VÕ ĐẾ VÔ CỰC


Dù đã ăn trọn toàn bộ đòn đánh của ba người, con Ma Thánh vẫn đủ sức đứng dậy.

Nó lập tức lao tới đấm bay Dương Tử rồi gào lên :
- Lũ nhân loại bẩn thỉu kia các người dám làm thương bổn thánh sao !
Cú đấm thật sự thốn khiến Dương Tử đập vào hòn đá rồi thổ huyết không ngừng.

Dạ Hy và Linh Nhi thấy vậy liền lao tới mà hợp sức đánh Ma Thánh.

Vừa đánh hai người vừa nói :
- Đánh Dương Huynh thì ngươi có là thần bọn ta cũng đánh!
Chưa cầm cự được bao lâu con Ma Thánh kia không biết thương hoa tiếng ngọc gì.

Đạp thẳng vào người Dạ Hy khiến nàng bật ra sau.

Dương Tử cũng kịp lúc tỉnh dậy mà đỡ Dạ Hy.

Tên Ma Thánh quăng Linh Nhi mà vừa gào lên vừa cười lớn:
- Hahaha lũ nhân loại khốn kiếp các ngươi thật sự chọc tức ta rồi !
Dứt câu hắn lao tới đấu tay đôi với Dương Tử, khiến Dương Tử chống đỡ trong chật vật.


Dương Tử liền dùng Tam Thân Biến phân thân ra rồi dồn hàng loạt đòn tấn công về phía Ma Thánh.

Để lại những đạo thân cầm chân Ma Thánh, Dương Tử lập tức đem Linh Nhi cùng với Dạ Hy đến nơi an toàn.

Sau khi làm xong hắn triệt để giải phóng toàn bộ sức mạnh.

Bung hết sức để đánh với Ma Thánh, hắn lập tức đứng trên không dùng Thiên Đạo chi lực và Hư Không chi lực dung hợp với nhau.

Không để hắn thành công Ma Thánh đang hết sức vùng vẫy ra khỏi vòng vây của hai đạo thân của Dương Tử.

Con Ma Thánh kia mới gào lớn :
- Tên nhãi khốn kiếp ngày này năm sau sẽ là ngày dỗ của ngươi !
Phía trên Dương Tử vẫn đáng lấy Thiên Lôi đứng đầu bảng và Hư Không Phệ Chi Hoả để làm tiền đề dung hợp Hư Không chi lực và Thiên Đạo chi lực.

Ma Thánh bấy giờ cũng thoát khỏi vòng vây mà lao tới hòng phá hỏng kế hoạch của Dương Tử.

Bấy giờ Dương Tử liên tục phải sử dụng Ảnh Bộ để tránh đòn tấn công của Ma Thánh.

Vừa phải dùng Linh khí và Thể khí để kết hợp hư không và thiên đạo lại với nhau.

Khiến sức lực của Dương Tử nhanh chóng tụt xuống thấy rõ.

Vì chống đỡ quá nhiều Dương Tử quyết định đứng lại.

Hắn lại dùng Tam Thân Biến để câu giờ, con Ma Thánh bấy giờ đã cũng mất dần ma khí.

Cuối cùng Dương Tử cũng đã dung hợp thành công hai loại sức mạnh trời sinh tương khắc cực mạnh.

Hắn liền gào lớn :
- Thôn Thiên Chưởng !!
Rồi từ đấy một luồng sức mạnh lập tức bắn ra từ phía Dương Tử.

Khiến Ma Thánh cảm thấy uy hiếp mà quay đầu bỏ chạy.

Nhưng đã quá muộn luồng sức mạnh đi tới đâu mọi vật xung quanh đều bị thôn phệ nhắm gia tăng sức mạnh cho đòn đánh.

Cả thân thể ma thánh bị luồng sức mạnh đấy thôn phệ không sót một hạt bụi.


Đánh xong đòn đó Dương Tử cũng cạn kiệt linh khí và thể khí mà rơi tự do xuống đất.

Rất may hai cô vợ hắn đã tới đỡ hắn kịp mà đưa về trị thương.

Ba ngày sau cuối cùng Dương Tử cũng đã tỉnh dậy, vừa dậy Linh Nhi đã lao tới ôm hắn mà gào lên :
- Ta tưởng huynh thật sự bỏ ta và Dạ Hy tỷ chứ huhu.
Dạ Hy cũng bật khóc như đứa trẻ mà gào lên :
- Ta cấm huynh lần sau không được làm như vậy nữa huhu.
Dương Tử ôn tồn đáp rằng :
- Chẳng phải ta vẫn còn sống đây hay sao, mà hai người phải khóc như vậy !
Hai người liền lao đến mà đấm thùm thụp vào ngực hắn.

Hắn cười gượng mà nói :
- Còn đấm nữa ta sẽ chết thật đấy!
Nghe hắn nói vậy hai nàng mới thôi không đấm nữa mà đi nấu cháo cho hắn ăn để bồi bổ.

Nhẫn Dạ sau bao lâu vắng bóng mới hiện lên.

Vẫn giữ tính cách cũ Nhẫn Dạ liền cầm ngay cái chậu bên cạnh lên vừa đánh vào mặt Dương đần mà gáo lớn :
- Thằng đần nhà mi một chút nữa là kinh mạch lẫn thân thể của ngươi nổ tung rồi đấy biết không !
Hắn cũng cười trừ mà đáp :
- Con biết rồi người có thể đừng đánh con nữa được không sư phụ!
Nhẫn Dạ lại quát lớn :
- Còn dám nói như vậy ư ! Nếu lúc đấy ta không dùng thần hồn bảo vệ kinh mạch cho mi.


Liệu mi còn sống đến bây giờ không hả tên đần này!
Sau khi được dưỡng thương vài ngày thương thế hồi phục hắn cũng đã đi sắp xếp một số chuyện.

Hắn đã đến nhà Nam Phương và Hương Lan chào hỏi một chút rồi chuẩn bị đồ đạc rời Kim Thương Quốc để tiến thẳng đến Thủy Thương Quốc.

Nghe thấy Dương Tử nói là sắp đi Nam Phương liền hoảng hốt nói :
- Cái gì cơ Dương Huynh sắp rời khỏi Kim Thương Quốc á ?
Hương Lan cũng bất ngờ mà đáp :
- Thế thì tiếp theo Dương Huynh định đi đâu vậy ?
Dương Tử vui vẻ đáp lại :
- Cũng không xa ta định tới Thủy Thương Quốc một chuyến ấy mà !
Nam Phương cũng ngạc nhiên mà hỏi Dương Tử :
- Ta có nghe nói là nơi đấy ở tận phía biển của Ngũ Đại Thương Quốc, Huynh vẫn có ý định tới đấy sao?
Hương Lan cũng lên tiếng :
- Sớm biết huynh cũng sẽ có ngày rời khỏi đây số ít linh thảo này ta xin tặng cho Dương Huynh.

Còn Nam Phương chàng cũng lên học tập Dương Huynh một chút đi!
Dương Tử thấy họ đang đùa vui vẻ liền âm thầm rời đi.

Vậy là hành trình của 3 con báo con đã kết thúc nhiệm vụ ở Kim Thương Quốc giờ là Thẳng tiến Thủy Thương Quốc !


Bình luận

Truyện đang đọc