VỢ TÔI LÀ BÁC SĨ


Hôm sau Lục Tư Phàm lập tức chạy đến điểm hẹn để gặp Alice, vừa bước vào phòng anh tức giận, người đầy sát khí, anh quát lớn
“Cuối cùng cô muốn gì hả? Bao nhiêu đó vẫn chưa đủ sao?”
Alice nhìn anh rồi cười khẩy
“Vợ anh đúng là ngu thật đấy, lại đi kể chuyện này cho anh nghe, nhưng không sao chuyện này tôi cũng đã lường trước được”
“Tốt nhất là cô nên câm miệng lại trước khi tôi thật sự nổi nóng, cô muốn gì mau nói đi”
Alice không trả lời, ả ta rộ rõ bộ mặt thách thức nhìn Lục Tư Phàm
Lục Tư Phàm lấy trong túi ra 1 cọc tiền lớn, anh ném vào người cô
“Cô cầm lấy rồi cút khỏi mắt tôi, và đừng bao giờ xuất hiện ở Trung Quốc nữa”
“Nếu không thì sao?”
“Nếu không tôi sẽ cho cô biết thế nào là sống không bằng chết”
“Hahaha sống không bằng chết? Anh giám sao?”
“Cô cứ thử đi rồi sẽ biết”
Alice ôm bụng, xoa xoa rồi nói

“Anh không thấy bụng tôi đã lớn hơn nhiều rồi sao?”
Lục Tư Phàm nhìn cô đầy hoài nghi
“Tôi xin trân trọng thông báo cho anh biết 1 tin, đó là!.

tôi đã có thai rồi, cái thai của ai!.

tôi nghĩ anh là người biết rõ mới đúng chứ?”
Lục Tư Phàm trợn mắt nhìn ả ta, khuôn mặt anh không thay đổi, nó đơ ra như đang không tin vào những gì tai mình nghe thấy
Alice từ từ tiến lại gần anh, nắm lấy tay anh
“Lần này về không phải tôi cần tiền mà là! tôi cần anh”
Lục Tư Phàm dựt tay lại 1 cách dứt khoác, anh đưa cặp mặt sắt lạnh nhìn ả
“Cho dù là vậy thì tôi cũng sẽ không bao giờ chấp nhận 1 con người như cô đâu”
Alice vẫn dùng những lời đầy khiêu khích nói

“Vậy sao? Vậy anh đã chuẩn bị lý do gì để giải thích với vợ anh chưa?”
Lục Tư Phàm im lặng, ả ta lại nói
“Tôi không cần 1 danh phận, tôi chỉ cần! 1 tuần anh có thể đến bên mẹ con tôi 3 ngày là được, đòi hỏi này đâu có lớn đúng không”
“Cô đừng có mơ, làm sao tôi có thể chắc đây là con của tôi chứ?”
“Nếu anh không tin anh có thể dẫn tôi đi xét nghiệm mà”
Lục Tư Phàm không trả lời, anh im lặng 1 hồi lâu để suy nghĩ, ả ta cũng không làm khó gì anh, bằng lòng cho anh 2 ngày để suy nghĩ
! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Lục Tư Phàm trở về nhà với bộ dạng thất thần đầy mệt mỏi, anh thật sự không giám tin đây lại là sự thật, anh không biết phải đối mặt với Hà Bội Sam như nào cho phải
Nhìn thấy anh trở về, Hà Bội Sam vui vẻ lại gần
“Anh mới về, sao anh về trễ vậy hả?”
Lục Tư Phàm chỉ nhìn cô mà không nói được lời nào, đôi mắt anh đỏ ửng, Hà Bội Sam nhìn anh đầy lo lắng
“Anh làm sao vậy hả? Có chuyện gì xẩy ra với anh sao? Lục Tư Phàm anh nói em nghe đi, cuối cùng đã xẩy ra chuyện gì? Cô ta đã nói gì với anh hả?”
Lục Tư Phàm nén hết đau thương, anh mỉm cười rồi ôm lấy cô vào lòng
“Không có gì, tập đoàn có 1 số chuyện nên anh hơi lo”
“Chuyện gì? Anh nói em biết đi, nếu giúp được em sẽ! ”
“Không phải như em nghĩ đâu, chuyện là 2 ngày nữa tập đoàn có 1 cuộc kiểm tra quy mô lớn, anh đang đau đầu vì chuyện đó thôi”
“Kiểm tra sao?”.


Bình luận

Truyện đang đọc