là không đánh lại được Vũ Thuần Tử."
Tần Hạ Lưu có chút chần chờ, liền mở miệng nói, thảm trạng ở trước mặt, hắn cũng kinh hoảng không kém.

"Ngươi yên tâm, ta có thể nhìn ra được, Vũ Thuần Tử người này chắc chắn dùng bí pháp nào đó đánh ra một đao kia, thân thể bây giờ của hắn chắc hẳn đang suy yếu cực cùng.

Bí pháp khi thi triển sẽ chịu phải cắn trả, cho nên mới để các ngươi rời đi, bọn ta ba người ở lại cầm chân Huyết Sắc thị tộc."
Triệu Phong Sơn liền nói ra suy nghĩ của mình, đúng như hắn vừa nói, Vũ Thuần Tử thật sự dùng đao pháp vượt quá giới hạn bản thân, có lẽ bây giờ trạng thái của hắn không tốt bao nhiêu.

Hai người Tần Hạ Lưu nghe vậy, cảm giác đại trưởng lão nói không sai, liền vội vã tuân lệnh, đổi phương hướng đuổi theo Vũ Thuần Tử.

Lý Thủy ở một bên nhìn thấy toàn bộ, trong lòng tràn ngập sợ hãi, hắn không ngờ được, Vũ Thuần Tử vậy mà dùng một đao đánh hạ hai người Nguyên Nhân, Chung Chương.

Cũng cảm thấy may mắn, may mắn Vũ Thuần Tử không có dùng chiêu thức này nhằm vào chính mình, nếu không, kết cục cũng sẽ giống như hai người trước mặt.


Vũ Thuần Tử mang thương thế vô cùng nghiêm trọng, một đường rút lui khỏi đám người Triệu Phong Sơn cùng Huyết Sắc thị tộc, vừa chạy vừa cố kìm nén lại cơn đau bên trong truyền tới.

Hắn có thể cảm giác được, phía sau có hai khí tức đang không ngừng đuổi theo, không cần nhìn cũng đoán được, chắc chắn là người của Linh Bảo Tông.

Phía bên kia, ba người Triệu Phong Sơn cùng Huyết Sắc thị tộc bắt đầu lao vào giao chiến, nhân loại cùng Huyết Sắc thị tộc chính là trời sinh địch nhân, cho nên nếu gặp phải sẽ không buông tha nhau.

Huyết Sắc thị tộc lúc đầu bị đàn áp, tên áo xanh bởi vì mất cánh tay, giảm mạnh năm phần khả năng chiến đấu, trong phút chốc liền bị Tào Chu sát hại, đầu lâu cũng bị cắt xuống.

Tên áo đen cùng Huyết Tinh tức giận gào rống, tròng mắt lộ rõ đường gân ở bên trong.

Tào Chu sau khi xử lý xong xuôi, nhanh chóng gia nhập vào trận chiến giữa Đốc Tháo cùng tên áo đen..


Bình luận

Truyện đang đọc