VỌNG TƯỞNG VỚI ANH

Cả người Ngu Miểu choáng váng, phảng phất nổi nổi chìm chìm trong sống biển, chỗ chống đỡ duy nhất chỉ có Vấn Cảnh Hoà ở trước mặt.

Khoảng cách giữa sô pha và phòng ngủ cũng không tính là xa nhưng hai người cứng rắn ma sát tận nửa tiếng mới đi đến.

Ngu Miểu sờ cơ bụng cô tâm tâm niệm niệm, mỗi một múi đều rất cứng.

“Sao anh không cởi trên sân khấu hả?” Cô hỏi.

Dáng người tốt như vậy cất giấu rất đáng tiếc mà, Ngu Miểu cảm thán.

Tiếng Vấn Cảnh Hoà thở hổn hển, không khỏi bất đắc dĩ hỏi: “Em hy vọng anh cởi cho người khác xem ư?”

Ngu Miểu cười tủm tỉm trả lời: “Phúc lợi cho fans mà.”

“Anh thật là có một người bạn gái hào phóng.” Trong âm thanh của Vấn Cảnh Hoà có vài phần nghiến răng nghiến lợi.

Anh chợt cúi người xuống, cắn một cái không nặng không nhẹ vào cổ cô giống như trừng phạt.

Chân mày Ngu Miểu nhíu lại, không nhịn được nói: “Vấn Cảnh Hoà, anh là cún à!”

Vấn Cảnh Hoà lại ngăn môi cô lại một lần nữa, dường như sợ Ngu Miểu lại nói ra những câu nói anh không thích.

Ngu Miểu vừa mới hoà hoãn vài giây đã cảm thấy trong lòng có cái gì bị đốt lên, bốc cháy hừng hực.

Lúc này là ở trên giường Ngu Miểu không có chỗ trốn, tay Vấn Cảnh Hoà đặt sẵn trên eo cô không để cô trốn.

Vấn Cảnh Hoà cứ việc khống chế tiết tấu mà Ngu Miểu chỉ là hưởng thụ, thời gian lâu rồi cô vẫn cảm thấy cái này còn mệt hơn tập nhảy.

Trong phòng tắm hơi nước tràn ngập, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy thân ảnh kề sát bên nhau.

Tiếng nước, tiếng than nhẹ và tiếng th.ở dố.c hỗn hợp lại thành hoà âm du dương nhất.

Ngu Miểu câu lấy cổ Vấn Cảnh Hoà còn có thể nghe thấy anh thấp giọng th.ở dố.c bên tai mình, vốn là âm thanh thanh lãnh lại bởi nhiều thêm dục khí lại càng câu người, dễ nghe đến mức làm cả người cô tê dại.

“Ai biết được âm thanh hay nhất của Vấn Cảnh Hoà không phải ở trên sân khấu mà là vào thời điểm này chứ.” Ngu Miểu nâng mặt Vấn Cảnh Hoà, cong mắt cười cười.

Ánh mắt Vấn Cảnh Hoà hơi trầm xuống, cúi đầu hôn khoé môi Ngu Miểu: “Chỉ cho mình em nghe.”

Lúc Ngu Miểu còn chưa phản ứng lại thì một cái va chạm của Vấn Cảnh Hoà suýt nữa thì làm cô mất đi tâm thần, mà đuôi mắt cô say hồng, lệ chí lúc này cũng càng thêm yêu dã lung linh.

Vấn Cảnh Hoà cắn lỗ tai Ngu Miểu cười nhẹ: “Lúc này Miểu Miểu cũng đẹp hơn bất cứ thời điểm nào.”

***

Một đêm hao hết tinh lực, bị mỏi mệt đánh úp lại.

Ngu Miểu ngủ một giấc đến khi mặt trời lên cao mới chậm rãi tỉnh lại, Vấn Cảnh Hoà đã sớm không còn ở bên cạnh, cô đứng dậy đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.

Kết quả vừa đi vào đã thấy vết đỏ trên cổ mình, đó là vết cắn tối hôm qua của Vấn Cảnh Hoả, tuy qua một đêm nhưng không có nửa điểm muốn tiêu tán.

Ngu Miểu bỗng dưng nhớ tới những hình ảnh điên cuồng hôm qua, trên sô pha, trên giường, còn có trong phòng tắm này…

Má cô nóng lên không dám xem lại những ký ức trong đầu đó.

Sau khi rửa mặt xong Ngu Miểu đi về phòng khách, cũng nghe thấy động tĩnh trong phòng bếp.

Lúc này Vấn Cảnh Hoà mặc tạp dề đang làm bữa sáng.

Rõ ràng chỉ mặc áo lông đơn giản nhất, tóc cũng chỉ rũ xuống một chút nhưng gương mặt tinh xảo như vậy vẫn loá mắt quá mức cho nên cho dù làm những việc bình thường cũng giống một bức tranh.

Ngu Miểu đứng đó nhìn ngây dại.

Nếu hỏi cô khi làm fans muốn nhìn hình ảnh gì nhất, cô sẽ không chút do dự mà trả lời là bộ dáng mới rời giường không lâu, tự nhiên nhất và sinh hoạt hoá nhất.

“Em còn muốn nhìn bao lâu?” Vấn Cảnh Hoà bỗng nhiên cười ra tiếng.

Ngu Miểu hoàn hồn, cô chớp chớp mắt: “Em có thể chụp mấy bức ảnh không?”

Vấn Cảnh Hòa cười gật đầu: “Chụp đi.”

Ngu Miểu tìm được điện thoại của chính mình sau đó đứng ở các góc độ chụp ảnh của Vấn Cảnh Hoà.

Trên đỉnh đầu anh chính là một chùm ánh sáng nhu hoà, chụp như vậy làm cho góc cạnh của Vấn Cảnh Hoà cũng nhu hoà, cảm giác bầu không khí vợ chồng trực tiếp kéo đầy.

Ngu Miểu xem ảnh, lại nghĩ, nếu những tấm ảnh này được đăng lên mạng nhất định có thể làm các fans thét chói tai.

Vấn Cảnh Hoà làm hai bát mì chanh hương thảo và tôm nõn, chờ dọn bàn xong lại rót hai ly sữa bò rồi nhẹ nhàng nói với Ngu Miểu: “Miểu Miểu, lại đây ăn cơm.”

Ngu Miểu cất điện thoại, đi nhanh qua, cô cũng là lần đầu tiên ăn cơm của Vấn Cảnh Hoà nấu nhưng chỉ là bộ dáng này cô có thể cho mười điểm.

“Anh còn biết nấu cơm ạ?” Cô kinh ngạc hỏi.

Vấn Cảnh Hoà cong môi: “Anh ở một mình biết nấu cơm chắc không kỳ quái đi.”

Ngu Miểu lập tức nghĩ đến Vấn Cảnh Hoà đã bắt đầu ở một mình từ cấp hai không khỏi có chút đau lòng nhưng sau đó lại nghĩ đến rõ ràng cô cũng ở một mình vì sao lại không học được chứ.

“Trước kia em đều gọi cơm hộp, tự mình làm rất khó ăn.” Cô bất đắc dĩ.

Vấn Cảnh Hoà cười nói: “Không sao cả, về sau anh làm cho em ăn.”

Ngu Miểu vừa chuẩn bị vui vẻ nhưng lại nghĩ đến việc Vấn Cảnh Hoà sắp bế quan sáng tác, bọn họ không có cơ hội gặp mặt.

Nghĩ như vậy thì mì ăn ngon đến đâu cô cũng không có khẩu vị.

“Một tháng thật dài.” Ngu Miểu rũ mắt: “Trước kia không gặp mặt ít ra còn có thể liên lạc, bây giờ đến liên lạc cũng không được cũng quá gian nan rồi.”

Vấn Cảnh Hoà duỗi tay nhéo nhéo gương mặt tức giận của Ngu Miểu, khẽ cười nói: “Nói không chừng không cần một tháng, chỉ cần anh viết xong trước hơn nữa làm nhóm anh Thẩm vừa lòng là được, huống chi bây giờ anh đã có linh cảm rồi.”

“Đã có linh cảm?” Ngu Miểu kinh ngạc nhìn anh.

Ánh mắt Vấn Cảnh Hoà hơi hơi nhìn xuống phía dưới, vết đỏ trên cần cổ của Ngu Miểu rõ ràng có thể nhìn thấy, ánh mắt anh sâu hơn, khoé môi cũng câu lên ý cười: “Tối hôm qua có.”

Ánh mắt kia quá mức ái muội, Ngu Miểu lập tức phản ứng lại, cô che lại ấn ký trên cổ không nhịn được đỏ mặt nói: “Tối hôm qua, tối hôm qua còn có thể cho anh có linh cảm… Anh sẽ không luôn suy nghĩ đến chuyện tối qua đi…”

Đuôi lông mày của Vấn Cảnh Hoà giật giật, lại cười nói: “Ừm, dư vị.”

Dư vị…

Gương mặt Ngu Miểu lại đỏ bừng lần nữa, cô không muốn đối diện với ánh mắt của Vấn Cảnh Hoà, nhanh chóng cúi đầu ăn mì.

“Miểu Miểu, em còn chưa tiến hành đánh giá với anh.” Vấn Cảnh Hoà bất ngờ mở miệng.

Đánh giá? Đánh giá cái gì? Chẳng lẽ là…

“Khụ khụ khụ…” Ngu Miểu không chịu được trực tiếp bị sặc.

Cô nhận sữa bò Vấn Cảnh Hoà đưa qua, đầu tiên là uống hai ngụm cho đỡ sợ rồi đỏ mặt mở miệng nói: “Việc tối hôm qua không có gì đáng đánh giá cả!”

Bỗng nhiên Vấn Cảnh Hoà nở nụ cười, trong âm thanh còn có sự trêu chọc hỗn loạn: “Miểu Miểu, anh nói là mì Ý.”

Ngu Miểu:!!!

Cô muốn tìm hầm ngầm để chui vào…

Khoé môi Vấn Cảnh Hoà mỉm cười, âm thanh nhẹ nhàng mở miệng: “Nhưng mà việc tối hôm qua anh cũng muốn xin ý kiến của Miểu Miểu, nếu có vấn đề gì anh cũng có thể kịp thời điều chỉnh.”

Ngu Miểu: “…”

Qua một lúc lâu cô mới nhỏ giọng mở miệng: “Mì Ý ăn rất ngon, không cần phải điều chỉnh.”

Vấn Cảnh Hoà lại cười nói: “Miểu Miểu biết anh nói việc điều chỉnh không phải việc này mà.”

Bị nhìn chằm chằm như vậy, Ngu Miểu bắt đầu tự sa ngã: “Thời gian dài quá! Em quá mệt mỏi!”

“Anh hiểu rồi, anh sẽ nỗ lực học tập, tranh thủ lần sau đa dạng hơn chút.”

Ngu Miểu:?

***

Như lời Vấn Cảnh Hoà nói, anh cũng không cần dùng thời gian một tháng mà ngắn lại được nửa thời gian đã giao một bài thi làm Lục Hoài Chu và Thẩm Yến vừa lòng.

Nirvana vừa mới giải tán không lâu, Hướng Gia Mộc, Thiệu Tử Mặc và những người khác đều tuyên bố kế hoạch hành trình tiếp theo, chỉ có Vấn Cảnh Hoà ở trong phòng làm việc sáng tác, phảng phất như đột nhiên bốc hơi trong nhân gian.

Fans sốt ruột không nhịn được mà dò hỏi Bắc Thần, đáp án nhận lại là hãy tĩnh tâm chờ đợi.

Rất nhiều người đã bắt đầu suy đoán Vấn Cảnh Hoà sẽ tụt lại phía sau, tuy rằng trước đó hạng nhất nhân khí nhưng Hướng Gia Mộc, Thiệu Tử Mặc đều bắt được tài nguyên điện ảnh rất tốt còn tiến tổ đóng phim, chỉ có Vấn Cảnh Hoà không hề có tin tức gì.

Ngu Miểu lại biết Vấn Cảnh Hoà sắp làm mọi người kinh diễm.

Đầu tháng 11, Weibo Official của Giải trí Bắc Thần trực tiếp đăng lên một tấm ảnh tuyên truyền cho Album.

Trong ảnh là Vấn Cảnh Hoà tóc bạc nhìn về phía ngân hà, áo sơ mi màu đen cũng bị anh mặc thành một loại gợi cảm khác.

Mà trên đó viết: Depart.

Là rời đi, cũng là xuất phát.

Một tấm ảnh tuyên cáo cuộc đời ca sĩ của Vấn Cảnh Hoà bắt đầu, mà tương lai của anh là vì ngân hà sáng ngời.

Khi bài hát đơn được tung ra, fans mới biết được trong khoảng thời gian này Vấn Cảnh Hoà bế quan soạn nhạc, năm bài hát đều là do anh biên soạn không hề mượn tay người khác.

Cùng ngày bán Album, Vấn Cảnh Hoà debut làm ca sĩ lại là vương bài Bắc Thần bồi dưỡng, có thể nói là vạn chúng chú mục*.

(*: Thu hút sự chú ý của toàn công chúng)

MV bài hát chủ đề “Tension” vừa tung ra đã hấp dẫn tất cả ánh mắt mọi người.

… Những người trước đó nói Vấn Cảnh Hoà tụt dốc có thể tan rồi

… Gợi cảm cao cấp nhất, rõ ràng cái gì cũng không lộ nhưng đứng ở đó thật giống như đang tản ra hormone mãnh liệt

… Hát và nhảy đều rất tuyệt, anh ấy thật sự có thể khống chế bất cứ phong cách nào

… Tóc trắng thật sự quá đẹp!

… Tôi cho rằng Vấn Cảnh Hoà sẽ đóng phim, gương mặt này không đóng phim có phải quá lãng phí hay không?

… Chờ mong show debut đầu tiên buổi chiều nay!!!

Nhiệt độ Album tung ra cùng ngày vô cùng cao, thậm chí còn phá kỷ lục của nhiều hạng mục.

Sân khấu debut đầu tiên cũng là đề tài rất lớn, bởi vì biên đạo sân khấu rất có điểm đáng nhớ hơn nữa suy diễn theo Vấn Cảnh Hoà thì sân khấu “Tension” rất nhanh đã đột phá trăm vạn lượt share.

… Vấn Cảnh Hoà cũng quá gợi cảm đi, rõ ràng mặc vest chỉnh tề nhưng bạn cảm thấy anh ấy gợi cảm siêu cấp

… Không suy xét đến việc cởi vest ra sao? Không có ý gì khác, chỉ muốn nhìn xem bên trong mặc gì

… Cởi hết đi, tôi không ngại!

Giữa show debut đầu tiên có phỏng vấn, MC nhìn bình luận, cũng cười hỏi: “Mọi người đều kiến nghị lúc cậu nhảy thì cởi vest ra, cậu nghĩ như thế nào?”

Thần sắc Vấn Cảnh Hoà chưa thay đổi chút nào, nhẹ nhàng cười nói: “Không có gì đẹp.”

Show debut là livestream cho nên các fans xem livestream cũng lập tức điên cuồng spam.

[Tôi không tin, cho tôi xem mới biết được]

[+1]

[Đừng khách khí, mọi người đều là người một nhà!]

[Ha ha ha ha ha]

“Từ nhóm nhạc đến cá nhân, lại có thành tích tốt như vậy cậu có cảm thụ gì?”

Sau khi Vấn Cảnh Hoà suy nghĩ trả lời: “Khác nhau rất lớn, bây giờ phải do tự tôi lấp đầy toàn bộ sân khấu cho nên sẽ vô cùng nỗ lực. Cảm ơn mọi người đã thích, về sau sẽ tiếp tục mang đến các tác phẩm tốt hơn.”

***

Việc làm ban ngày đã kết thúc.

Trên xe người đại diện đọc cho Vấn Cảnh Hoà nghe những bình luận đó.

“Mọi người đều nói chất lượng của Album này rất cao, cũng muốn xem được nhiều sân khấu biểu diễn hơn.” Người đại diện cười nói: “Hai ngày nữa là hoạt động Lễ hội m nhạc, cậu phải biểu hiện thật tốt.”

Vấn Cảnh Hòa gật gật đầu.

Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này màn đêm đã buông xuống, lịch sử trò chuyện của mình và Ngu Miểu trong điện thoại vẫn dừng lại ở buổi sáng.

Hơn nửa tháng không gặp, Vấn Cảnh Hoà bây giờ chỉ muốn chạy như điên đến trước mặt Ngu Miểu ôm chặt lấy cô.

Trở lại biệt thự Vấn Cảnh Hoà mở đèn ở chỗ kệ giày, sau đó cúi đầu thay giày nhưng lúc này một đôi giày khác lại hấp dẫn sự chú ý của anh.

Trong lòng Vấn Cảnh Hoà nhảy lên vui mừng trong nháy mắt, nhanh chóng đi đến phòng khách, kết quả lại không một bóng người.

Ngay khi anh mất mắt trong nháy mắt này, Ngu Miểu đi từ trong phòng ra, dựa vào tường cười tủm tỉm nhìn anh: “Sân khấu hôm nay rất đẹp, nhưng thật sự mặc quá nhiều, anh không có kế hoạch…”

Cô còn chưa nói xong Vấn Cảnh Hoà đã bước nhanh đến ôm lấy cô.

“Em đến đây lúc nào?” Anh hỏi.

Ngu Miểu ôm anh rồi cười trả lời: “Vừa đến không lâu.”

Vấn Cảnh Hoà hôn khoé môi cô sau đó thấp giọng nói: “Miểu Miểu đừng nóng vội, chốc nữa để em tự mình động thủ.”

- -----oOo------

Bình luận

Truyện đang đọc