ANH ẤY SINH RA CHÍNH LÀ CÔNG CỦA TÔI



Editor : MinnnnCô Quan Vân nghe được tiếng của nữ sinh kia, nhíu mày, nghiêm tức quát lớn: “Đừng nghi ngờ bạn linh tinh, lời này sẽ khiến cho bạn ấy buồn.”Nữ sinh kia thè lưỡi, ngượng ngùng không không nói nữa.“Em không tìm thấy nữa, không thấy nó ở đâu cả……” Lâm Vũ gấp đến mức khóc ra.Nhà của cô cũng không được tính là quá khá giả, Lâm Vũ lại còn chuyển từ nơi khác tới.


Làm mất tiền sinh hoạt của hai tháng khiến cô rất sốc.Uông Thừa Huệ trầm mặc, cô ta cắn chặt răng, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Nếu không…… Nếu không cậu đi ra chỗ Thiện Lương tìm thử xem!”Mọi người chợt im lặng, một đám học sinh kinh ngạc nhìn Uông Thừa Huệ.Cô Quan Vân chau mày: “Thừa Huệ, em nói gì vậy?”Uông Thừa Huệ căm giận mà nhìn Thiện Lương đang khiếp sợ khi đột nhiên mình bị nhắc tên: “Ngày hôm qua, vào tiết thể dục buổi sáng, khi em trở lại lớp lấy thẻ để đi ăn thì có thấy Thiện Lương đang ngồi một mình trong lớp, hơn nữa hình như cậu ấy…… Đang lén lút giấu thứ gì đó.”Vừa nói đến đây, mọi người cùng ồ lên.Lâm Vũ cũng mang vẻ mặt không thể tin được, cô ta khiếp sợ mà nhìn về phía Thiện Lương.Thiện Lương nghe thấy lời của Uông Thừa Huệ, cậu đang muốn giải thích thì Cố Gia Duệ đứng phía sau đột nhiên đứng lên, anh tức giận nhìn Uông Thừa Huệ, lạnh lùng hỏi: “Cậu có ý gì vậy hả? Cậu nói là Thiện Lương trộm tiền sao?”Uông Thừa Huệ cứng cổ: “Tôi cũng chưa nói là cậu ta mà.

Hơn nữa cậu ta còn lén lén lút lút, tôi chỉ cảm thấy nghi ngờ một chút mà thôi.”“Đừng có hắt nước bẩn lên người Thiện Lương.” Cố Gia Duệ trợn tròn mắt, cả người giống như thùng thuốc nổ sắp nổ mạnh: “Cậu ấy mà cần trộm tiền sao? Có cái gì mà tôi không thể cho cậu ấy được, cậu có ý gì chứ!”Uông Thừa Huệ bị Cố Gia Duệ hét vào mặt cho nên có hơi sợ hãi, nhưng thấy mọi người xung quanh đang nhìn mình, cô ta chỉ có thể căng da đầu phản bác lại: “Vậy cậu để Thiện Lương giải thích đi, ngày hôm qua cậu ta lén lút giấu thứ gì?”Thiện Lương chống bàn đứng lên, vừa muốn mở miệng thì bỗng nhiên nhớ rằng hôm qua đã nhìn mấy mấy bức ảnh chụp trộm trong hộp bút của Vũ Đại Khí!Cậu không thể nói ra được, nếu không Vũ Đại Khí sẽ gặp rắc rối!Cậu đỏ mặt, ấp a ấp úng, trong đầu lại đang nghĩ xem bây giờ nên làm gì đây.Uông Thừa Huệ thấy Thiện Lương đỏ mặt mà không giải thích được gì, cô ta cho rằng bản thân đã nói đúng rồi, lưng cũng thẳng hơn: “Cậu ta không nói được kìa, nhất định là đã làm chuyện trái lương tâm.


Chúng ta là bạn bè, tuy rằng không thể chia rẽ tình bạn, nhưng cũng không thể bao che cho loại người có tay chân không sạch sẽ như vậy.”“Cậu nói tay chân ai không sạch sẽ hả? Cậu nói một lần nữa thử xem!” Cố Gia Duệ tựa như một con sư tử bạo nộ, khí thế tỏa ra vô cùng sắc bén khiến người ta sợ hãi.“Đừng ồn nữa!” Quan Vân lên tiếng, cô đi ra giữa lớp, nhìn Uông Thừa Huệ và Lâm Vũ đang khóc trước mặt mình, sau đó lại nhìn Cố Gia Duệ đang tức giận và Thiện Lương đang cắn chặt răng: “Đều là bạn cùng một lớp, các em lại nháo nhào lên như kẻ thù, im lặng hết cho cô.”Vừa dứt lời, cô chỉ lên một thứ hình tròn trên đầu mình: “Trong lớp có máy camera, nếu đã có người nghi ngờ thì cô dẫn người đó lên phòng bảo vệ xem video.

Cho dù ai đúng ai sai, cuối cùng cũng có phán xét công bằng.”Nói rồi, cô nhìn một lượt cả lớp: “Cố Gia Duệ, Thiện Lương, Lâm Vũ, ba người các em đi cùng cô.


Còn những bạn khác yên lặng ở trong lớp tự học, lớp trưởng giữ cả lớp trật tự.”Cô Quan Vân nói xong, Uông Thừa Huệ liền hừ lạnh một tiếng, sau đó ngồi lại vào vị trí của mình.Cố Gia Duệ cõng Thiện Lương đi ra ngoài.Lâm Vũ vô cùng đáng thương đi đến bên cạnh Cố Gia Duệ và Thiện Lương, cô kéo áo đồng phục của cậu: “Mình xin lỗi, mình không có nghi ngờ các cậu, chỉ là Thừa Huệ nói như vậy cho nên mình mới……”“Đừng nói nghi ngờ hay không, đến lúc đó cứ nhìn video là biết.” Cố Gia Duệ vẫn cứ hầm hừ, anh nói với giọng điệu khó chịu: “Dù sao nếu chứng minh được không phải là Thiện Lương làm thì Uông Thừa Huệ phải xin lỗi trước mặt cả lớp! Tôi không cho phép người nào được hắt nước bẩn lên Thiện Lương!”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi