ẨN HÔN NGỌT SỦNG: ĐẠI TÀI PHIỆT TIỂU KIỀU THÊ

Tổng bộ của tập đoàn Phó thị.

Phó Hàn Tranh mở họp cùng vài vị giám đốc, nhìn đồng hồ sau đó nói với Phó Thời Khâm.

"Tư liệu của Locke hẳn đã gửi tới."

Phó Thời Khâm nhận lấy cốc cà phê từ thư ký, sau đó anh đăng nhập vào hòm thư, click mở bưu kiện mới nhất.

Một bên uống cà phê, một bên cúi xuống giở tư liệu.

Thời điểm hình ảnh hiện lên, anh sợ tới mức phun cà phê vào màn hình.

Phó Hàn Tranh và mấy tên giám đốc đồng thời nhìn về Phó Thời Khâm như đang gặp quỷ.

Phó Thời Khâm buông ly cà phê, biểu tình quái dị mà nói.

"Anh, có khả năng.. Chúng ta cần nói chuyện riêng vài phút."

Phó Hàn Tranh trầm mặc một lát: "Nghỉ ngơi mười phút."

Các quan chức cấp cao thức thời mà rời đi, để lại không gian cho hai người họ.

Phó Thời Khâm lau màn hình máy tính, sau đó chuyển màn hình sang cho anh trai anh, nói.

"Hòm thư của anh nhận được.. Cái này"

Phó Hàn Tranh nhìn ảnh chụp, mày nhăn lại.

"Tấm này tuyệt đối là photoshop, hơn nữa được gửi tới để khiêu khích anh, anh xem phía dưới hắn nói gì đó."

Phó Thời Khâm nói xong, kéo bức ảnh khiến người ta phải cay mắt đi xuống.

Phó Hàn Tranh nhìn dòng chữ phía dưới, mày cau lại càng sâu.

Đây là, hình cô ấy và người kia?

Bất quá, rốt cuộc là người này phát hiện bọn họ truy vết tới đây, hay là.. mấy ngày nay cô ấy vẫn liên hệ với người kia?

"Cái gì mà nếu tôi là nam nhân, cô ấy đã sớm là của tôi chứ, hắn ta đang khiêu khích anh, ánh mắt kia cũng hoàn toàn là khiêu khích." Phó Thời Khâm giận dữ nói.

Tiểu bạch kiểm đáng chết, bọn họ còn không tìm được hắn ta, vậy mà hắn ta lại khiêu khích anh trai cậu trước.

Phó Hàn Tranh: "Đem ảnh chụp đưa cho Lôi Mộng, bảo cậu ta giám định rõ ràng, còn có.. Truy tìm dấu vết của cái IP này."

"Chẳng lẽ anh thật sự tin, đó là nữ nhân sao?" Phó Thời Khâm nhìn về anh trai nhà mình, thề thốt.

"Tấm ảnh này tuyệt đối là photoshop mà ra, lấy đầu của hắn ta ghép vào người của phụ nữ, anh xem gương mặt này giống phụ nữ chỗ nào chứ?"

Từ tướng mặt đến khuôn mặt kể cả ánh mắt đều là tên hào phú, thân thể sao có thể cái dáng người nữ nhân nóng bỏng như vậy?

Phó Hàn Tranh nhấp đôi môi mỏng, nhìn qua tấm ảnh này không giống như đã được trải qua xử lý.

Phó Thời Khâm thấy anh trai mình không nói lời nào, giọng nói liền trở nên đanh thép.

"Em nói với anh, tuyệt đối là Mộ Vi Vi thông đồng với đối phương, định tẩy trắng chính mình!"

Phó Hàn Tranh: "Giao cho Lôi Mông, anh không hỏi ý kiến của em."

"Em.." Phó Thời Khâm nghẹn khuất.

Anh còn không phải sợ anh trai trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, bị Mộ Vi Vi và tên tiểu bạch kiểm kia lừa sao.

Anh đành theo lời anh mình phân phó, đem ảnh chụp đưa cho Lôi Mông, gọi điện thoại kêu hắn giám định ảnh chụp có bị ghép hay không, quay đầu hướng anh trai hỏi.

"Mộ Vi Vi nói là nữ, anh cũng tin?"

Phó Hàn Tranh liếc mắt một cái đầy âm tà: "Không tin cô ấy, chẳng lẽ tin em?"

Cô giấu hắn, không phải có gì đó với người kia mà là vì chuyện khác.

Phó Thời Khâm nhấc tay đầu hàng: "Coi như em không hỏi!"

Ai bảo miệng của anh tiện làm gì?

Nói rách miệng, cũng không bằng bạn gái anh ấy một câu lời ngon tiếng ngọt a.

Trời đất xoay chuyển, buổi chiều trong căn biệt thự Thiên Thủy, Lôi Mông gọi điện thoại đến xác định tấm ảnh không qua chỉnh sửa chút nào hết.

Phó Thời Khâm nghe xong không tin: "Sao có thể không phải chỉnh sửa, cho dù không phải, người đó vẫn là tên biến thái!"

"Chỉ là thủ pháp ngụy trang cao minh." Phó Hàn Tranh nói.

Phó Thời Khâm nhìn vào anh trai mình: "Xác định người kia là nữ nhân rồi, chúng ta còn muốn tìm sao?"

Phó Hàn Tranh nhìn ra ngoài cửa sổ xe, đôi mắt phượng thâm thúy nheo lại đầy âm trầm.

"Đương nhiên là phải tìm."

Bức ảnh này chỉ có thể chứng minh, giữa bọn họ không phải quan hệ nam nữ.

Nhưng, bọn họ bí mật gặp mặt, thì cũng có bí mật khác không muốn cho hắn biết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi