ANH CÓ QUYỀN TIẾP TỤC YÊU THẦM

Cố Diễn bắt đầu chú ý đến Tề Khê một cách tình cờ như thế, chờ đến lúc anh ý thức được, thì đã hình thành thói quen tìm kiếm bóng dáng của Tề Khê, mặc kệ là ở lớp chuyên ngành hay là ở các khóa tự chọn khác, Cố Diễn thậm chí đều không tự giác mà chọn môn học giống hệt Tề Khê, mà tin Tề Khê chọn khóa học nào, Cố Diễn có được nhờ vào bạn cùng phòng lắm chuyện Trương Gia Lượng______

"Người đẹp siêu cấp Tề Khê của lớp chúng ta chọn môn tự chọn là "Nghiên cứu tiểu thuyết ngôn tình đại chúng, vì để theo gót mỹ nhân, tôi quyết định cũng chọn môn này! Chờ lúc mở hệ thống đăng ký môn học, tôi phải đến trước ngồi xổm chờ sẵn vì khóa học hot nhất! Nghe nói nhiều nữ sinh giành giật lắm, vì lên lớp giảng viên sẽ giới thiệu cho tiểu thuyết ngôn tình phổ biến, bài tập cho mỗi tiết đều là đọc tiểu thuyết. Mọi người biết đó, nữ sinh rất thích đọc ba mớ truyện tình yêu nam nữ này..."

Trương Gia Lượng nói không để tâm nhưng người nghe là Cố Diễn lại có ý, chờ đến lúc mở hệ thống đăng ký môn học, anh cố ý về nhà, lợi dụng ưu thế tốc độ mạng áp đảo mạng ở trường, thuận lợi cướp được chỗ trong lớp "Nghiên cứu tiểu thuyết ngôn tình đại chúng", ngược lại người gào lên là phải lợi dụng việc chọn môn học để tạo cơ hội ngẫu nhiên gặp Tề Khê thì lại thất thểu trở về.

Lúc chọn khóa học, Cố Diễn cũng không có cảm giác gì, nhưng chờ đến lúc chính thức đi học, mới phát hiện tình hình có hơi không ổn_____ Lớp học này, người chọn cơ bản đều là nữ sinh...

Là một trong thiểu số nam sinh, Cố Diễn lại có nhan sắc thế kia, tự nhiên nhận được sự quan tâm như động vật có nguy cơ tuyệt chủng.

Nhưng sự xấu hổ chậm chạp xuất hiện lại biến mất không còn tăm hơi vào thời điểm Cố Diễn nhìn thấy Tề Khê. Ít nhất Trương Gia Lượng cũng không gạt người, Tề Khê quả thạt chọn môn học này.

Thật ra cô chọn môn này, Cố Diễn hơi bất ngờ, bởi vì anh cảm thấy được, Tề Khê là dạng ngoài việc học thì không còn quan tâm đến bất kỳ chuyện gì bên ngoài. Trong đầu cô cũng không phải là mấy thứ tiểu thuyết ngôn tình yêu đương trai gái. Dù sao nếu thật sự khao khát tình yêu như trong tiểu thuyết, cô đã sớm có bao nhiêu là cơ hội để tự mình trải nghiệm.

Nhưng mà rất nhanh, Cố Diễn cũng biết được lý do vì sao Tề Khê chọn khóa học này. Giảng viên phụ trách môn học này điểm danh rất dễ, mà điểm thi cuối kỳ của bao năm qua cũng đều vô cùng cao.

Cuối cùng Cố Diễn cũng chỉ gặp được Tề Khê vào buổi học đầu tiên. Về sau, lần nào Tề Khê cũng không đến, bạn cô cùng chọn môn học này là Triệu Y Nhiên điểm danh thay cô, còn chính cô thì lại chạy đến thư viện tiếp tục nhíu mày đọc án lệ.

Lớp học này đối với Cố Diễn quả thật là hoàn toàn lãng phí thời gian. Anh không có một chút hứng thú nào đối với tiểu thuyết ngôn tình. Đến lớp còn được nhận khuyến mãi thêm một mớ giấy nhỏ và thư tình, không thể không từ chối và an ủi những nữ sinh ái mộ anh. Nhưng lần nào Cố Diễn cũng sẽ đến, vì anh luôn chờ mong, lỡ như hôm nào đó, Tề Khê cũng đến thì sao?

Nhưng Tề Khê không đến.

Cố Diễn biết cách thức ứng xử của mình với Tề Khê vô cùng bị động. Anh cứ một mình yên lặng chờ đợi, thậm chí còn không để cho người trong cuộc biết. Anh trước đây chưa từng yêu đương, bởi vậy cũng không biết bản thân mình có phải dạng im lặng trong mối quan hệ tình cảm hay không, nhưng anh tin đối với Tề Khê, cách tốt nhất chính là chờ đợi như vậy. Bởi vì anh đã thấy qua nhiều lần Tề Khê đối đãi lạnh lùng đối với những nam sinh đến tỏ tình với cô.

So với đàn ông thì cô ấy nhiệt tình với học tập hơn.

Ngoài việc thật sự đi học, nghe giảng chuyên ngành, thời gian còn lại cô chỉ đơn giản thích đến thư viện để học, rất ít tham gia vào những hoạt động vui chơi giải trí của Học viện, chuyện tích cực duy nhất là đi xem bảng thông báo thứ tự xếp hạng sau mỗi kỳ thi.

Cũng là lúc này, Cố Diễn quyết định muốn trở thành người được Tề Khê để ý trên bảng xếp hạng. Vì anh phát hiện dù anh tham gia vào bao nhiêu hoạt động, đạt được từng nào giải thưởng, lảng vảng nhiều hay ít bên cạnh Tề Khê, cô cũng không chú ý đến mình. Cách duy nhất khiến cho trong mắt cô chỉ có mình là áp đảo cô, trở thành người đứng thứ nhất, có thành tích tốt hơn cô.

Thật lâu về sau, đối mặt với sự chất vấn của Tề Khê, Cố Diễn ra vẻ ung dung tỏ vẻ như đứng thứ nhất thật ra dễ dàng lắm, nhưng thật ra anh lừa Tề Khê. Căn bản không phải là vậy, phải vượt qua Tề Khê để đứng đầu, muốn Tề Khê nhớ kỹ tên mình, muốn trong mắt cô chỉ có riêng mình, cũng không phải là chuyện đơn giản như thế. Bởi vì thành tích của Tề Khê tốt hơn rất nhiều so với Cố Diễn nghĩ, cũng cố gắng nhiều hơn so với Cố Diễn nghĩ. Con sóc con này quả thật không phải sóc bình thường. Mỗi mỗi cuộc thi, Cố Diễn đều hao phí sức lực rất lớn.

Nhưng vì làm cho Tề Khê nhớ kỹ mình, anh luôn thể hiện như rất dễ dàng, thường hay đến thư viện ngủ, càng tham gia nhiều hoạt động vui chơi giải trí. Nhưng thật ra mỗi lần cuối tuần về nhà, anh đều liều mạng mà học. Vốn dĩ mỗi ngày đều phải ngủ đủ mười hai tiếng, bây giờ vì Tề Khê, chỉ có thể cắt xén thời gian ngủ.

Anh có thể trở thành người đứng đầu trong Học viện pháp lý, có thể được bạn học và giảng viên khen ngợi, thật sự đều có liên quan đến Tề Khê. Bởi vì cô luôn nỗ lực hết mình ở phía sau để đuổi kịp, Cố Diễn mới có thể trở nên càng tốt hơn so với vốn dĩ.

Mà cũng vì Tề Khê, Cố Diễn cũng tìm được hướng đi cho tương lai______ Anh quyết định từ chối lời đề nghị của chị mình, chọn ra nước ngoài du học.

Bởi vì Tề Khê sẽ đi.

Nếu là trước đây, Cố Diễn rất khó tưởng tượng bản thân mình sẽ vì yêu thầm ai đó mà thay đổi quyết định trọng đại của cuộc đời. Nhưng mà khi chuyện thật sự xảy ra, anh thậm chí cũng không vì hành vi của mình mà kinh ngạc chút nào, chỉ cảm thấy tất cả mọi chuyện đều là hiển nhiên.

Tình cảm đơn phương này kéo dài hơn so với Cố Diễn nghĩ____ Anh vốn cũng nghĩ có lẽ là nhất thời, nhưng Tề Khê luôn có cách làm cho Cố Diễn ngày một chú ý hơn.

Thời điểm chấm dứt năm nhất, người cố vấn của Cố Diễn và Tề Khê vì mẹ ở xa bị bệnh nặng nên quyết định thôi việc về quê, bầu bạn với mẹ trị bệnh. Bởi vì người cố vấn này vô cùng giản dị gần gũi, bình thường luôn giữ được mối quan hệ rất tốt, sắp chia tay cũng không hề bỏ bê công việc. Bởi vậy toàn thể sinh viên vì thầy ấy mà tổ chức một bữa tiệc tiễn chân vui vẻ. Trận tiệc tùng này tất cả sinh viên của Học viện pháp lý đều tham gia, kể cả Tề Khê.

Đây có lẽ là lần duy nhất trong cả năm đầu đại học mà Tề Khê tham gia vào hoạt động tập thể.

Cố Diễn thật sự quý người cố vấn phải tạm rời khỏi cương vị kia, cũng rất không đành lòng với việc thầy ấy rời khỏi vị trí công tác. Nhưng vì Tề Khê, anh có hơi vô lương tâm mà lẳng lặng chờ mong buổi tiệc chia tay này.

Hôm tiệc chia tay, Tề Khê quả thật đến. Cô như thể chạy từ thư viện đến, cả người hơi mệt nhọc, thừa lúc mọi người không chú ý đến mà tự cho mình ngáp liền mấy cái.

Cố Diễn biết, vì ngày mai là kỳ thi cuối kỳ môn Khoa học Luật, mấy ngày nay Tề Khê đều học suốt đêm ở phòng học.

Ở đây lúc này vì người cố vấn tạm thời rời công việc, không khí ít nhiều có chút bùi ngùi xúc động. Có nam sinh mang đến vài két bia, vì chia tay, nên những nam sinh năm nhất vừa qua tuổi trưởng thành không bao lâu, giống như phải uống chút cồn mới có thể xua đi cảm xúc chia xa với người khác. Cũng không biết là ai mở đầu, nhưng cuối cùng trước mặt mỗi người đều bị đặt một chai bia.

"Hôm nay chúng ta không say không về! Mỗi người đều uống một chai!"

Cũng không biết là ai mở đầu dụ dỗ, tóm lại cuối cùng bữa tiệc chia tay lại trở nên giống một cuộc rượu chè. Có thể thật sự là vì cảm xúc, có thể là vì cồn, sau một vòng bia, rất nhiều người đã trở nên không thể tiết chế được______

Có người ôm người cố vấn gào khóc, cũng có người phấn khích đến độ cầm chai bia xem như micro mà hát, còn có người cười ngây ngô, còn có...

Còn có giống như Tề Khê, giả vờ thét lên.

Sức uống của Cố Diễn không tệ, uống cũng không nhiều, bởi vậy anh vô cùng tỉnh. Anh dường như thấy được Tề Khê uống rượu "làm bừa" như thế nào.

Thật ra lúc đó mặc dù có người phát động kiểu văn hóa mời rượu, nhưng đều không ép buộc nữ sinh uống. Thậm chí vì người cố vấn ở đây, tất cả mọi người đều khuyên nữ sinh đừng uống.

Nhưng Tề Khê vẫn cầm lấy bia. Cô dường như tự mình có chút tò mò, để sát vào ngửi ngửi, sau đó rất nhanh, nhíu nhíu mày ghét bỏ, nhưng lại không ngăn được tính hiếu kỳ của bản thân, đặc biệt là khi nhìn thấy vẻ mặt của mấy tên nam sinh đang nhậu nhẹt xung quanh.

Sau đó, Cố Diễn nhìn thấy Tề Khê cầm chiếc ống hút khi nãy dùng để uống nước trái cây, cắm vào chai bia, cẩn thận nhấp một ngụm, cơ hồ là một ngụm rất nhỏ. Bởi vì Tề Khê

nhanh chóng bị hương vị bia kia làm cho nhăn nhúm cả mặt mày, đại khái hương vị này thật sự quá khó chịu đối với Tề Khê, ngay cả chóp mũi đẹp thanh tú của cô cũng sắp dúm dó lại một chỗ với mắt mày.

Lần nữa lại giống một con sóc xui xẻo.

Cố Diễn vừa định cười khẽ, chỉ thấy Tề Khê lại cẩn trọng uống thêm một ngụm nữa, như thể không tin quỷ thần. Sau đó, có lẽ ngụm này uống có hơi nhiều, vị cay làm cô thè lưỡi.

Rõ ràng động tác thè lưỡi của Tề Khê chỉ trong nháy mắt, cô nhanh chóng thu lại biểu cảm trên mặt, nhìn trái nhìn phải, nghĩ không ai thấy, trở lại bộ dạng tự nhiên bình tĩnh.

Nhưng dù Tề Khê khôi phục lại nhanh chóng sắc mặt của mình, tâm tình Cố Diễn lại không thể nào quay lại như thường.

Anh lại nghe được cả tiếng tim mình đập.

Mà cũng lúc này_____

"Ngô Anh, tôi thích bạn lâu lắm rồi. Bạn đồng ý với tôi đi! Cho tôi hôn một cái, từ nay bạn là bạn gái của tôi, là nữ vương của tôi. Muốn tôi làm gì tôi cũng làm, làm trâu làm ngựa cũng làm cho bạn! Nhưng tối nay giá nào tôi cũng phải nói rõ ràng với bạn! Hôn bạn một nụ hôn đính ước!"

Mặc dù hầu hết mọi người đều vây quanh thầy cố vấn lưu luyến không rời, nhưng lại có trường hợp ngoại lệ.

Như ở trong góc cách đó không xa, trong không gian ồn ả truyền đến tiếng tỏ tình.

Cố Diễn theo tiếng mà nhìn lại, mới phát hiện người tỏ tình chính là Lê Dũng, ở cạnh phòng ký túc xá của bọn họ. Lê Dũng là thành viên đội bóng rổ trường, dáng người cao lớn, giờ phút này đang chặn Ngô Anh, một nữ sinh nhỏ xinh, vào góc tường.

Cậu ta hiển nhiên có uống chút rượu, sắc mặt đỏ ửng, rõ ràng là cồn mang đến, người cũng trở nên kém lý trí, giọng nói vô cùng lớn. Cũng bởi không khí nơi này ồn ã vì chia tay với người cố vấn, mới không khiến cho phần lớn mọi người chú ý đến.

Nếu là bình thường, Cố Diễn hiển nhiên sẽ không xen vào chuyện của người khác, dù sao người được tỏ tình cũng không phải Tề Khê.

Nhưng hôm nay dường như có hơi khác biệt.

Ngô Anh bị chắn ở góc tường, trên mặt đã quẫn bách và lúng túng, còn có cảm giác bất an và bối rối rõ ràng. Nhưng mà Lê Dũng uống quá chén cơ bản không nhận ra cảm xúc này của cô gái. Cậu ta đại khái là vì cồn mà còn không phân biệt được cảnh thật hay mơ, chỉ là cố chấp muốn hướng miệng mình đến trên mặt cô gái.

Đây không phải tỏ tình, là quấy rối.

Cố Diễn nhíu nhíu mày, anh quyết định bước lên kéo Lê Dũng ra.

Nhưng làm anh không ngờ đến lại là, có người so với anh còn nhanh hơn một bước, đi đến giải vây cho Ngô Anh____

Là Tề Khê.

Cô bỏ bia lại, cau mày xông lên trước, rõ ràng dáng người so với một Lê Dũng đối lập quả thật là nhỏ xinh đến độ có thể xem nhẹ, nhưng không biết con sóc con này lấy đâu ra can đảm, cô đến thẳng phía sau lưng Lê Dũng kéo cậu ta ra.

Lê Dũng bị phá đám lúc tỏ tình, tự dưng cảm thấy là Tề Khê phá hỏng chuyện, cơn phẫn nộ lại bị cồn làm gia tăng thêm, cậu ta trừng mắt nhìn Tề Khê, hiển nhiên chuẩn bị giận chó đánh mèo với Tề Khê.

Có lẽ Tề Khê không biết, nhưng Cố Diễn biết đại khái tính tình của Lê Dũng. Hàng ngày cậu ta là một người bình thường. Nhưng chỉ cần rượu vào lại dễ dàng mượn rượu làm càn, tính tình trở nên vô cùng kích động, rất dễ xảy ra xung đột với người khác. Thậm chí bạn cùng ký túc xá của cậu ta, vì cậu ta say rượu nóng tính mà xém chút đã choảng nhau đến ba lần...

Người say cũng không lý đến chuyện không đánh phụ nữ.

Lòng Cố Diễn trở nên vô cùng căng thẳng. Anh cơ hồ bước nhanh đến chuẩn bị ra trận, sợ mình trễ nửa bước thôi cũng khiến Tề Khê bị thương tổn.

Chỉ là...

Đối diện với một Lê Dũng điên tiết phẫn nộ, trên mặt Tề Khê ngay cả sợ hãi cũng không có. Cô cười hì hì, kéo tay Lê Dũng, sau đó hô to về phía người cố vấn ở bên kia: "Ui, mọi người mau đến mà xem! Lê Dũng vậy mà lén sau lưng chúng ta mà vụng trộm tỏ tình nè! Ha ha ha, mọi người mau đến xem, sao Lê Dũng lại vậy, ai lại đi mượn rượu tỏ tình?"

Bị cô cắt ngang như vậy, Ngô Anh nhanh chóng chạy thoát ra khỏi gông cùm xiềng xích của Lê Dũng. Cô ấy liếc mắt nhìn Tê Khê cảm kích, vội vàng chạy về phía người cố vấn và bạn học.

Lê Dũng cũng hơi hoang mang, cậu ta còn chưa thể phản ứng lại.

Mà chờ đến người cố vấn và các sinh viên đều quay lại, Tề Khê lại diễn một màn "Mượn rượu đánh người": Ui, Lê Dũng, vừa nãy cậu tỏ tình với mình à?"

"Ngại quá, đam mê lớn nhất của mình là học tập. Đàn ông chỉ tổ ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của tôi thôi (*). Cho nên, xin lỗi cậu, tôi không có hứng thú!"

(*) Đàn ông chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của tôi thôi. Câu nói biến tấu từ "Phụ nữ chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của tôi thôi", là từ thông dụng trên mạng, meme biểu tượng cảm xúc, phụ nữ sẽ ảnh hưởng đến quá trình chơi game của tôi. Câu nói có thể bắt nguồn từ câu của người anh trong bộ phim "Cổ Kiếm Kỳ Đàm" nói trong tập 45: Thanh kiếm sẽ ảnh hưởng đến tốc độ kiếm của tôi.

Rõ ràng cơ bản không uống nhưng dù sao ỷ vào việc không ai biết, Tề Khê vô cùng chuyện nghiệp ở trước mặt mọi người mà sắm vai say rượu.

Lê Dũng hiển nhiên muốn giải thích: "Ui, không phải đâu. Tôi không phải tỏ tình với cậu, tôi là với..."

Tiếc là Tề Khê không cho cậu ta cơ hội nói xong, cô mạnh mẽ vỗ vỗ Lê Dũng: "Đừng thích mình, không có kết quả!"

Tiết mục tỏ tình xen vào này như ngòi nổ thổi bùng lên không khí, bạn học ồn ào đứng dậy, ai cũng không cho là thật, ngược lại cười ha hả. Lê Dũng bị nhiều người như vậy vây quanh, Tề Khê lại tựa như uống say, hiển nhiên cậu ta cũng không có cách nào phát giận, cuối cùng lời tỏ tình vốn dĩ làm cho người trong cuộc không thoải mái, cứ vậy chí chóe hi hi ha ha, một giây sau lại hóa thành một khúc nhạc đệm nho nhỏ.

Ngoại trừ Ngô Anh, không ai khác chứng kiến được.

Nhưng Cố Diễn lại thấy.

Con sóc con của anh, so với anh tưởng tưởng lại càng dũng cảm và bén nhạy hơn.

Cô tươi vui lén lút thử bia rồi thè lưỡi, cô nhìn thấy bạn học gặp nạn thì dũng cảm ra tay, cô gặp trở ngại thì lại can đảm, trong cái khó ló cái khôn.

Tề Khê không rêu rao cũng không cần khen ngợi, nhưng Cố Diễn đều thấy. Anh lại thấy may vì chỉ mỗi anh nhìn thấy.

Bởi vì phần lớn mọi người chỉ nhìn được vẻ đẹp bên ngoài của Tề Khê, cơ bản không biết ngoại trừ vẻ ngoài, Tề Khê còn có thứ khác nữa.

Mà Cố Diễn thì lại biết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi