ĂN CON GÀ LỚN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Edit: Tê Tê Team
Nguyên Tiểu Diệp nghe giọng nói nhắc nhở dịu dàng như nước này, lại nhìn con số 2 của đối phương, lập tức liên tưởng đến hành vi của số 2 trong trận nào đó, cô cười lạnh, đáp lại một chữ Cút.

Giọng Nguyên Tiểu Diệp không ngọt ngào như diện mạo của cô, giọng cô thiên về trung tính lạnh nhạt, lại còn dùng từ cục súc, nghe rất ngứa tai.

Số 2 chưa lên tiếng mà số 1 và 4 đã bất bình trước, bọn họ vốn đang chạy về phía Nguyên Tiểu Diệp, bây giờ trực tiếp quay xe đi tìm số 2 để an ủi anh.

Rõ ràng là số 2 đã rơi vào trạng thái ngu ngơ, dù đeo mặt nạ che đi nửa mặt cũng vẫn thấy mặt anh đang nghệt ra.

Thật ra Diệp Đường Đường cũng không để bụng lời Nguyên Tiểu Diệp, chỉ là thấy hơi kinh ngạc thôi, nhưng hai người anh em số 1 số 4 lại nhiệt tình chạy đến an ủi anh.

"Người anh em số 2 mặc kệ đi, làm người tốt làm gì, kệ cái đứa người mới tự sống tự chết đi."
"Chúng ta xuống Rozhok, coi như đội chỉ có ba người thôi."
"Game này cũng không giống game khác đâu nhé em gái bánh bèo, không có ai dỗ dành cô đâu."
"Mong cho em gái solo vào được chung kết nhé."
Hai người này rõ ràng không ưa Nguyên Tiểu Diệp, người tung kẻ hứng xéo xắt cô, Nguyên Tiểu Diệp hoàn toàn không quan tâm.

Lần này đường bay xuất phát từ Stalber đến Gatka, Diệp Đường Đường nhìn dấu chấm của Nguyên Tiểu Diệp, Zharki, cách đường bay khoảng 2500 mét, hoàn toàn không thể nhảy dù đến được.

Hai người khác cũng thấy dấu chấm của Nguyên Tiểu Diệp, bọn họ chép miệng, không nhắc nhở không bay được đến đó đâu.


Ngồi trên máy bay, ba đồng đội nhìn thấy diện mạo của Nguyên Tiểu Diệp, đầu tiên ngạc nhiên vì vẻ ngoài xức sắc của Nguyên Tiểu Diệp, sau đó lắc đầu ngao ngán, đẹp cũng để làm gì, tính tình ẩm ương thì vẫn đáng ghét như thường thôi.

Nguyên Tiểu Diệp ngồi cạnh số 2, nhìn thấy bàn tay số 2 đặt trên đùi, ngón tay thon dài đẹp mắt không thể tưởng tượng nổi, móng tay tròn đầy hiện ra màu hồng khỏe mạnh.

Ngón tay đối phương giật giật, Nguyên Tiểu Diệp thu hồi ánh mắt, ba đồng đội của cô sắp nhảy dù.

Trước khi đi, đồng đội số 4 làm mặt quỷ với Nguyên Tiểu Diệp, hai cái răng khểnh lóe lên dưới ánh sáng: "Em gái, đẹp người cũng phải đẹp nết nha."
Nguyên Tiểu Diệp nhảy dù sau bọn họ, hướng về Zharki.

Đã có kết quả trận vừa rồi, bọn họ lấy được súng xịn cũng chỉ xếp thứ 20, hạng thứ 5 đếm ngược, ba người bị loại đều được 0 kill.

Vì Nguyên Tiểu Diệp giết được một người, được ban thưởng nhiều hơn họ, cô lên level 3, cấp bậc bây giờ là Trung sĩ Ⅰ, còn được thưởng 10 xu tiền game.

Tỷ lệ quy đổi giữa tiền tệ trò chơi với điểm tín dụng thật là 100:1, nhưng chỉ có thể dùng điểm tín dụng đổi tiền game chứ không có chuyện ngược lại.

Đương nhiên, tạm thời Nguyên Tiểu Diệp cũng không có ý định kiếm tiền trong game.

Chiếc dù quân đội màu xanh bật tung sau lưng Nguyên Tiểu Diệp, thân hình vút ra sau một cái, Nguyên Tiểu Diệp nhìn Zharki trên bản đồ và vị trí mình hiện giờ, xem ra không đến đó được rồi.

"Ha ha ha ha có phải không đến được Zharki không, cười vl." Số 4 châm chọc khiêu khích, rõ ràng anh ta đang stalk Nguyên Tiểu Diệp.

Số 2 nhàn nhạt nói: "Gần cô có khu nhà, sang bên đó được." Anh không phải người ghi thù.

Nguyên Tiểu Diệp điều chỉnh dù, ngay phía dưới cô có sáu ngôi nhà gỗ mái đỏ với kích thước lớn nhỏ khác nhau.

Một chiếc rìu han gỉ được dựng trên cọc gỗ bên ngoài ngôi nhà, hiển nhiên là đã dãi gió dầm mưa không ít.

Nguyên Tiểu Diệp hạ xuống nhà ở giữa.

Ngay lúc đó đồng đội số 1 kêu to quang quác: "Chỗ tôi có một đội có súng rồi."
Đồng đội số 2 bình tĩnh hỏi: "Vị trí cụ thể của cậu?"
Đồng đội số 1: "Nhà ba tầng ven đường, bọn họ ở bên đường cái đối diện."
Đồng đội số 4: "Tới ngay đây."
Tiếng súng trong bộ đàm nổi lên bốn phía, giao chiến kịch liệt, Nguyên Tiểu Diệp nghe khỉ ho cò gáy, loot sạch sáu căn nhà cằn cỗi này.

Hiện giờ cô có vật phẩm hồi sức hồi máu cô có 1 first aid kit và 1 lon nước, chảo thần thánh cận chiến, 2 quả nade, và một khẩu tiểu liên Uzi SMG.


Súng được trang bị băng đạn mở rộng nhanh và 90 viên đạn 9mm.

Nguyên Tiểu Diệp sờ thân súng SMG, "Không nhớ nổi lần cuối được chạm vào súng tiểu liên là bao giờ nữa."
Nguyên Tiểu Diệp nhớ rõ từ khi cô 7 tuổi đến viện mồ côi đã không chạm vào súng, cô đột nhiên bật cười, người thường sao có thể cầm súng chơi chơi được?
Nguyên Tiểu Diệp bắn thử mấy phát, Xem ra chưa quên, vẫn biết nổ súng như thế nào."
Lúc này Nguyên Tiểu Diệp cách khu vực an toàn khoảng 600 mét nữa, khi kết thúc đếm ngược ở bên bản đồ, điện trường của nơi phóng điện sẽ bao trùm tất cả các khu vực ngoài vùng an toàn.

Điện trường được người chơi gọi đùa là vòng bo xanh (bo độc) vì nó nhấp nháy ánh điện và trông giống như một bức màn nước màu xanh; khu vực an toàn được bao bởi một đường tròn màu trắng trên bản đồ và được gọi là vòng bo trắng.

Nguyên Tiểu Diệp chợt sung lên, nhặt mặt nạ phòng độc bên cạnh cọc gỗ để đeo lên, mặt nạ che kín mặt Nguyên Tiểu Diệp, chỉ lộ ra đúng cái cổ nhỏ nhắn trắng nõn của cô.

Nguyên Tiểu Diệp đi ngang qua dòng suối soi thấy bóng mình, rất hài lòng với hình tượng đừng lại gần của mình.

Hệ thống lại xuất hiện thông báo số 2 giết người, có lẽ đã an toàn rồi, đầu tiên số 1 và số 4 cùng bợ mông số 2, sau đó bắt đầu nói chuyện phiếm.

"Cậu có thấy bài đăng treo thưởng giá cao trên diễn đàn không?"
"Cái gì mà bông hoa xinh đẹp tàn phá cúc hoa, hơn cả Yêu Yêu đấy à?"
"Đúng đúng đúng! Treo thưởng 50.000 điểm tín dụng đó, cái ông anh bị thông cúc kia cũng cố chấp thật, đúng là nhà giàu vô nhân tính."
"Đổi thành tôi bị thông cúc tôi cũng cố chấp chứ bộ, hơn nữa em gái kia còn xinh hơn cả Yêu Yêu cơ mà...!Không biết cảm giác đạn nổ vào cúc là thế nào nhở."
"Muốn thử không?"
"Xôi xéo!"
Khi số 1 và số 4 đang đùa giỡn, số 2 lẳng lặng lên tiếng: "Chúng ta nên chạy bo thôi."
Lần này vòng trắng thu rất ảo ma, một nửa là biển, một nửa là căn cứ quân sự (Sosnovka Military Base).

Số 4 nhìn số người còn lại, 77 người, anh ta liếc nhìn giao diện đội: "Em gái, sống hay chết trả lời ngay? Lái xe chạy bo đi!"

Nguyên Tiểu Diệp nhảy xuống xe UAZ*, không thèm để ý đến sự giễu cợt của người này, thứ nhất là do cô phát hiện có người rất gần mình, thứ hai là vì cô không muốn nói chuyện với đồng đội.

(*) UAZ có 2 loại mui trần và mui đóng


Giống anh mập đã nói, cô muốn làm một con sói cô độc.

Nguyên Tiểu Diệp nhìn bốn phía, ngoại trừ con đường rộng rãi lát xi măng, chỉ có đỉnh núi trùng điệp và thảm cỏ xanh yên tĩnh...!
Bên đường còn có một nhà vệ sinh*, mái đỏ tường trắng, cửa gỗ đóng chặt.

(*) Nhà vệ sinh (Toilet Shed)

...!
Bốn người đàn ông nằm sấp trong nhà vệ sinh, xếp ngay ngắn như một loạt lợn sữa quay, hồi hộp nhìn chằm chằm cửa nhà vệ sinh.

"Cái UAZ bên ngoài dừng rồi, có phải phát hiện ra chúng ta không?"
"Suỵt —— be bé cái mồm, chúng ta đâu có động, sao mà bị phát hiện được."
"Sao lại không có tiếng bước chân."
"Để tôi đứng lên xem, ô, hình như có mỗi một..."
"Đi đi đi, ra ngoài chơi nó!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi