ẨN HÔN NGỌT SỦNG: ĐẠI TÀI PHIỆT TIỂU KIỀU THÊ

Cố Vi Vi nhàn nhã ăn một miếng bánh ngọt, hương vị vừa phải, hẳn là do bếp trưởng Pháp Michelin 3 sao làm ra.

Ngô Tú Liên thấy cô không để ý đến mình hừ lạnh nói: "Cô đừng tưởng leo được lên giường Phó Hàn Tranh là có thể thuận lợi bước vào cửa nhà họ Phó. Bám vào một người đàn ông để đến được đây không có nghĩa cô sẽ trở thành người của giới thượng lưu đâu."

Cố Vi Vi nhấp một hớp nước trái cây nói nhỏ: "Tôi không chắc mình có phải người của giới thượng lưu hay không nhưng bà Mạnh đây ăn nói vô cùng hạ lưu đấy."

Không có người phụ nữ nào xuất thân cao quý lại nói chuyện như vậy cả, đặc biệt là trong những dịp quan trọng như thế này.

"Cô mắng ai hạ lưu hả?" Ngô Tú Liên trầm mặt xuống hét lên.

Cố Vi Vi nhướng mày cười khẽ: "Tôi có mắng bà sao?"

Cuộc tranh chấp của hai người nhanh chóng thu hút những vị khách đi ngang qua.

Có người nhận ra đây là bà Mạnh do Phó phu nhân đưa mìnhi liền chủ động mìnhi hỏi chuyện.

"Mạnh phu nhân, ở đây xảy ra chuyện gì vậy?"

Phó phu nhân thường hay đưa con gái bà Mạnh đến dự nhiều bữa tiệc khác nhau. Rõ ràng là đã chọn Mạnh Như Nhã làm con dâu rồi, bọn họ bây giờ phải tranh thủ nịnh nọt bà ta.

Ngô Tú Liên liếc mắt nhìn Cố Vi Vi vẫn đang ngồi đó thưởng thức bữa tiệc, bị dáng vẻ nhàn nhã không coi ai ra gì của cô chọc giận nói: "Không có gì đâu, chỉ là một đứa con gái không biết trời cao đất dày là gì, cố ý trà trộn vào bữa tiệc thôi."

Mạnh Như Nhã cũng nghe thấy tiếng động phía bên này, vội vàng đi đến, nhìn thấy Mộ Vi Vi ánh mắt cô ta lướt qua một tia thù hận.

Mặc dù cô ra đã bị đuổi ra khỏi nhà họ Phó rồi, nhưng cô ta từng lên giường với Phó Hàn Tranh, trước đó còn thuyết phục được Minh lão tặng tranh, khiến mình bị mất mặt trước anh.

Ngô Tú Liên thấy xung quanh xuất hiện nhiều người, đa số là phụ nữ bèn nói: "Mọi người cẩn thận một chút, cô gái này năng lực khác thì không có nhưng lại thích đi câu dẫn đàn ông, đặc biệt là những người đàn ông giàu có và quyền thế."

Những vị khách xung quanh nghe thấy thế, nhìn vào gương mặt cô vô cùng xinh đẹp và thanh tú của cô, tràn đầy khinh bỉ và thù địch.

Hàng mi dài của Cố Vi Vi hơi rũ xuống, nhìn vào chiếc bánh ngọt trên đĩa, tâm trạng thưởng thức đồ ăn hoàn toàn bị phá sạch. Cô lạnh lùng nhướng mắt lên hỏi: "Mạnh phu nhân, bà nói chuyện phải có chứng cứ. Bà nói tôi quyến rũ đàn ông, rốt cuộc tôi đã quyến rũ ai?"

Mặc dù trước đó Mộ Vi Vi từng theo đuổi Phó Hàn Tranh, nhưng Mạnh Như Nhã cũng không kết hôn với Phó Hàn Tranh, thậm chí họ còn không cả đính hôn.

Ngay cả khi cô đã ngủ với Phó Hàn Tranh thì đã làm sao, anh ta cũng đâu phải người đàn ông của Mạnh Như Nhã.

"Cô.." Ngô Tú Liên bị nàng nói như vậy không biết trả lời thế nào.

Cô ta sống trong nhà họ Phó, lại ngủ với người đàn ông mà con gái mình coi trọng. Tuy nhiên bà ta vẫn phải cho nhà họ Phó thể diện nên không thể vạch trần việc cô quyến rũ Phó Hàn Tranh.

"Để lại chút thể diện cho cô, cô vẫn còn không biết hối cải. Việc xấu hổ mà cô đã làm thì tự cô biết."

Ánh mắt Vi Vi hơi trầm xuống, mơ hồ để lộ khí thế cao quý: "Mạnh phu nhân tốt nhất bà nên cho tôi biết, tôi đã làm điều gì. Nếu không bà phải xin lỗi tôi, tôi không chấp nhận bất cứ lời vu oan nào."

Tương lai, cô chuẩn bị bước chân vào giới giải trí. Nếu chuyện hôm nay không làm rõ ràng thì dù sau này cô ấy làm gì, thì người ta vẫn nói cô ngủ với đàn ông mới có được vai diễn đó. Hơn nữa cô cũng không thể chịu được cơn tức như vậy.

Ngô Tú Liên nhìn mọi người xung quanh bà ta, rồi lạnh lùng nói: "Ha, xin lỗi! Cô ta nghĩ mình là ai cơ chứ?"

Cố Vi Vi đứng dậy cầm chiếc dĩa nhìn vào chiếc túi da tinh xảo của Ngô Tú Liên nói: "Mạnh phu nhân, cái túi này của bà.. nhìn rất đẹp đấy."

Ngô Tú Liên đưa mắt xuống nhìn chiếc túi của mình nói: "Đương nhiên rồi, đây là chiếc túi của MG, bây giờ đã không còn sản xuất nữa. Không phải ai muốn cũng có được.

Cố Vi Vi cười, nhưng đôi mắt lại vô cùng lạnh lẽo:" Mạnh phu nhân, bà có chắc là sẽ không xin lỗi tôi vì những lời mà bà đã nói? "

Ngô Tú Liên hừ lạnh, vênh váo nói:" Tôi không nói sai, vì cái gì mà phải xin lỗi? "

Cố Vi Vi thở dài, nhìn chiếc dĩa bạc trong tay rồi hung hăng đâm xuống chiếc túi mà Ngô Tú Liên vừa khoe khoang, rạch một đường thật sâu.

Tâm trạng hôm nay của cô không tốt, Phó Hàn Tranh cô không thể trêu chọc được, chả nhẽ loại người này cô cũng phải chịu đựng.

Ngô Tú Liên và Mạnh Như Nhã sắc mặt đột biến, kinh ngạc hét lên:" Chiếc túi này MG không còn sản xuất nữa, trên thế giới còn chưa tới mười chiếc, cô.. Lại dám phá hỏng?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi