VẠN NHÂN MÊ ALPHA KHÔNG MUỐN NGHỊCH TẬP

Nữ chủ Giang Miểu.

Lục Quy Lan hồi tưởng hệ thống 666 giới thiệu về Giang Miểu.

Nghỉ hè lên lớp 10, Giang Miểu tham dự quay chụp danh đạo Cao Hằng hiện thực đề tài điện ảnh, bằng vào kỹ thuật diễn ngây ngô động lòng người, đạt được Kim Đàn thưởng tốt nhất nữ xứng, thành người nổi tiếng ở Ninh Thành.

Khi đó Giang Miểu bề ngoài thanh thuần đáng yêu, là đối tượng được rất nhiều người hâm mộ yêu thích.

Nhưng mà theo tuổi tăng trưởng, Giang Miểu dung mạo càng ngày càng diễm lệ, dáng người trở nên phập phồng quyến rũ, hoàn toàn bất đồng với hình tượng thanh thuần ban đầu.

Người trong trường ghen ghét nàng, bắt đầu bịa đặt truyền bá lời đồn, nói giới giải trí thực dơ, Giang Miểu gia đình lại không có bối cảnh, mỗi năm nghỉ đông và nghỉ hè đều có thể đi đóng phim là bởi vì bị tiềm quy tắc, ngươi xem nàng hết uốn tóc lại trang điểm, mỗi ngày trang điểm như vậy không đứng đắn, sao có thể là một đứa con gái tốt.

Lời đồn ở nơi tối tăm càng ngày càng nghiêm trọng, Giang Miểu thanh danh ở học kỳ một lớp 11 xuống dốc không phanh, không chỉ có ở lớp không ai phản ứng nàng mà nguyên bản người thích nàng ở các lớp khác cũng đều bắt đầu dùng ánh mắt chán ghét nhìn nàng.

Giang Miểu không thể hiểu được bị toàn bộ trường học cô lập, không ai nói cho nàng nguyên nhân.

Từ lúc bắt đầu vô thố, thương tâm, đến hậu kỳ lạnh nhạt táo bạo, Giang Miểu tâm tình càng thêm ủ dột, gia trưởng cùng lão sư chỉ cho rằng nàng dậy thì muộn mới có như vậy biến hóa, không hề phát hiện những người khác đối Giang Miểu bạo lực lạnh.

Giang Miểu giữa năm 12 ngưng đóng phim, đem tinh lực đặt ở học tập, nàng vốn giữ thành tích niên cấp đệ nhất, nhưng mà bệnh trầm cảm ảnh hưởng, nàng càng ngày càng vô pháp chuyên tâm học tập, áp lực cực lớn làm nàng sốt cao ở kỳ thi đại học, thành tích ra tới ngay cả điểm sàn khoa chính quy bình thường đều không đạt được, ánh mắt thất vọng của gia trưởng cùng lão sư trở thành cọng rơm cuối cùng áp suy sụp Giang Miểu, ở tận cùng tuyệt vọng nàng lựa chọn cắt cổ tay tự sát.

Hiện tại Giang Miểu đã bị toàn trường cô lập nửa năm, từ biểu hiện đá cửa tiến vào vừa rồi có thể thấy được tính tình nàng đã bắt đầu trở nên có chút táo bạo.

Lục Quy Lan nhìn sườn mặt Giang Miểu, hơi hơi nhíu mày, hệ thống 666 tuyên bố nhiệm vụ nghịch tập tựa hồ cùng nữ chủ không quan hệ, nếu đi vào thế giới này chính là hệ thống cứu vớt nữ chủ có lẽ sẽ càng tốt, không biết có loại hệ thống này hay không.

Giang Miểu làm bài tốc độ phi thường mau, một tờ viết xong chỉ dùng năm sáu phút.

Nàng đương nhiên có thể chú ý tới Lục Quy Lan vẫn luôn đang xem nàng, Giang Miểu không cần nhìn cũng có thể đoán được đó là cái dạng ánh mắt gì —— chán ghét, phẫn hận, làm như cả người nàng dính đầy nọc độc, hận không thể cách xa nàng tám mét.

Toàn lớp, thậm chí toàn trường, ai nấy đều dùng loại ánh mắt này xem nàng, Giang Miểu đã quen rồi.

Lục Quy Lan phát hiện gương mặt lạnh lùng của Giang Miểu bỗng nhiên trầm xuống, đôi mắt như bị mây đen che khuất, ấp ủ mưa to.

Không chỉ có như thế, Giang Miểu viết chữ lực độ cũng càng lúc càng lớn, nắm bút kim đầu ngón tay trắng bệch.

Lục Quy Lan từ trước đến nay đối người cảm xúc dao động không quá mẫn cảm, nhưng Giang Miểu biểu hiện thực rõ ràng, nàng nổi giận.

Là bởi vì cái gì?

Không biết làm bài? Không, nàng viết chữ tốc độ như cũ thực mau.

Lục Quy Lan hậu tri hậu giác chính mình chú ý Giang Miểu đã quá lâu, Giang Miểu rất có thể hiểu lầm.

Nàng lập tức quay đầu, học theo Giang Miểu, lấy ra một quyển sách bài tập vật lý bắt đầu làm.

Tuy mấy bài vật lý này nàng đã từng học qua ở thế giới của mình, nhưng rốt cuộc đã tốt nghiệp nhiều năm, quên không sai biệt lắm. Lục Quy Lan dứt khoát trực tiếp mở ra cuối sách sao chép đáp án, nơi đó còn tỉ mỉ viết cách giải, Lục Quy Lan thuận tiện ôn tập lại kiến thức một lần.

Lục Quy Lan tầm mắt dời đi rồi, Giang Miểu nội tâm táo bạo cảm xúc rốt cuộc dần dần bình ổn.

Lại qua hơn mười phút, có mấy học sinh đi mua cơm sớm trở về sớm, về lại bàn phải đi ngang qua Giang Miểu, mấy người đôi mắt cố ý hướng sang một bên, lẫn nhau xô xô đẩy đẩy bước nhanh đi qua, sợ thấy mặt Giang Miểu.

Lục Quy Lan bởi vậy được lợi, liên quan, cũng không ai xem nàng.

Lớp trưởng đi nhà ăn so những người khác chậm một bước, cho nên phải xếp hàng đợi hơn mười phút, chờ nàng cầm bữa sáng của mình cùng Lục Quy Lan trở về, 30 phút nghỉ ngơi thời gian chỉ còn bảy phút.

Lớp trưởng vào phòng học, nhìn chằm chằm Lục Quy Lan, thở hồng hộc mà chạy tới, đôi mắt sáng lấp lánh nói: "Lục Quy Lan, thực xin lỗi ta đi mua chậm, lại quên hỏi ngươi muốn ăn cái gì, cho nên ta mua giống với ta."

"Cảm ơn ngươi, vất vả." Lục Quy Lan lễ phép nói lời cảm ơn, cùng lớp trưởng chờ mong hưng phấn ánh mắt vừa chạm vào liền tách ra, rũ mắt dừng ở bữa sáng.

"Thuận tiện mà thôi, không vất vả!" Lớp trưởng đem bữa sáng đặt lên bàn Lục Quy Lan, nhìn gương mặt Lục Quy Lan như sương mù bao phủ u buồn mông lung, cọ tới cọ lui không nghĩ rời đi.

Giờ phút này tuy là Lục Quy Lan lại trì độn, cũng phát hiện lớp trưởng không thích hợp.

Chính mình hiện tại thân phận nhân thiết, tối tăm, trầm mặc, nhát gan, học tập kém, nhân duyên kém, nghĩ như thế nào đều không phải là sự tồn tại có thể làm lớp trưởng như thế chiếu cố, hồi tưởng tới trường hợp ở thế giới ABO bị người đuổi theo nhìn chằm chằm xem, Lục Quy Lan trong lòng đột nhiên có dự cảm không lành.

Hẳn là không thể nào, đây lại không phải thân thể của nàng, huống hồ thế giới này căn bản không có tin tức tố thứ này tồn tại.

Bên cạnh Giang Miểu nhấp chặt môi, không thể nhịn được nữa ném xuống bút kim, ngòi bút ở sách bài tập lưu lại một dấu vết thật dài, bút kim nhảy hai cái rớt xuống trên mặt đất, phát ra tiếng vang "Lạch cạch".

Ánh mắt Lục Quy Lan theo bút kim cùng nhau rơi trên mặt đất, hồng nhạt môi nhấp, đáy mắt bị sương mù u buồn bao phủ lộ ra vài phần đáng tiếc, bút kim rớt xuống đất khẳng định sẽ đoạn thủy, ruột bút dư lại mực nước đều lãng phí.

"Ngươi quấy rầy đến ta làm bài." Giang Miểu nói.

Nguyên bản ngọt ngào kiều mềm thanh tuyến bị nàng áp cực thấp, Giang Miểu chậm rãi ngẩng đầu, xoã tung tóc quăn từ bên má chảy xuống, lộ ra nàng nhan sắc tươi mới môi đỏ cùng chiếc cằm tinh xảo.

Liễm diễm mắt đen phảng phất kết băng, đuôi mày sắc bén hệt như một phen chủy thủ, Giang Miểu giờ phút này giống một đóa hoa diễm lệ lại tư thái thanh cao, lạnh lùng mà chờ người triều bái.

Lục Quy Lan nhìn nàng một cái, khom lưng nhặt lên bút kim, thời điểm chuẩn bị đem bút kim đặt lên bàn Giang Miểu, lớp trưởng bỗng nhiên nhíu mày lui về phía sau một bước, lấy biểu tình hoàn toàn tương phản với khi đối mặt Lục Quy Lan, nói với Giang Miểu, "Ngươi như thế nào ở chỗ này?" Trong giọng nói là không hề che giấu chán ghét.

Giang Miểu như là một con con nhím, dựng thẳng gai lông, nâng cằm lạnh lùng nói: "Đây là vị trí của ta."

Lớp trưởng trừng mắt nhìn Giang Miểu, khi nhìn về phía Lục Quy Lan nháy mắt thay đổi thành ôn nhu: "Lục Quy Lan, muốn ta nói lão sư đổi chỗ cho ngươi không? Ngươi ngồi gần người nào đó như vậy, đối với ngươi không tốt lắm."

Lục Quy Lan sợ lớp trưởng làm chủ nhiệm lớp đem mình trở thành bạn cùng bàn của nàng, lập tức nói: "Không cần, cảm ơn ngươi, ta ở chỗ này được rồi."

"Ngươi quá thiện lương, nhưng mà......" Lớp trưởng ý đồ tiếp tục khuyên bảo Lục Quy Lan.

Lục Quy Lan nói: "Còn có ba phút vào học, ngươi mau về chỗ ngồi ăn sáng đi, bằng không đối dạ dày không tốt."

Lớp trưởng được nàng nhắc nhở tỉnh ngộ lại, "Đúng vậy, ta không chậm trễ ngươi ăn sáng, ngươi ăn mau đi, ta lập tức trở về!" Nói xong lưu luyến không rời mà trở về hàng thứ ba giữa lớp.

Lớp trưởng rời đi rồi, Lục Quy Lan nhợt nhạt thở ra một hơi.

Lớp trưởng cuồng nhiệt một cách không bình thường làm chuông cảnh báo trong lòng nàng kêu vang, nàng về sau vẫn là thiếu tiếp xúc lớp trưởng thì tốt hơn.

"Bút kim của ngươi." Lục Quy Lan phủi đi bụi đất dính trên bút, đặt lên bàn trước mặt Giang Miểu.

Giang Miểu mặt ngoài như một ngọn núi băng, trong lòng lại áp lực ủ dột hỏa, vừa rồi nếu lớp trưởng tiếp tục cùng nàng cãi nhau, nàng cũng không xác định chính mình sẽ làm ra cái gì.

Hẳn là cũng sẽ không làm cái gì.

Giang Miểu cúi đầu xuống, tóc quăn xoã tung một lần nữa che khuất nửa bên mặt, nàng không có nhìn tới chiếc bút kim ở góc bàn, một lần nữa cầm một chiếc bút khác tiếp tục làm bài.

Lục Quy Lan cầm lấy bữa sáng ăn một lát, chuông vào học vang lên.

Thứ ba hàng tuần tiết đầu tiên là họp lớp, chủ nhiệm lớp ở bên trên nói mục tiêu kế hoạch học kỳ này, Lục Quy Lan cùng Giang Miểu đôi bạn cùng bàn ở dưới cúi đầu làm bài tập.

Mới khai giảng một ngày, Lục Quy Lan đã làm ( sao chép) xong rồi bài tập vật lý trước năm tiếng dạy học, Giang Miểu bên kia càng mau, Lục Quy Lan nhìn lướt qua, Giang Miểu đã làm xong hơn phân nửa bài tập toán, hơn nữa còn không cần sao chép đán án giống như nàng, lấy thành tích gần như mãn điểm của Giang Miểu, nàng viết ra tới chính là đáp án tiêu chuẩn.

"Các bạn học, tân học kỳ tân khí tượng, chúng ta mặt sau báo bảng cũng cần thiết thay đổi, có bạn nào am hiểu vẽ tranh, có thể giúp lão sư vẽ báo bảng mới hay không?"

Phía dưới không ai theo tiếng.

11-3 là lớp mũi nhọn, học sinh trong lớp đều không muốn lãng phí thời gian học tập ở một khối báo bảng.

Chủ nhiệm lớp ánh mắt đảo qua cả lớp, cuối cùng dừng ở Giang Miểu.

Đối với nữ sinh thành tích học tập ưu dị lại còn là tiểu minh tinh này, chủ nhiệm rất là yêu thích.

Chủ nhiệm lớp dùng một loại ngữ khí nhẹ nhàng mang theo điểm điểm yêu thương, hỏi: "Giang Miểu, ta nhớ rõ ngươi sơ trung học qua ba năm vẽ tranh, giao chuyện này cho ngươi được không?"

Giang Miểu động tác tay dừng một chút, ngẩng đầu đối diện ánh mắt chủ nhiệm, như thế nào cũng nói không nên lời cự tuyệt.

Nàng nhấp môi đỏ, gật gật đầu: "Lưu lão sư, cảm ơn ngài tín nhiệm, ta sẽ vẽ thật tốt."

"Hừ, vua nịnh nọt." Lục Quy Lan nghe thấy phía sau có người nói thầm.

Giang Miểu tay siết chặt cán bút, trên mặt biểu tình lại không có đổi.

Chủ nhiệm lớp vừa lòng mà cười nói: "Một người vẽ rất mệt, nếu ngươi yêu cầu giúp đỡ, có thể tùy thời tìm đồng học trong lớp hỗ trợ, tin tưởng mọi người đều nguyện ý vì ngươi cung cấp trợ giúp, đúng hay không?"

"Lưu lão sư ngài yên tâm, chúng ta đều nguyện ý vì lớp ra một phần lực."

"Chúng ta đều nguyện ý ——" Lớp trưởng dẫn đầu, cả lớp cùng kêu lên nói.

Lục Quy Lan hết sức kinh ngạc với kỹ thuật diễn của đám học sinh này ở trước mặt lão sư, trách không được chủ nhiệm lớp vẫn luôn không phát hiện vấn đề.

Hệ thống 666 nói qua, Giang Miểu là bởi vì tính cách hiếu thắng, không nghĩ phiền toái chủ nhiệm lớp mới không có nói ra chuyện mình bị cô lập, khả năng trong lòng nàng, nói ra cũng đối chuyện này không có bất luận trợ giúp gì. Học sinh toàn trường tự phát chống lại nàng, chủ nhiệm lớp quản được một người, có thể quản được toàn trường sao? Nói không chừng còn sẽ làm chủ nhiệm lớp vốn yêu thương nàng đối nàng sinh ra hiểu lầm, cho rằng nàng đã làm cái gì mới có thể bị chống lại như vậy.

Còn năm phút nữa tan học, chủ nhiệm lớp tâm tình thả lỏng lại, nhìn về phía Lục Quy Lan bên cạnh Giang Miểu.

Vừa rồi ánh mắt nàng nhịn không được từ Giang Miểu chuyển qua Lục Quy Lan, đưa mắt nhìn Lục Quy Lan một lần lại một lần, rõ ràng Lục Quy Lan vẫn là nguyên lai bộ dáng kia, chỉ là khí chất tựa hồ có gì đó thay đổi, thoạt nhìn có chút u buồn, so ban đầu càng nắm nhân tâm.

"Lão sư khi nãy vừa vào lớp liền muốn hỏi, trong lớp chúng ta như thế nào có mùi hương đào nhàn nhạt, rất dễ ngửi, là dùng nước hoa hay là sữa tắm?"

Bình luận

Truyện đang đọc