XUYÊN THÀNH EM GÁI VAI ÁC

Sau ngày kỉ niệm thành lập trường, Thẩm Du một bước lên trời, từ một kẻ đáng thương nơi nơi bị xa lánh trở thành nhân vật hot nhất trên diễn đàn. Tuy rằng video của ngày hôm đó đều bị xoá hết nhưng vẫn không ngừng có bài viết nhắc về cô.

Đặc biệt là một topic kể ra việc lúc trước Thẩm Du vừa béo vừa xấu, đi kèm là một bức ảnh mờ mờ. Chủ đề này vừa được đăng lập tức bị đẩy lên trang chủ, tất cả mọi người đều sôi nổi bàn tán.

Vịt con xấu xí nghịch tập thành nữ thần là mộng tưởng của hầu hết nữ sinh, mà ví dụ sống sờ sờ trước mắt này chính là nguồn động viên tốt nhất.

Trừ bỏ hiệp hội dốc lòng nghịch tập ra còn có các loại tranh nhau thổ lộ, tóm lại sau ngày hôm đó, rất nhiều nam sinh Học Viện Điện ảnh đem Thẩm Du trở thành người yêu trong mộng. Hơn nữa thông qua tìm hiểu kĩ càng, so với nhan sắc của cô, bọn họ càng thêm mê mẩn đó chính là dáng người!

Thẩm Du ngay từ đầu cũng không biết những chuyện này, mỗi ngày cô ở nhà phải ứng phó Thẩm Xà Tinh đã là sứt đầu mẻ trán, tinh lực dư thừa đâu ra để mà chú ý bát quái linh tinh.

Nhưng hiện tại bên cạnh cô đã nhiều ra một cái đài phát thanh tên Lý Dực Dực, thường xuyên nói chuyện với nhau cũng sẽ biết được một ít thông tin.

Hôm nay nhân giờ ra chơi, Lý Dực Dực lại hăng hái bàn chuyện bát quái "Trên diễn đàn lại có bài viết nhắc tới cậu, cậu xem chưa?" Nói xong còn rất tốt bụng mà giơ di động ra cho Thẩm Du nhìn.

Liếc mắt một cái, Thẩm Du phát hiện bát quái hôm nay tương đối có nội dung, nói cô khoảng thời gian trước thường xuyên có siêu xe đưa rước, hơn nữa người lái vẫn là một nam nhân soái khí bừng bừng, vừa nhìn liền biết phú nhị đại.

Cho nên bên dưới các loại tiên đoán bắt đầu xuất hiện.

Nói biến xinh đẹp liền được theo đuổi, hâm mộ chết người.

Nhưng càng nhiều hơn vẫn là nói cô bị bao dưỡng. Khẩu khí chua lòm, cách màn hình vẫn còn ngửi được.

Thẩm Du quay đầu nhìn bạn cùng bàn "Cậu tin không?"

Lý Dực Dực cười nói "Lần trước cậu giải thích rồi đó thôi? Nói người nọ là anh trai cậu."

Thẩm Du cũng cười theo, gật đầu "Đúng là anh trai."

Trả di động lại cho Lý Dực Dực, sau khi mở sách ra đọc được hai dòng Thẩm Du mới phát hiện mình có chút học không vào. Trong đầu đều là nội dung bài viết vừa rồi ở trên diễn đàn.

Cô vẫn ít nhiều để ý việc bị người khác hiểu lầm quan hệ cùng với Thẩm Tiêu.

Cho nên Thẩm Du bèn lấy một nick khác, vào trong diễn đàn để lại bình luận.

<Người đó là anh trai của cậu ấy, không tin có thể đi tìm Thẩm Du mà hỏi>

Bình luận xong cô cũng không xem nữa, vốn dĩ chuẩn bị đóng giao diện diễn đàn lại, không ngờ vô tình lại nhìn đến một topic bát quái khác nằm ngay bên dưới.

"Lịch sử tình ái của mỹ nữ họ Bạch khoa biểu diễn"

Tuy rằng không chỉ tên nhưng khoa biểu diễn lại còn họ Bạch, nổi danh nhất cũng chỉ có Bạch Mộ Vũ.

Thẩm Du có chút hứng thú, liền tùy tay ấn vào, phát hiện thiên tình sử của Bạch mỹ nữ quả là muôn màu muôn vẻ. Học trưởng học đệ đều có, thậm chí giáo viên trẻ tuổi cũng không tha, bài viết còn cho biết gần đây người này đang theo đuổi một vị giảng viên.

Hoá ra là có mục tiêu tình ái, thảo nào gần đây không thấy ả tới sinh sự.

Lý Dực Dực thấy Thẩm Du phát ngốc, liền thò đầu qua hỏi "Đêm mai là sinh nhật cô Tống, trong ban mọi người đều tham dự, cậu đi không?"

Thẩm Du nhíu mày, cô Tống là giảng viên của bọn họ, tuổi không quá cao, bình thường đều đối đãi mọi người rất hết mình. Lần trước Bạch Mộ Vũ vu hãm cô cũng là cô Tống đến giải quyết. Nghĩ nghĩ, Thẩm Du hỏi "Tổ chức ở đâu vậy?"

Vừa nhắc đến cái này Lý Dực Dực liền tỏ ra hưng phấn, xoa xoa tay trả lời "Là tụ điểm ở gần cao ốc Đế Tinh, nghe nói chỗ đó phải có thẻ hội viên mới được vào, lần này chúng ra xem như có thể mở rộng tầm mắt."

Thẩm Du nghĩ thầm, tất cả mọi người đều là sinh viên, mỗi tháng chỉ có tiền tiêu vặt cố định. Kể cả lần này cùng nhau gom góp cũng không thể nào đi đến tụ điểm tư nhân như vậy được.

"Thẻ VIP của ai?" Thẩm Du thắc mắc.

"Đương nhiên là Bạch Mộ Vũ rồi, chị của cậu ta là đại minh tinh, có thẻ VIP ở chỗ đó. Bạch Mộ Vũ còn nói, phòng cậu ta bao, rượu cũng sẽ chi một nửa, quả thực quá giàu! Cô Tống nói nửa còn lại cô sẽ trả nhưng lớp trưởng quyết định chúng ta đến góp tiền."

"Cậu ta làm gì tự nhiên tốt bụng như vậy?"

Trong ấn tượng của cô, Bạch Mộ Vũ cùng cô Tống quan hệ cũng không thân đến loại trình độ này.

Lý Dực Dực ra vẻ thần bí, trái phải nhìn quanh, sau khi xác định Bạch Mộ Vũ không có ở đó mới nhỏ giọng nói "Cô Tống với thầy Lâm là bạn cũ, quan hệ thực thân thiết, mà thầy Lâm lại là người gần đây Bạch Mộ Vũ đang theo đuổi."

"......"

Lý Dực Dực giải thích xong liền nghĩ tới Bạch Mộ Vũ cùng Thẩm Du có mâu thuẫn, bèn nói thêm "Cậu không muốn đi cũng không sao."

Thẩm Du xác thật không muốn đi, chỉ định buổi chiều đi mua món quà coi như biểu đạt tâm ý.

Nhưng đợi đến chiều, Thẩm Du lại thu được tin nhắn của cô Tống mời các mọi người đêm mai đến tham gia sinh nhật của mình. Còn nói bản thân kỳ thực sắp từ chức về quê kết hôn, nhân cơ hội này muốn cùng cả lớp tụ hội một lần.

Thẩm Du thu được tin nhắn này xong đành thay đổi chủ ý.

Buổi tối về nhà, lúc trên bàn cơm Thẩm Du có đề qua việc chọn quà sinh nhật cho giáo viên, chú Lý cùng Thẩm Tiêu cũng rất hào hứng mà cho ý kiến.

"Giảng viên thì mua tấm thiệp viết vài câu thơ, như vậy là được." Chú Lý nói.

Thẩm Tiêu không cho là đúng "Thời đại nào rồi mà còn chơi chiêu đó? Quá tục!"

"Vậy tiên sinh nói xem, đưa cái gì mới không tục?" Chú Lý rất không phục mà chất vấn.

"Đưa tiền."

Thẩm Du bĩu môi "Đưa tiền mới là tục nhất đó biết không!"

Thẩm Tiêu nâng mí mắt lên nhìn, tay đem con tôm vừa bóc vỏ đưa đến bên miệng Thẩm Du, cô theo thói quen chuẩn bị há mồm ngoạm lấy. Nào ngờ tôm vừa chạm đến môi đã bị Thẩm Tiêu lấy về, Thẩm Du bị lừa, chỉ cắn trúng được không khí.

Thẩm Du thở phì phì trừng mắt mà nhìn, Thẩm Tiêu khóe môi treo lên một nụ cười, lại đem tôm đưa qua, lần này cô không thèm để ý tới hắn.

Thẩm Tiêu cười cười, con tôm đặt ở bên môi Thẩm Du vẫn không nhúc nhích, chờ đến lúc đối phương thình lình há mồm muốn cắn hắn lại rụt trở về. Dù sao cô vẫn là chậm một bước so với Thẩm Tiêu.

Thẩm Du bị chọc đến giận rồi, xoay người nhào qua trực tiếp duỗi tay đoạt về, ngày thường tuy không thích bị đút đồ ăn, nhưng con tôm này hôm nay cô nhất định phải nuốt vào bụng!

Trong lúc nhất thời, hai anh em nháo thành một đoàn, Thẩm Tiêu một tay giơ cao con tôm, một tay ôm eo Thẩm Du, trên mặt ngăn không được mà lộ ra sảng khoái tươi cười.

Chú Lý lắc đầu, lấy chiếc đũa gõ gõ "Đừng đùa nữa, ăn nhanh kẻo đồ ăn nguội hết!"

Thẩm Tiêu lúc này mới đem tôm bóc vỏ nhét vào miệng Thẩm Du.

***

Cuối cùng, Thẩm Du vẫn là tiếp thu ý kiến của Thẩm Tiêu: đưa bao lì xì cho cô Tống.

Chiều hôm sau, Thẩm Du đúng giờ liền đi ra ngoài, trước đó cô cũng rối rắm hồi lâu xem nên mặc quần áo bình thường hay là diện váy mới.

Rốt cuộc chỗ hẹn chính là tụ điểm tư nhân, cô quyết định chọn chiếc váy mới mua. Bởi vì là địa điểm cao cấp cho nên mọi người đa số đều sẽ ăn diện chỉnh chu.

Thẩm Du được chú Lý đưa đi, lúc cô đến nơi thì mọi người cũng đã gần đông đủ.

Trong phòng, Bạch Mộ Vũ ngồi bên cạnh cô Tống, phía còn lại chính là một người đàn ông xa lạ, hẳn là thầy Lâm mà gần đây Bạch Mộ Vũ vẫn đang theo đuổi.

Thẩm Du sau khi tiến vào đã đem tình hình bên trong xem xét một lần rồi mới đưa quà đến cho cô Tống.

Cô Tống thoạt nhìn rất vui vẻ, kéo tay Thầm Du ngồi xuống bên cạnh mình.

Lúc này, thầy Lâm ngồi kế bên Bạch Mộ Vũ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc mà nhìn Thẩm Du, lập tức mở miệng hỏi "Bạn học này, nên xưng hô như thế nào cho phải? Nhìn em cảm thấy thực quen mắt."

Nghe ra còn rất giống lân la làm quen. Thẩm Du ngắn gọn trả lời "Có lẽ do khuôn mặt em tương đối phổ thông."

Thẩm Du trộm đánh giá thầy Lâm kia một chút, nghĩ thầm khó trách Bạch Mộ Vũ lại coi trọng người này, không chỉ cao lớn mà diện mạo cũng thực tốt, ngũ quan rõ ràng lập thể, phi thường soái khí.

Trong lúc Thẩm Du đánh giá Lâm Tông thì đối phương cũng đang quan sát cô, giống như sau khi Thẩm Du tiến vào, người nọ liền đối với cô vô cùng có hứng thú.

Ánh mắt kia quá mức trắng trợn, Thẩm Du nhịn không được mà quay mặt đi.

Nhìn chằm chằm con gái nhà người ta như vậy, có phải quá thiếu lễ độ rồi không?

Bạch Mộ Vũ thật vất vả mới tìm được cớ hẹn Lâm Tông ra, nào ngờ từ lúc Thẩm Du xuất hiện, đối phương liền đem toàn bộ lực chú ý đặt lên người cô, thực quá đáng giận!

Đổi lại là trước kia, ả khẳng định đi qua giáo huấn một phen. Nhưng từ khi bị Bạch Mộ Tình răn đe, Bạch Mộ Vũ cũng không dám chạy đi khiêu khích Thẩm Du nữa. Chỉ có thể ngồi một bên trộm liếc mắt vài lần.

Lúc này mấy người bên cạnh còn đang thảo luận về bữa tiệc đêm nay, nói trắng ra là Bạch Mộ Vũ thật lợi hại, thế nhưng có thể đặt được phòng cao cấp như vậy, chắc hẳn tốn không ít tiền.

Bạch Mộ Vũ nghe xong có chút đắc ý mà nói "Phòng này chỉ có hội viên kim cương mới có thể đặt, mỗi năm tiêu phí ít nhất phải mấy chục vạn."

Ai nấy nghe xong đều líu lưỡi.

Cô Tống tủm tỉm "Vậy đêm nay mọi người đều được ké phần của em rồi."

Bạch Mộ Vũ cười cười, lúc này mới đem cảm xúc không xong vừa rồi áp xuống được. Quay đầu liền kéo thầy Lâm cùng hát một bài.

Trong nháy mắt khi Lâm Tông đứng dậy, Thẩm Du phát hiện hắn vẫn còn đang nhìn mình, ánh mắt kia thâm ảo phức tạp làm cô có điểm không thoải mái.

Một lát sau có người gõ cửa phòng, tự xưng là giám đốc của nơi này, ông ta bước đến, rất lịch sự mà lên tiếng "Xin hỏi Thẩm Du tiểu thư có ở chỗ này không?"

Thẩm Du đang cùng cô Tống trò chuyện, nghe được lời này có chút ngạc nhiên, thế nhưng vẫn là đứng lên đáp lại "Tôi là Thẩm Du, có việc gì sao?"

Giám đốc liền cười nói "Là như vầy, Thẩm tổng đêm nay vừa vặn cũng lại đây chơi, nghe nói tiểu thư đang ở chỗ này lại còn là phòng bình thường cho nên mới bảo tôi đến nói với tiểu thư một tiếng, có thể mang bạn bè của cô đi đến phòng cao cấp mà chơi, phí dụng đêm nay Thẩm tổng sẽ chi trả. Hy vọng cô cùng bạn bè chơi thật vui vẻ."

Mọi người:......

Mới rồi bọn họ còn khen Bạch Mộ Vũ đặt được phòng lớn như vậy thật lợi hại, kết quả chỉ chớp mắt đã bị người ta chê nhỏ, cái này quả thực chuyển biến như thần! Cư nhiên còn có phòng cao cấp hơn!

Thẩm Du có chút bất đắc dĩ, xà tinh bệnh này đúng là nơi nào cũng gặp. Cái gì mà vừa vặn lại đây chơi, hắn chắc chắn là dựa theo định vị mà tìm tới.

Gào thét trong thâm tâm xong xuôi, Thẩm Du vẫn là quay đầu lại hỏi "Mọi người muốn đi không?"

Cô Tống trả lời "Như vậy thì ngại quá!"

Giám đốc lại nói tiếp "Khu cao cấp có phòng karaoke, phòng bài, phòng bóng bàn, phòng nghỉ, phòng giải trí..."

Nhóm người trẻ tuổi nghe xong, hai mắt loé sáng, trăm miệng một lời "CÔ ƠI, TỤI EM MUỐN ĐI!!!"

Chỗ cao cấp lại chơi vui như vậy, có ngu mới không đi!

Bình luận

Truyện đang đọc