XUYÊN NHANH NỮ PHỤ PHÁO HÔI KHÔNG CAM TÂM


Cô ghé sát tai cậu thầm thì trêu ghẹo.
- Lãnh Quyên tai cậu đỏ rồi kìa ~
Lãnh Quyên nghe vậy lập tức xù lông nhím cứng cổ nói.
- Cậu...!cậu nhìn lầm rồi, tiểu Tình.
Thiếu niên ba chân bốn cẳng mở cửa chạy tót ra ngoài.
Mộc Hà ( mẹ Lãnh Quyên) nghe thấy tiếng động thì ngẩng đầu lên thấy đứa con trai kia của mình chạy như ma đuổi đã thế vẻ mặt còn lại đang xấu hổ , đỏ như trái cà chua.
Mẹ Lãnh Quyên thấy vậy cười khoái chí kèm theo ánh mắt ghét bỏ.

Cứ tưởng đứa con trai này bị liệt cơ mặt chứ.

Hóa ra còn biết xấu hổ.

Mà hai đứa này làm gì trong phòng thế nhỉ?
Mẹ Lãnh đang đăm chiêu suy nghĩ thì nghe thấy giọng nói ngọt ngào cạnh mình.
- Cô ơi Lãnh Quyên đâu rồi ạ?
- A...!nó chạy ra ngoài kia rồi.
Mẹ Lãnh Quyên vừa nói vừa chỉ ra ngoài cửa.
- Tiểu Tình, con....
Mộc Hà đang định hỏi Tan Tình thì đã chẳng còn thấy bóng dáng cô đâu.
Mộc Hà : "....."
__________
Lãnh Quyên chạy một mạch ra hẳn đằng sau nhà.

Có lẽ cậu không nhìn đường nên liền trượt chân ngã ào xuống bể bơi.
Ào!
Lúc cô chạy ra phía sau thì đã chiêm nghiễm hết toàn cảnh vừa rồi.
Tan Tình ôm bụng cười lớn.

Hahaaa.....
Lãnh Quyên: "............"
Cô đi đến cạnh bể bơi, đôi mắt mang ánh nước óng ánh nhìn cậu.

Khóe môi còn cong lên chưa dứt.
Lãnh Quyên chẳng nói chẳng rằng gì trực tiếp tóm lấy cánh tay cô kéo xuống bể bơi.
Ùm!
Cậu câu môi khẽ cười.

Đã thế còn làm ra vẻ mặt rất thiếu đòn.
Tan Tình: "....."
Đáng đánh mà.
Bốp!
Cô đánh một cái vào đầu Lãnh Quyên, túm tóc cậu nở nụ cười rất chi là thân thiện.
- Tôi giúp cậu thư giãn gân cốt nhé?
Lãnh Quyên nghe vậy lạnh hết cả sống lưng.
Cậu ngẩng lên chớp chớp đôi mắt vô tội nhìn cô, mỉm cười lấy lòng.
"....."
Hừ!
Lại dùng mỹ nam kế.
Chậc!
Tan Tình bỏ tay ra trèo lên đi ra khỏi bể bơi.
Lãnh Quyên cũng đi theo sau cô đi vào trong nhà.
- Trời! Hai đứa làm gì mà ướt như chuột lột thế này.

Mau, mau đi thay quần áo đi kẻo lạnh.
Mộc Hà nhìn thấy hai con chuột lột kia không khỏi nhíu mày.
Lạnh thế này hai đứa nó rủ nhau đi tắm bể bơi à?
Mẹ Lãnh sực nhớ ra một chuyện.
- Quên mất, tiểu Tình con đi tắm trước đi.

Lát nữa cô bảo người làm mua quần áo cho con thay sau.
Tan Tình: " Nhưng mà......"
Mộc Hà nói liền một mực dùng ánh mắt " không cho phép từ chối " nhìn cô.

Thấy cô ngoan ngoãn đi về phía nhà tắm liền phân phó cho quản gia đi mua đồ.
- Quản gia Tri, mua cho tôi mười bộ quần áo nữ cho tiểu Tình nhé.
- Vâng.
Lãnh Quyên vẫn đứng trơ trơ nhìn mẹ mình.
Mẹ Lãnh hừ một tiếng, đứng dậy rời đi.
Ơ? Cậu không phải con của mẹ à?
Hay thực sự cậu được nhặt từ thùng rác thật?
Mộc Hà dừng chân quay người lại hét lên.
- Còn không mau đi tắm, thay quần áo đi.
Lãnh Quyên : "....."
Cậu hoàn hồn đi vào phòng tắm trong phòng mình tắm rửa.
Lãnh Quyên tắm xong bước ra ngoài quanh thân chỉ quấn một cái khăn.

Cậu nhìn về phía giường mình thấy một túi đựng quần áo nữ.

Nhìn liền hiểu mà.

Mẹ cậu muốn cậu tự đưa quần áo cho cô.
Cậu nhanh chóng mặc quần áo, sau đó cầm cái túi kia đi xuống tầng.
Lãnh Quyên đứng trước cửa phòng tắm do dự giơ tay lên lại buông xuống.
Tiếng nước chảy tí tách liên tiếp không ngừng.
- Tiểu Tình, mở cửa lấy quần áo này.
Tan Tình trong phòng tắm nghe vậy cuống quýt quấn khăn tóc quanh thân cũng do cuống quýt mà trượt chân ngã một cái.
- Ahhh....
Sao lại là cái tên này đưa quần áo chứ.
Cô cố đứng dậy nhưng mà không nổi.

Đành một tay giữ chặt khăn tắm một tay cố với lấy then cửa.
Cạch!
Lãnh Quyên nghe tiếng kêu của cô liền sốt ruột.
- Cậu không sao chứ, tiểu.....
Cửa phòng tắm mở ra cậu liền đi vào.
Mọe! Cảnh tượng gì đây.
Hầu kết Lãnh Quyên lăn lộn.
Tiểu Tình trên người chỉ có mỗi cái khăn tắm quấn quanh.
Ực!
Thân hình đẹp quá!
Tan Tình la lên, lườm một cái.
- Còn không mau đỡ tôi dậy.

Cậu nhìn đi đâu đấy?
- Khụ....!ừ.
Cậu định đỡ cô dậy theo lời cô nói.

Đáng chết, cô không đi nổi.
Nơi mắt cá chân bắt đầu sưng lên đỏ hỏn.
Lãnh Quyên trực tiếp bế cô lên mang cô vào phòng mình.
- Lãnh Quyên, cậu mang tôi vào phòng cậu làm gì?
Thiếu niên câu môi cười nhẹ nhàng, giọng điệu lại mang phần trêu ghẹo.
- Cậu nói xem vào phòng để làm gì?

- Cậu...
Cậu đặt cô xuống giường từ đầu đến cuối đều rất nhẹ nhàng.
- Quần áo, thay đi.
Lãnh Quyên đặt túi quần áo cạnh cô nhanh chân bước ra ngoài đóng cửa lại.
Cậu sợ không nhịn được mất.

Không nhịn được mà hôn cô.
Mùi sữa tắm trên người cô vẫn còn vương vấn đâu đây.
Lỗ tai cậu hơi hơi phiếm hồng.
Ban nãy.....mềm quá.
Lãnh Quyên, mày nghĩ cái gì vậy? Cô ấy còn nhỏ...
Thiếu niên nghiến răng lẩm bẩm : " Xem ra phải đi tắm lần nữa.

"
___________
- Tiểu Tình, xong chưa?
- Xong rồi.
Cậu bước vào trên tay cầm thứ gì đó.
Ngồi xổm cầm lấy chân cô.
Tan Tình: " Này....!"
- Chân cậu bị bong gân mắt cá chân rồi.
Lãnh Quyên thở phào.
- Cũng may là bị ở mức độ nhẹ.
Cậu chườm túi lạnh vào chỗ sưng đỏ kia.

Nhẹ nhàng cẩn thận từng li từng tí một..


Bình luận

Truyện đang đọc