VÕNG PHỐI CHI NHÀ AI DỤ THỤ


Edit: Hestia
Sáng hôm sau, Diêu Tích đã rời khỏi giường rất sớm, không còn nằm lỳ như mọi khi.

Về phần tại sao, đó là bởi vì cậu dự định thu âm cho kịch mới.

Vì nhân vật trong kịch này có tính cách tương tự như cậu, hầu như không gặp trở ngại gì nhiều, toàn bộ phần kịch nhanh chóng được hoàn thành một cách thuận lợi, lúc cậu làm xong cũng đã hai giờ chiều, trong phần kịch còn có đoạn H được cậu thêm mắm dặm muối hơn vài phần, sau đó liền gửi qua cho hậu kỳ.

Diêu Tích thu xong liền cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, cậu tìm một bộ phim truyền hình Mỹ, trên tay cầm túi đồ ăn vặt mua mấy hôm trước, cười vui hớn hở bắt đầu xem.

Xem phim đến tận tối, Diêu Tích mới chậm rãi duỗi lưng một cái, chuẩn bị đi ngủ.

Lúc đóng lại video, Diêu Tích phát hiện biểu tượng chim cánh cụt nhỏ đang nhấp nháy không ngừng, cậu mở ra xem, quả nhiên là tin nhắn của Lâm Hạnh.


Hắc Bạch Tín Phong: Tiểu Diêu tử, có một bộ đang tìm thụ, cậu tới phối chủ dịch thụ đi!
= = cái giọng điệu ra lệnh kiểu gì vậy!
Yêu Kê: Xin lỗi! Sắp tới sẽ không nhận kịch mới! Đang có việc bận!
Vốn là Diêu Tích định đánh xong câu này sẽ tắt máy tính đi ngủ, ngoài ý muốn lập tức nhận được phản hồi từ Lâm Hạnh.

Hắc Bạch Tín Phong: Biến đi! Đừng tưởng bà đây không biết, hai ngày trước cậu mới nhận kịch của Quả đào!
Ách...!kịch này còn chưa phát hành, sao cô ấy lại biết?!
Yêu Kê: Bộ đó tôi đã thu xong trong hôm nay rồi! Dạo gần đây thật sự có chút việc bận, không có thời gian thu kịch mới, cô tìm Lâm Phong nhận kịch đó đi!
Hắc Bạch Tín Phong: Hứ, Lâm Phong còn phải thi cao trung! Cậu cả ngày đều trốn trong nhà, việc gì mà bận rộn chứ! Lẽ nào...!anh đẹp trai trưa ngày hôm qua, hai người có phải có gian tình không?
Yêu Kê: = =! Cô chưa xem Weibo tôi đăng à?
Hắc Bạch Tín Phong: Weibo? À, gần đây luôn bận chuyện tìm chủ dịch, tôi chưa xem Weibo nữa, chờ chút nha, tôi đi xem ngay.

Hắc Bạch Tín Phong: Mợ, thì ra là cậu có người thích?! Là ai là ai?! Chẳng lẽ chính là anh đẹp trai mới gặp hôm qua sao?!
Yêu Kê: = =! Là hắn! Hai ngày nữa hắn sẽ đến trường chúng ta thực tập, tôi muốn đến trường quyến rũ hắn.

Hắc Bạch Tín Phong: Như thế....!thật là cẩu huyết ( ̄_ ̄|||)
Yêu Kê: Đúng rồi, phải thật cẩu huyết như vậy ╮(╯_╰)╭ cho nên cô hãy tìm người khác thu kịch đi!
Hắc Bạch Tín Phong: Hứ, coi như vì chuyện đại sự cả đời của cậu, bỏ qua cho cậu lần này...!Thực sự vẫn rất khó chịu a, đem kịch mới vừa thu lại đây, tôi muốn nghe một chút!
= =!!!
Gửi âm sang cho Lâm Hạnh, không thấy cô trả lời gì nữa, đoán chừng là đang nghe, liền đóng máy tính lại, đi vào nhà vệ sinh tắm rửa.

Vừa ra khỏi nhà tắm, Diều Tích cầm điện thoại lên xem, Lâm Hạnh quả nhiên đã trả lời.

Hắc Bạch Tín Phong: Đcm nó, nghe H đến phát nghiện, tôi hận, tại sao bà đây không phải là đàn ông chứ, nếu vậy nhất định sẽ không bỏ qua một cực phẩm dụ thụ như cậu!

( ̄_ ̄|||) không phải là đàn ông, cô không phải là đàn ông mà đã dữ dội đến như vậy! Nếu mà là đàn ông...!trời đất, mới nghĩ đến đã thấy đáng sợ, ông trời có mắt, may thật! May thật!
Yêu Kê: = =! Tôi muốn đi ngủ, cô nói chuyện một mình đi!
Hắc Bạch Tín Phong: Đừng mà! Tôi nói một mình thì có gì vui! Đúng rồi, vừa nghe âm của cậu xong, tôi thấy không tệ nha!
Yêu Kê: Tôi biết = =!
Hắc Bạch Tín Phong: Vẻ mặt kia của cậu là ý gì đây! Nghe bà đây nghiêm túc nói này, quăng đến cho cậu một đống bộ H, cũng y như những phần khác, diễn cảm của cậu so với trước đây tiến bộ không nhỏ, chẳng qua, vẫn còn một chút vấn đề, chính là ở màn thứ ba phần cuối cùng, chỗ đó có thể nghe thấy rõ tiếng thổi khí vào micro, ở màn thứ chín...!
Nhìn Lâm Hạnh liệt kê ra một chuỗi dài vấn đề, Diêu Tích không khỏi có chút xấu hổ, đoạn âm làm kém đến vậy sao? Mặc dù Lâm Hạnh nêu ra mấy vấn đề rất nhỏ, nhưng như vậy cũng đủ cho người ta phản âm lại.

Sau khi tán gẫu với Lâm Hạnh, Diêu Tích do dự mở máy tính ra nghe lại lần nữa, quả nhiên, lúc trước không cẩn thận nên không phát hiện ra, bây giờ nghe kĩ lại đúng là còn nhiều vấn đề nhỏ.

Cũng là do sáng sớm mình đã giận đùng đùng ra ngoài làm âm, không có sai sót mới lạ đó? Chỉ có điều, buổi chiều vừa làm xong đã gửi cho Chiếu An rồi, sao hắn không tìm mình phản âm, chẳng lẽ còn chưa thấy? Mình chỉ có hai ngày rảnh rỗi để thu âm, nếu như hắn chưa thấy thì làm sao bây giờ! Không được, phải vào nhóm nhắc nhở hắn xem.

Chủ dịch thụ - Yêu Kê: Chiếu An có ở đây không, gửi âm cho anh rồi đó.

Biên kịch - Tiết tháo: Chào buổi tối nương nương ~(≧▽≦)/~
Kế hoạch - Quả đào không đào: Cmn, mặt trời mọc phía tây rồi sao, một đại vương kéo âm như anh mà cũng trở nên chăm chỉ, giao âm sớm như vậy? Lẽ nào, là do công quân của anh, hả ~~~(﹁﹁)~~~
Trang trí - Không công: Công quân gì vậy? Cầu Quả đào tiết lộ! ∑( ° △°|||)︴
Kế hoạch - Quả đào không đào: Chỉ điểm, Weibo của nương nương!

Chủ dịch công - Hoa cúc tàn: Thật tốc độ = =! Tôi còn chưa bắt đầu thu âm!
Tuyên truyền - Kẹo cao su: Chẳng lẽ chỉ có mình tôi là quan tâm âm của nương nương sao? Tôi rất muốn nghe!
Biên kịch - Tiết tháo: Tôi cũng muốn...!
( ̄_ ̄|||) bây giờ, tui đâu có cần mấy cô nương xinh đẹp đến đây, như thế nào lại đều trả lời!
Hậu kỳ - Chiếu An: Ừ, buổi chiều đã nhận được rồi.

Nhận được? Nhận được rồi sao không phản âm, chẳng lẽ là chưa nghe? Mà cậu cũng đâu thể nào lên nhóm hỏi trực tiếp Chiếu An nghe hay chưa chứ? Chuyện cậu làm âm H, trong nhóm ai cũng đều biết, nếu cậu nói như vậy, không biết cái đám người điên kia sẽ nghĩ lệch đến phương trời nào nữa.

Cậu cũng không thể nói thẳng là đoạn âm có vấn đề muốn phản âm lại, như thế có phải rất mất mặt không? Biết rõ có vấn đề mà còn gửi cho hậu kỳ, làm như thế có ý gì chứ!
Do dự một lúc, cuối cùng Diêu Tích cũng run rẩy mở danh sách thành viên ra, tìm đến Chiếu An.

Thông báo: Yêu Kê xin thêm làm bạn bè, mời lựa chọn đồng ý hoặc từ chối?.


Bình luận

Truyện đang đọc