XUYÊN NHANH NHẬT KÝ TRUY PHU


Tống Nhiễm nhăn mặt chôn đầu vào ngực anh gật đầu, nở nụ cười tà, An Khải diễn rất tốt, biết chân cậu không đau thật nhưng vẫn ôm chặt cậu bước đi rất chậm.

An Khải đi một đoạn xoay đầu nhìn hai người vệ sĩ nói," Hai người theo sau cùng đến bệnh viện luôn".

Hai người gật đầu theo sát phía sau lưng An Khải.

Buổi tiệc đã bắt đầu, không ai chú ý đến sự vắng mặt của Hà Mặc tam thiếu gia của Hà gia, lúc An Khải bế Tống Nhiễm ngang qua buổi tiệc nhìn sơ qua, gật đầu với MC dẫn tiệc rồi mới ôm cậu rời đi.

Trong lúc An Khải lo lắng lái xe đem Tống Nhiễm đến bệnh viện, thì ở biệt thự Hà gia đã xảy ra một việc kinh thiên động địa.

Một đoạn video clip được phát lên trên màn hình chiếu, của buổi tiệc đính hôn Hà Liên, nội dung video clip làm ai cũng thổn thức một phen.

Trong video clip là một bản hồ sơ được phóng lớn, 18 năm trước kết quả siêu âm giới tính đứa con thứ hai của bà Mạc Yên là con trai.

Sau đó là một người phụ nữ trung niên xuất hiện bà ta nói, " Tôi tên Khuê Ly, 18 năm trước tôi đang rất cần tiền chữa trị bệnh cho chồng mình, nên khi bà Phương Tuyết đến tìm và cho tôi một số tiền lớn, tôi đã đồng ý giúp bà tráo đổi đứa con mới sinh của bà cùng một người phụ nữ khác tên Mạc Yên, cũng hạ sinh một đứa bé cùng ngày hôm đó, tôi xin lỗi".


Đoạn video đã hết, mọi người ở buổi tiệc đều im lặng, ai cũng không nói lời nào, những vị khách rất biết điều đến chào hỏi Hà Ngô sau đó ra về, rất nhanh trong biệt thự chỉ còn lại người của Hà gia và Trạch gia mà thôi.

Những người phục vụ và MC cũng đã đi khỏi từ lâu, lúc MC rời đi vẫn để lại máy chiếu cho họ.

Hà Ngô ngồi phịch xuống ghế, đầu cứ ong ong, Trạch Đông không hiểu gì đi đến máy tính chỉnh xem lại video, mọi người cùng xem cùng nghe, tua đi tua lại chừng mười lần.

Hà Liên mới hét lên," Anh đừng bật xem nữa".

Mọi người nghe tiếng hét của cô mới hoàn hồn, Mạc Yên nước mắt lả chả kéo cổ áo Hà Ngô nói " Tiểu Mặc, nó nó là con trai của tôi, vì sao, vì sao năm đó ông không cho tôi xét nghiệm giới tính của con, tại sao?".

Hà Ngô không nói gì mặt kệ cho vợ mình lắc lắc.

Hà Liên nói ," Mẹ bình tĩnh đi chắc đây là cái bẫy mà thôi".

Hà Ngô có thể nói gì, hay nói rằng trước kia đáng ra ông từng có một đứa em gái nữa, nhưng bố của ông không thích con gái nên đã ép mẹ ông đi phá bỏ rồi hay không.

Cho nên ông sợ mình giống cha cho nên mới không muốn biết giới tính của con khi còn ở trong bụng mẹ.

Mạc Yên cười nước mắt thì rơi, " Không phải bẫy gì cả, nếu Tiểu Mặc là con trai bà ta sinh ra, thì năm đó! hu hu".

Hà Ngô sửng sốt có việc gì mà ông không biết hay sao, ông kéo tay Mạc Yên nói, " Năm đó như thế nào?".

Mạc Yên cười, cười đến điên cuồng lúc này bà mới hiểu ra thì có lẽ đã muộn rồi.

Bà nói," Mười năm trước, tôi dẫn người tới, hẹn Phương Tuyết ra nói chuyện, lúc đó bà ta cũng dẫn theo Tiểu Mặc, một trận ẩu đả xảy ra, Tiểu Mặc trở thành cái khiên chắn trước mặt Phương Tuyết, cuối cùng cả người đầy máu được bà ta ôm trở về".

Không ai để ý đến sắc mặt tái nhợt của Hà Liên.

Hà Ngô nhìn xung quanh không thấy Hà Mặc, ông hỏi ," Lúc sớm tiểu Mặc đã đến, bây giờ người đâu".


Người Trạch gia không biết nói gì đành lặng lẽ ra về, chỉ có Trạch Đông ở lại, Hà gia bây giờ cũng không ai rủ họ ở lại được rồi.

Quản gia nãy giờ im lặng, giờ mới nói," Ông chủ, lúc nãy tôi thấy có một người đàn ông ôm cậu Mặc rời đi theo sau còn có hai vệ sĩ nữa".

Hà Ngô đứng dậy nhìn quản gia nói " Không biết người đó là ai sao?".

Quản gia lắc đầu tỏ vẻ không biết.

Hà Liên do dự một lúc mới nói " ba, mẹ , con biết tiểu Mặc bây giờ ở đâu".

Hà Ngô và Mạc Yên nhìn lại đầy thúc dục.

Hà Liên khó khăn nói ," Ở ! bệnh viện".

Hà Mễ đang du học ở nước ngoài, nên việc xảy ra ở đây cô nàng không biết gì cả.

Ở bệnh viện lúc này
Tống Nhiễm đã được bó bột cả hai chân, nằm trong phòng bệnh một người, An Khải sắc mặt không tốt ngồi bên cạnh nhìn hai chân của cậu, chân mày nhíu lại.


Tống Nhiễm vuốt ve mặt anh cười nói nhỏ " Được rồi, em giả bộ thôi , anh đừng lo lắng ".

An Khải bật cười kéo tay cậu hôn hôn, nói " Diễn sâu chút thôi mà vợ ".

Tống Nhiễm cười vui vẻ, bên ngoài cửa phòng có tiếng ồn ào, An Khải nói," Để anh ra xem sao".

Tống Nhiễm gật đầu.

An Khải mở cửa ra nhìn, thấy vệ sĩ đang ngăn cản mấy người của nhà họ Hà vừa từ nhà chạy tới bệnh viện.

An Khải nhìn họ một cái hờ hững nói " Một mình bà Hà đi vào thôi, người khác phiền ở ngoài".

Sau đó anh xoay người đi trở lại giường ngồi xuống bên cạnh cậu.

.


Bình luận

Truyện đang đọc