ĂN MÀY CÙNG THƯỢNG TÁ

Edit + Beta: Cù lão bản

Ngài thượng tá chỉ vì sợ đau cho nên cự tuyệt tiểu khất cái. Còn tiểu khất cái thì nghĩ là do kỹ thuật bản thân quá kém nên bị ngài thượng tá từ chối.

Kỳ thực nếu nói thẳng ra thì tiểu khất cái vẫn có thể tiếp thu được nguyên nhân này. Dù sao ngài thượng tá cũng đã 30 tuổi, đã trải qua vô số kỳ động dục, gặp vô số Alpha, mà cậu chỉ là một Alpha còn zin 19 tuổi kỹ thuật cùi bắp.

Lý trí nói cho tiểu khất cái biết cậu cần phải thông cảm phải làm một Alpha hiểu chuyện, nhưng về mặt tình cảm tiểu khất cái lại không thể chấp nhận được. Cậu chua, chua lè chua lét. Quả chanh nằm trên cây chanh, còn cậu là quả chanh chua tới mức rụng xuống đất.

Vừa nghĩ tới ngài thượng tá của cậu từng bị những Alpha thúi khác chạm qua, cậu tức khí muốn đánh người. Muốn đánh cái đám Alpha đáng ghét đó đến mức người nhà cũng nhìn không ra, lại không hề biết cái đám Alpha đó không hề tồn tại. Ngài thượng tá của chúng ta vượt qua vô số kỳ động dục, rốt cục tới lúc 30 tuổi mới lần đầu tiên đồng ý tiếp nhận Alpha đế quốc xứng đôi cho hắn.

******

Ngài thượng tá rất hài lòng Alpha mới thành niên được một năm này. Cậu non nớt nhưng gien lại mạnh mẽ. Cùng chung sống mấy ngày cũng làm cho ngài thượng tá cảm thấy rất thoải mái, không có căng thẳng như hắn tưởng tượng. Dù sao có không ít Alpha bị phân cho Omega mình không thích, tìm đủ loại biện pháp để bỏ trốn. Tuy nhiên Alpha của ngài thượng tá lại như một con mèo nhỏ, ngoan ngoãn nghe lời, mềm mềm đáng yêu.

Nhưng bây giờ mèo nhỏ vì bị hắn từ chối mà có chút phờ phạc, khuôn mặt đáng yêu lộ ra nét khổ sở. Ngài thượng tá có chút mềm lòng. Hắn đang nghĩ, có phải hắn không nên đối xử với cậu như vậy hay không. Dù sao Tiểu Yến của hắn cũng chỉ là một cậu bé 19 tuổi, dù sao cũng là vì hắn đã yêu cầu cậu nhóc Alpha này giúp hắn.

Ngài thượng tá xoắn xuýt một phút chốc, cuối cùng vẫn lên tiếng gọi tiểu khất cái trước khi cậu đi ra khỏi phòng tắm.

“Tiểu Yến.”

Bước chân của tiểu khất cái dừng lại, cậu xoay người nhìn ngài thượng tá, đôi mắt ảm đạm không giống ngày thường.

“Tôi đây.”

“Cậu, cậu có thể giúp ta thanh lý những thứ đó, nhưng phải nói rõ trước…”

Tiểu khất cái nghe thấy lời của hắn ánh mắt lập tức sáng lên.

“Vâng, tiên sinh.”

“Không cho… không cho phép tiến vào.”

Khuôn mặt ngài thượng tá nóng dần lên, câu nói cũng có chút lắp ba lắp bắp.

“Chỗ đó của ta… vẫn chưa hết sưng.”

Tiểu khất cái vội vã đáp ứng.

“Tôi đã biết, tôi sẽ làm được!”

Mèo nhỏ của ngài thượng tá lập tức khôi phục sức sống, đồng thời nóng lòng muốn thử nhiệm vụ mới.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi